“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2241: “Ngươi đừng lắc lư nữa được không?”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thậm chí Niết Bàn thất trọng cũng không thiếu.Sư tôn hiện tại ở cảnh giới Niết Bàn nhị trọng, đúng là rất lợi hại.Nhưng đối mặt tam trọng thì có thể chém giết, vậy tứ trọng, ngũ trọng thì sao?Càng chưa nói đến Tứ Tượng môn và thế gia Đông Phương còn có nhân vật vô địch Niết Bàn thất trọng.Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư, cười nói: “Rảnh rỗi đi lo lắng không đâu làm gì, không bằng nghĩ cách sớm ngày đột phá linh cảnh Niết Bàn mà trợ giúp sư tôn ta đi!”“Đúng!”Lý Nhàn Ngư đột nhiên nói: “Con phải đột phá, nếu không sẽ không thể giúp sư tôn được”.Lý Nhàn Ngư hạ quyết tâm, kiên định suy nghĩ.Nhưng sau một khắc, Lý Nhàn Ngư tức thì suy sụp.“Nhưng mà... sư tôn... con có đến Niết Bàn nhất trọng thì cũng không giúp được người!”Lý Nhàn Ngư thật muốn điên.Sư tôn lúc này rõ ràng là... vì một phút giết người sảng khoái mà bất chấp hậu quả.“Ngươi cứ chuyên tâm tu luyện là được, ta còn chưa đến lúc cần ngươi bảo vệ”.Tần Ninh vỗ đầu Lý Nhàn Ngư, cười híp mắt nói: “Ngươi lẽ nào chưa từng nghe qua một câu nói sao?”“Nói cái gì?”“Giết người nhất thời thì thoải mái, giết người liên tục, liên tục thoải mái!”“...”Lý Nhàn Ngư lúc này không muốn nói chuyện gì nữa.Hắn ta ở lì trong phòng tu luyện, hoàn toàn mặc kệ.Đột phá!Nhất định phải đột phá.Nếu không thì thật sự sẽ xảy ra phiền toái lớn.Tần Ninh vẫn chưa nhiều lời.Lý Nhàn Ngư càng lo lắng thì càng chứng minh ánh mắt của hắn không sai.Tuy thời gian ngắn tiếp xúc còn ngắn, nhưng Lý Nhàn Ngư đúng là đã coi hắn thành sư tôn của mình.“Nhóc con ngu ngơ... Sư tôn còn phải giúp Lý gia ngươi báo thù nữa mà...”Tần Ninh lẩm bẩm, mở hồ lô bên hông ra, uống một ngụm rượu mạnh vào bụng.Dần dần, một luồng hơi lạnh từ trong cơ thể Tần Ninh buông ra.Thất Tuyệt Băng Nguyệt quyết vào thời khắc này vận chuyển, nhiệt độ bên trong gian phòng dần dần giảm xuống.Hắn cũng cần tu hành.Nếu không, đến lúc gặp lại mấy người Cốc Tân Nguyệt, cảnh giới bị bỏ lại quá xa cũng không tốt.Cốc Tân Nguyệt có lai lịch quỷ dị.

Thậm chí Niết Bàn thất trọng cũng không thiếu.

Sư tôn hiện tại ở cảnh giới Niết Bàn nhị trọng, đúng là rất lợi hại.

Nhưng đối mặt tam trọng thì có thể chém giết, vậy tứ trọng, ngũ trọng thì sao?

Càng chưa nói đến Tứ Tượng môn và thế gia Đông Phương còn có nhân vật vô địch Niết Bàn thất trọng.

Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư, cười nói: “Rảnh rỗi đi lo lắng không đâu làm gì, không bằng nghĩ cách sớm ngày đột phá linh cảnh Niết Bàn mà trợ giúp sư tôn ta đi!”

“Đúng!”

Lý Nhàn Ngư đột nhiên nói: “Con phải đột phá, nếu không sẽ không thể giúp sư tôn được”.

Lý Nhàn Ngư hạ quyết tâm, kiên định suy nghĩ.

Nhưng sau một khắc, Lý Nhàn Ngư tức thì suy sụp.

“Nhưng mà... sư tôn... con có đến Niết Bàn nhất trọng thì cũng không giúp được người!”

Lý Nhàn Ngư thật muốn điên.

Sư tôn lúc này rõ ràng là... vì một phút giết người sảng khoái mà bất chấp hậu quả.

“Ngươi cứ chuyên tâm tu luyện là được, ta còn chưa đến lúc cần ngươi bảo vệ”.

Tần Ninh vỗ đầu Lý Nhàn Ngư, cười híp mắt nói: “Ngươi lẽ nào chưa từng nghe qua một câu nói sao?”

