“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2277: Hai cánh của đại bàng Yểm Nhật bị chặt đứt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trên người chim đại bàng bị thần hồn Băng Hoàng kiềm chế, thân thể bị cốt long quấn chặt, phần đuôi bị mũi tên Tinh Thần ghim xuống mặt đất.Lúc này, những người xung quanh đều không thể nào tin vào mắt mình.Tần Ninh bùng nổ, sức mạnh quá cường đại.“Muốn chết thì ta sẽ giúp ngươi!”Dứt lời, trong tay Tần Ninh đã xuất hiện một con dao.Hắn bay đến trước cổ chim đại bàng.“Ta nói, nhất định sẽ uống máu chim đại bàng!”Một tiếng phập vang lên.Cái cổ to lớn của chim đại bàng lập tức bị rạch ra.Máu tươi ồ ạt chảy ra ngoài.Hồ lô Thôn Linh xuất hiện, hút lấy chỗ máu tươi kia.Bốn phía lặng yên không tiếng động.Mọi người trợn mắt há hốc miệng nhìn cảnh tượng trước mắt.Tần Ninh dùng thủ đoạn cường đại giết chết chim đại bàng Yểm Nhật, sau đó còn rạch cổ, hút lấy máu tươi.Người này, rất tàn nhẫn!Máu tươi dần dần khô cạn…Cơ thể đại bàng ngã xuống, hoàn toàn sụp đổ, không còn tiếng động nào.Lấy máu!Rõ ràng là bị hút máu cho tới chết!“Bằng Tổ…”Giờ phút này, sắc mặt Dương Hạo Thiên trắng bệch đến mức đáng sợ.Năm đó, lão tổ và Bằng Tổ cùng đạt tới cảnh giới Sinh Tử, là sự tồn tại vô cùng cường đại.Vậy mà cứ thế bị Tần Ninh giết chết!Chạy!Bây giờ mà không chạy thì chỉ còn một con đường chết!Hiện tại, Dương Hạo Thiên không còn quan tâm được chuyện khác.“Ha ha, đến lượt ta ra tay!”Đạo Thiên Hành nhếch mép, ánh sáng chợt lóe trong lòng bàn tay.Trong nháy mắt, không biết bao nhiêu pháp khí đồng thời bắn ra.Người của Yểm Nhật tông gào thét thê thảm rồi đồng loạt ngã vào vũng máu.Hiện tại, Tần Ninh cũng không quản chuyện này.Hồ lô Thôn Linh nuốt chửng toàn bộ máu của một con chim đại bàng Yểm Nhật, vậy mà không hề có dấu hiệu bị tràn ra ngoài.Tần Ninh thở ra một hơi.Người xung quanh lập tức sợ hãi.Tần Ninh căn bản không thèm để ý đến.Hắn há miệng uống máu tươi trong hồ lô, tư thế giống như đang uống rượu bình thường.Nhưng ngay khoảnh khắc này mọi người cũng phát hiện ra, máu tươi kia cũng không đậm đặc như bình thường, mà là một màu đỏ thẫm, không bị đông đặc, giống như sau khi bỏ vào hồ lô đã biến thành rượu ngon.“Huyền thú cấp bốn, đủ để làm tăng lên sức mạnh máu thịt của ta!”Tần Ninh tự thì thầm với bản thân rồi lại uống một ngụm.Lúc này, Tần Ninh làm cho người ta có cảm giác tuỳ ý phóng khoáng, tuỳ ý sát phạt.Tự do, bừa bãi, trong mắt không chứa bất cứ thứ gì.Tất cả mọi người đều không nhịn được mà sinh ra cảm giác ngưỡng mộ.Sinh ra làm người rồi trở thành võ giả, không ngừng theo đuổi con đường trở thành kẻ mạnh.Ai mà không muốn trong mắt không chứa bất kỳ kẻ nào, không bị bất kỳ ai áp chế?
Trên người chim đại bàng bị thần hồn Băng Hoàng kiềm chế, thân thể bị cốt long quấn chặt, phần đuôi bị mũi tên Tinh Thần ghim xuống mặt đất.
Lúc này, những người xung quanh đều không thể nào tin vào mắt mình.
Tần Ninh bùng nổ, sức mạnh quá cường đại.
“Muốn chết thì ta sẽ giúp ngươi!”
Dứt lời, trong tay Tần Ninh đã xuất hiện một con dao.
Hắn bay đến trước cổ chim đại bàng.
“Ta nói, nhất định sẽ uống máu chim đại bàng!”
Một tiếng phập vang lên.
Cái cổ to lớn của chim đại bàng lập tức bị rạch ra.
Máu tươi ồ ạt chảy ra ngoài.
Hồ lô Thôn Linh xuất hiện, hút lấy chỗ máu tươi kia.
Bốn phía lặng yên không tiếng động.
Mọi người trợn mắt há hốc miệng nhìn cảnh tượng trước mắt.
Tần Ninh dùng thủ đoạn cường đại giết chết chim đại bàng Yểm Nhật, sau đó còn rạch cổ, hút lấy máu tươi.
Người này, rất tàn nhẫn!
Máu tươi dần dần khô cạn…
Cơ thể đại bàng ngã xuống, hoàn toàn sụp đổ, không còn tiếng động nào.
Lấy máu!
Rõ ràng là bị hút máu cho tới chết!
“Bằng Tổ…”
Giờ phút này, sắc mặt Dương Hạo Thiên trắng bệch đến mức đáng sợ.
Năm đó, lão tổ và Bằng Tổ cùng đạt tới cảnh giới Sinh Tử, là sự tồn tại vô cùng cường đại.
Vậy mà cứ thế bị Tần Ninh giết chết!
Chạy!
Bây giờ mà không chạy thì chỉ còn một con đường chết!
