“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2266: Giờ thì bị vả bôm bốp vào mặt!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thảo nào người này giết được Đông Phương Ngạo và Hà Vấn Thiên.Đạo Thiên Hành cũng thở dài trước khung cảnh đó."May thật, may thật. Hiện tại kẻ này chỉ mới Niết Bàn tầng hai thôi, cảnh giới Thiên Nhân còn chưa đến chứ đừng nói là Vương Giả".Hắn ta vỗ ngực, thở gấp."Linh cảnh Niết Bàn đã thế rồi, nếu đến cảnh giới Sinh Tử thì dùng Cửu Linh Tinh Thần Quyết một cái là... mình mà đứng gần kiểu này là xuống địa ngục chắc luôn!"Đạo Thiên Hành thầm thở phào.Tần Ninh vẫn cứ là U Vương thôi!Dù là thời điểm nào, ở cảnh giới gì, làm gì có chuyện hắn cúi đầu trước ai?Những kẻ ngu muội này tưởng người từng là U Vương không còn cảnh giới như trước là có thể xem thường chắc?Chỉ biết tự đào mộ phần cho mình!Mặt đất nứt nẻ, linh khí tản ra tứ phía.Giờ đây, Dương Hạo Thiên đứng giữa trời.Chết tiệt!Khó chịu quá đi mất!Đòn công kích của Tần Ninh quá mạnh.Đây có phải sức mạnh mà Niết Bàn tầng hai có thể phát ra đâu!"Triết Phong, bắt Lý Nhàn Ngư, giết!"Dương Hạo Thiên quát.Những người khác cũng nhận ra một điều.Dương Hạo Thiên không thể thắng Tần Ninh.Dương Triết Phong nghe vậy lập tức vung tay, tàn nhẫn ra chiêu."Vãng sinh đồng!"Lý Nhàn Ngư thầm hô to trong lòng.Trong chớp mắt, người Dương Triết Phong như dừng trong một giây.Chỉ một giây đồng hồ!Nhưng đó lại là thời khắc quyết định sống chết.Khi đến linh cảnh Niết Bàn, di chuyển quãng đường trăm mét trong một giây không thành vấn đề nói gì đến một giây.Tiếng "phập" vang lên ngay sau đó.Dương Triết Phong bị một cây côn gỗ đâm xuyên cổ họng, máu tươi giàn giụa.Mặt Lý Nhàn Ngư bị bắn đầy máu.Nhưng Dương Triết Phong lúc này thì mặt mày trắng bệch, muốn nói gì song máu cứ liên tục tràn ra khỏi miệng.
Thảo nào người này giết được Đông Phương Ngạo và Hà Vấn Thiên.
Đạo Thiên Hành cũng thở dài trước khung cảnh đó.
"May thật, may thật. Hiện tại kẻ này chỉ mới Niết Bàn tầng hai thôi, cảnh giới Thiên Nhân còn chưa đến chứ đừng nói là Vương Giả".
Hắn ta vỗ ngực, thở gấp.
"Linh cảnh Niết Bàn đã thế rồi, nếu đến cảnh giới Sinh Tử thì dùng Cửu Linh Tinh Thần Quyết một cái là... mình mà đứng gần kiểu này là xuống địa ngục chắc luôn!"
Đạo Thiên Hành thầm thở phào.
Tần Ninh vẫn cứ là U Vương thôi!
Dù là thời điểm nào, ở cảnh giới gì, làm gì có chuyện hắn cúi đầu trước ai?
Những kẻ ngu muội này tưởng người từng là U Vương không còn cảnh giới như trước là có thể xem thường chắc?
Chỉ biết tự đào mộ phần cho mình!
Mặt đất nứt nẻ, linh khí tản ra tứ phía.
Giờ đây, Dương Hạo Thiên đứng giữa trời.
Chết tiệt!
Khó chịu quá đi mất!
Đòn công kích của Tần Ninh quá mạnh.
Đây có phải sức mạnh mà Niết Bàn tầng hai có thể phát ra đâu!
"Triết Phong, bắt Lý Nhàn Ngư, giết!"
Dương Hạo Thiên quát.
Những người khác cũng nhận ra một điều.
Dương Hạo Thiên không thể thắng Tần Ninh.
Dương Triết Phong nghe vậy lập tức vung tay, tàn nhẫn ra chiêu.
"Vãng sinh đồng!"
Lý Nhàn Ngư thầm hô to trong lòng.
Trong chớp mắt, người Dương Triết Phong như dừng trong một giây.
Chỉ một giây đồng hồ!
Nhưng đó lại là thời khắc quyết định sống chết.
Khi đến linh cảnh Niết Bàn, di chuyển quãng đường trăm mét trong một giây không thành vấn đề nói gì đến một giây.
Tiếng "phập" vang lên ngay sau đó.
Dương Triết Phong bị một cây côn gỗ đâm xuyên cổ họng, máu tươi giàn giụa.
Mặt Lý Nhàn Ngư bị bắn đầy máu.
Nhưng Dương Triết Phong lúc này thì mặt mày trắng bệch, muốn nói gì song máu cứ liên tục tràn ra khỏi miệng.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thảo nào người này giết được Đông Phương Ngạo và Hà Vấn Thiên.Đạo Thiên Hành cũng thở dài trước khung cảnh đó."May thật, may thật. Hiện tại kẻ này chỉ mới Niết Bàn tầng hai thôi, cảnh giới Thiên Nhân còn chưa đến chứ đừng nói là Vương Giả".Hắn ta vỗ ngực, thở gấp."Linh cảnh Niết Bàn đã thế rồi, nếu đến cảnh giới Sinh Tử thì dùng Cửu Linh Tinh Thần Quyết một cái là... mình mà đứng gần kiểu này là xuống địa ngục chắc luôn!"Đạo Thiên Hành thầm thở phào.Tần Ninh vẫn cứ là U Vương thôi!Dù là thời điểm nào, ở cảnh giới gì, làm gì có chuyện hắn cúi đầu trước ai?Những kẻ ngu muội này tưởng người từng là U Vương không còn cảnh giới như trước là có thể xem thường chắc?Chỉ biết tự đào mộ phần cho mình!Mặt đất nứt nẻ, linh khí tản ra tứ phía.Giờ đây, Dương Hạo Thiên đứng giữa trời.Chết tiệt!Khó chịu quá đi mất!Đòn công kích của Tần Ninh quá mạnh.Đây có phải sức mạnh mà Niết Bàn tầng hai có thể phát ra đâu!"Triết Phong, bắt Lý Nhàn Ngư, giết!"Dương Hạo Thiên quát.Những người khác cũng nhận ra một điều.Dương Hạo Thiên không thể thắng Tần Ninh.Dương Triết Phong nghe vậy lập tức vung tay, tàn nhẫn ra chiêu."Vãng sinh đồng!"Lý Nhàn Ngư thầm hô to trong lòng.Trong chớp mắt, người Dương Triết Phong như dừng trong một giây.Chỉ một giây đồng hồ!Nhưng đó lại là thời khắc quyết định sống chết.Khi đến linh cảnh Niết Bàn, di chuyển quãng đường trăm mét trong một giây không thành vấn đề nói gì đến một giây.Tiếng "phập" vang lên ngay sau đó.Dương Triết Phong bị một cây côn gỗ đâm xuyên cổ họng, máu tươi giàn giụa.Mặt Lý Nhàn Ngư bị bắn đầy máu.Nhưng Dương Triết Phong lúc này thì mặt mày trắng bệch, muốn nói gì song máu cứ liên tục tràn ra khỏi miệng.