“Nói cái gì?”

“Giết người nhất thời thì thoải mái, giết người liên tục, liên tục thoải mái!”

“...”

Lý Nhàn Ngư lúc này không muốn nói chuyện gì nữa.

Hắn ta ở lì trong phòng tu luyện, hoàn toàn mặc kệ.

Đột phá!

Nhất định phải đột phá.

Nếu không thì thật sự sẽ xảy ra phiền toái lớn.

Tần Ninh vẫn chưa nhiều lời.

Lý Nhàn Ngư càng lo lắng thì càng chứng minh ánh mắt của hắn không sai.

Tuy thời gian ngắn tiếp xúc còn ngắn, nhưng Lý Nhàn Ngư đúng là đã coi hắn thành sư tôn của mình.

“Nhóc con ngu ngơ... Sư tôn còn phải giúp Lý gia ngươi báo thù nữa mà...”

Tần Ninh lẩm bẩm, mở hồ lô bên hông ra, uống một ngụm rượu mạnh vào bụng.

Dần dần, một luồng hơi lạnh từ trong cơ thể Tần Ninh buông ra.

Thất Tuyệt Băng Nguyệt quyết vào thời khắc này vận chuyển, nhiệt độ bên trong gian phòng dần dần giảm xuống.

Hắn cũng cần tu hành.

Nếu không, đến lúc gặp lại mấy người Cốc Tân Nguyệt, cảnh giới bị bỏ lại quá xa cũng không tốt.

Cốc Tân Nguyệt có lai lịch quỷ dị.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thậm chí Niết Bàn thất trọng cũng không thiếu.Sư tôn hiện tại ở cảnh giới Niết Bàn nhị trọng, đúng là rất lợi hại.Nhưng đối mặt tam trọng thì có thể chém giết, vậy tứ trọng, ngũ trọng thì sao?Càng chưa nói đến Tứ Tượng môn và thế gia Đông Phương còn có nhân vật vô địch Niết Bàn thất trọng.Tần Ninh nhìn Lý Nhàn Ngư, cười nói: “Rảnh rỗi đi lo lắng không đâu làm gì, không bằng nghĩ cách sớm ngày đột phá linh cảnh Niết Bàn mà trợ giúp sư tôn ta đi!”“Đúng!”Lý Nhàn Ngư đột nhiên nói: “Con phải đột phá, nếu không sẽ không thể giúp sư tôn được”.Lý Nhàn Ngư hạ quyết tâm, kiên định suy nghĩ.Nhưng sau một khắc, Lý Nhàn Ngư tức thì suy sụp.“Nhưng mà... sư tôn... con có đến Niết Bàn nhất trọng thì cũng không giúp được người!”Lý Nhàn Ngư thật muốn điên.Sư tôn lúc này rõ ràng là... vì một phút giết người sảng khoái mà bất chấp hậu quả.“Ngươi cứ chuyên tâm tu luyện là được, ta còn chưa đến lúc cần ngươi bảo vệ”.Tần Ninh vỗ đầu Lý Nhàn Ngư, cười híp mắt nói: “Ngươi lẽ nào chưa từng nghe qua một câu nói sao?”“Nói cái gì?”“Giết người nhất thời thì thoải mái, giết người liên tục, liên tục thoải mái!”“...”Lý Nhàn Ngư lúc này không muốn nói chuyện gì nữa.Hắn ta ở lì trong phòng tu luyện, hoàn toàn mặc kệ.Đột phá!Nhất định phải đột phá.Nếu không thì thật sự sẽ xảy ra phiền toái lớn.Tần Ninh vẫn chưa nhiều lời.Lý Nhàn Ngư càng lo lắng thì càng chứng minh ánh mắt của hắn không sai.Tuy thời gian ngắn tiếp xúc còn ngắn, nhưng Lý Nhàn Ngư đúng là đã coi hắn thành sư tôn của mình.“Nhóc con ngu ngơ... Sư tôn còn phải giúp Lý gia ngươi báo thù nữa mà...”Tần Ninh lẩm bẩm, mở hồ lô bên hông ra, uống một ngụm rượu mạnh vào bụng.Dần dần, một luồng hơi lạnh từ trong cơ thể Tần Ninh buông ra.Thất Tuyệt Băng Nguyệt quyết vào thời khắc này vận chuyển, nhiệt độ bên trong gian phòng dần dần giảm xuống.Hắn cũng cần tu hành.Nếu không, đến lúc gặp lại mấy người Cốc Tân Nguyệt, cảnh giới bị bỏ lại quá xa cũng không tốt.Cốc Tân Nguyệt có lai lịch quỷ dị.

Chương 2241: “Ngươi đừng lắc lư nữa được không?”