Hiện tại, Dương Hạo Thiên không còn quan tâm được chuyện khác.
“Ha ha, đến lượt ta ra tay!”
Đạo Thiên Hành nhếch mép, ánh sáng chợt lóe trong lòng bàn tay.
Trong nháy mắt, không biết bao nhiêu pháp khí đồng thời bắn ra.
Người của Yểm Nhật tông gào thét thê thảm rồi đồng loạt ngã vào vũng máu.
Hiện tại, Tần Ninh cũng không quản chuyện này.
Hồ lô Thôn Linh nuốt chửng toàn bộ máu của một con chim đại bàng Yểm Nhật, vậy mà không hề có dấu hiệu bị tràn ra ngoài.
Tần Ninh thở ra một hơi.
Người xung quanh lập tức sợ hãi.
Tần Ninh căn bản không thèm để ý đến.
Hắn há miệng uống máu tươi trong hồ lô, tư thế giống như đang uống rượu bình thường.
Nhưng ngay khoảnh khắc này mọi người cũng phát hiện ra, máu tươi kia cũng không đậm đặc như bình thường, mà là một màu đỏ thẫm, không bị đông đặc, giống như sau khi bỏ vào hồ lô đã biến thành rượu ngon.
“Huyền thú cấp bốn, đủ để làm tăng lên sức mạnh máu thịt của ta!”
Tần Ninh tự thì thầm với bản thân rồi lại uống một ngụm.
Lúc này, Tần Ninh làm cho người ta có cảm giác tuỳ ý phóng khoáng, tuỳ ý sát phạt.
Tự do, bừa bãi, trong mắt không chứa bất cứ thứ gì.
Tất cả mọi người đều không nhịn được mà sinh ra cảm giác ngưỡng mộ.
Sinh ra làm người rồi trở thành võ giả, không ngừng theo đuổi con đường trở thành kẻ mạnh.
Ai mà không muốn trong mắt không chứa bất kỳ kẻ nào, không bị bất kỳ ai áp chế?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trên người chim đại bàng bị thần hồn Băng Hoàng kiềm chế, thân thể bị cốt long quấn chặt, phần đuôi bị mũi tên Tinh Thần ghim xuống mặt đất.Lúc này, những người xung quanh đều không thể nào tin vào mắt mình.Tần Ninh bùng nổ, sức mạnh quá cường đại.“Muốn chết thì ta sẽ giúp ngươi!”Dứt lời, trong tay Tần Ninh đã xuất hiện một con dao.Hắn bay đến trước cổ chim đại bàng.“Ta nói, nhất định sẽ uống máu chim đại bàng!”Một tiếng phập vang lên.Cái cổ to lớn của chim đại bàng lập tức bị rạch ra.Máu tươi ồ ạt chảy ra ngoài.Hồ lô Thôn Linh xuất hiện, hút lấy chỗ máu tươi kia.Bốn phía lặng yên không tiếng động.Mọi người trợn mắt há hốc miệng nhìn cảnh tượng trước mắt.Tần Ninh dùng thủ đoạn cường đại giết chết chim đại bàng Yểm Nhật, sau đó còn rạch cổ, hút lấy máu tươi.Người này, rất tàn nhẫn!Máu tươi dần dần khô cạn…Cơ thể đại bàng ngã xuống, hoàn toàn sụp đổ, không còn tiếng động nào.Lấy máu!Rõ ràng là bị hút máu cho tới chết!“Bằng Tổ…”Giờ phút này, sắc mặt Dương Hạo Thiên trắng bệch đến mức đáng sợ.Năm đó, lão tổ và Bằng Tổ cùng đạt tới cảnh giới Sinh Tử, là sự tồn tại vô cùng cường đại.Vậy mà cứ thế bị Tần Ninh giết chết!Chạy!Bây giờ mà không chạy thì chỉ còn một con đường chết!Hiện tại, Dương Hạo Thiên không còn quan tâm được chuyện khác.“Ha ha, đến lượt ta ra tay!”Đạo Thiên Hành nhếch mép, ánh sáng chợt lóe trong lòng bàn tay.Trong nháy mắt, không biết bao nhiêu pháp khí đồng thời bắn ra.Người của Yểm Nhật tông gào thét thê thảm rồi đồng loạt ngã vào vũng máu.Hiện tại, Tần Ninh cũng không quản chuyện này.Hồ lô Thôn Linh nuốt chửng toàn bộ máu của một con chim đại bàng Yểm Nhật, vậy mà không hề có dấu hiệu bị tràn ra ngoài.Tần Ninh thở ra một hơi.Người xung quanh lập tức sợ hãi.Tần Ninh căn bản không thèm để ý đến.Hắn há miệng uống máu tươi trong hồ lô, tư thế giống như đang uống rượu bình thường.Nhưng ngay khoảnh khắc này mọi người cũng phát hiện ra, máu tươi kia cũng không đậm đặc như bình thường, mà là một màu đỏ thẫm, không bị đông đặc, giống như sau khi bỏ vào hồ lô đã biến thành rượu ngon.“Huyền thú cấp bốn, đủ để làm tăng lên sức mạnh máu thịt của ta!”Tần Ninh tự thì thầm với bản thân rồi lại uống một ngụm.Lúc này, Tần Ninh làm cho người ta có cảm giác tuỳ ý phóng khoáng, tuỳ ý sát phạt.Tự do, bừa bãi, trong mắt không chứa bất cứ thứ gì.Tất cả mọi người đều không nhịn được mà sinh ra cảm giác ngưỡng mộ.Sinh ra làm người rồi trở thành võ giả, không ngừng theo đuổi con đường trở thành kẻ mạnh.Ai mà không muốn trong mắt không chứa bất kỳ kẻ nào, không bị bất kỳ ai áp chế?