“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2279: Niết Bàn tứ trọng!  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cái tên này một hơi tăng lên hai trọng.Đùa gì thế?Giờ khắc này, tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng được.Linh cảnh Niết Bàn là gì?Niết bàn có thể nói là một loại kiểm tra toàn thân.Mà với võ giả, bước này thực ra là bước là khó khăn nhất.Chỗ thiếu hụt của bản thân thường là chỗ khó khám phá nhất.Dù sao, với con đường tu hành, nếu không có quyết tâm cùng quyết đoán trước nay chưa từng có thì sẽ rất khó để đột phá cảnh giới tiếp theo.Mà ở thời điểm này, ai mà không tràn ngập lòng tin đối với con đường võ đạo mà mình đi qua?Thế nhưng sau khi đến linh cảnh Niết Bàn thì đây là một loại tự vấn. Vốn dĩ bản thân tràn đầy tin tưởng về con đường võ đạo của mình.Bây giờ tự vấn lại, phát hiện chỗ thiếu hụt của bản thân là vô cùng khó khăn!Điều này cũng khiến cho việc thăng cấp trong linh cảnh Niết Bàn rất khó.Nhưng vào thời khắc này, Tần Ninh tạo cho người ta một cảm giác rằng hắn hiểu rõ hết những chỗ thiếu sót của bản thân.Tựa như hắn chỉ cần nghĩ là có thể thăng lên một tầng cảnh giới.Điều này khiến người ta không thể nào tiếp thu được.Ở đây, thế lực khắp nơi, không ít thiên tài, yêu nghiệt đã đạt cảnh giới linh cảnh Niết Bàn.Nhưng nếu đặt tay lên ngực tự hỏi, thì ai có thể được như hắn?Lúc này, Phúc lão nhịn không được mà thở dài nói: “Người này chính là hào kiệt hiện nay!”Vạn Khuynh Tuyết lúc này thở dài, không nhiều lời.Phúc lão nói không sai.Chỉ với hiện tại, Tần Ninh đủ để ngạo thị tứ phương.Huyền trận sư!Huyền đan sư!Có thể còn là khôi lỗi sư.Cùng với nhận thức rõ ràng về con đường võ đạo như thế.Ai có thể sánh bằng?Kể cả là các loại thiên chi kiêu tử linh thể, đế thể kia.Võ giả Tinh Mệnh!Vân vân.Có ai có thể làm được đến bước này?Giờ khắc này, khí tức trong người Tần Ninh không tiếp tục tăng trưởng nữa.Thực tế thì đúng là Tần Ninh nhận thức rất rõ ràng về con đường võ đạo của mình.Võ giả, có tâm niệm kiên định với con đường võ đạo mình đã đi qua là một chuyện.

Cái tên này một hơi tăng lên hai trọng.

Đùa gì thế?

Giờ khắc này, tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng được.

Linh cảnh Niết Bàn là gì?

Niết bàn có thể nói là một loại kiểm tra toàn thân.

Mà với võ giả, bước này thực ra là bước là khó khăn nhất.

Chỗ thiếu hụt của bản thân thường là chỗ khó khám phá nhất.

Dù sao, với con đường tu hành, nếu không có quyết tâm cùng quyết đoán trước nay chưa từng có thì sẽ rất khó để đột phá cảnh giới tiếp theo.

Mà ở thời điểm này, ai mà không tràn ngập lòng tin đối với con đường võ đạo mà mình đi qua?

Thế nhưng sau khi đến linh cảnh Niết Bàn thì đây là một loại tự vấn. Vốn dĩ bản thân tràn đầy tin tưởng về con đường võ đạo của mình.

Bây giờ tự vấn lại, phát hiện chỗ thiếu hụt của bản thân là vô cùng khó khăn!

Điều này cũng khiến cho việc thăng cấp trong linh cảnh Niết Bàn rất khó.

Nhưng vào thời khắc này, Tần Ninh tạo cho người ta một cảm giác rằng hắn hiểu rõ hết những chỗ thiếu sót của bản thân.

Tựa như hắn chỉ cần nghĩ là có thể thăng lên một tầng cảnh giới.

Điều này khiến người ta không thể nào tiếp thu được.

Ở đây, thế lực khắp nơi, không ít thiên tài, yêu nghiệt đã đạt cảnh giới linh cảnh Niết Bàn.

Nhưng nếu đặt tay lên ngực tự hỏi, thì ai có thể được như hắn?

Lúc này, Phúc lão nhịn không được mà thở dài nói: “Người này chính là hào kiệt hiện nay!”

Vạn Khuynh Tuyết lúc này thở dài, không nhiều lời.

Phúc lão nói không sai.

Chỉ với hiện tại, Tần Ninh đủ để ngạo thị tứ phương.

Huyền trận sư!

Huyền đan sư!

Có thể còn là khôi lỗi sư.

Cùng với nhận thức rõ ràng về con đường võ đạo như thế.

Ai có thể sánh bằng?

Kể cả là các loại thiên chi kiêu tử linh thể, đế thể kia.

Võ giả Tinh Mệnh!

Vân vân.

Có ai có thể làm được đến bước này?

Giờ khắc này, khí tức trong người Tần Ninh không tiếp tục tăng trưởng nữa.

Thực tế thì đúng là Tần Ninh nhận thức rất rõ ràng về con đường võ đạo của mình.

Võ giả, có tâm niệm kiên định với con đường võ đạo mình đã đi qua là một chuyện.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Cái tên này một hơi tăng lên hai trọng.Đùa gì thế?Giờ khắc này, tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng được.Linh cảnh Niết Bàn là gì?Niết bàn có thể nói là một loại kiểm tra toàn thân.Mà với võ giả, bước này thực ra là bước là khó khăn nhất.Chỗ thiếu hụt của bản thân thường là chỗ khó khám phá nhất.Dù sao, với con đường tu hành, nếu không có quyết tâm cùng quyết đoán trước nay chưa từng có thì sẽ rất khó để đột phá cảnh giới tiếp theo.Mà ở thời điểm này, ai mà không tràn ngập lòng tin đối với con đường võ đạo mà mình đi qua?Thế nhưng sau khi đến linh cảnh Niết Bàn thì đây là một loại tự vấn. Vốn dĩ bản thân tràn đầy tin tưởng về con đường võ đạo của mình.Bây giờ tự vấn lại, phát hiện chỗ thiếu hụt của bản thân là vô cùng khó khăn!Điều này cũng khiến cho việc thăng cấp trong linh cảnh Niết Bàn rất khó.Nhưng vào thời khắc này, Tần Ninh tạo cho người ta một cảm giác rằng hắn hiểu rõ hết những chỗ thiếu sót của bản thân.Tựa như hắn chỉ cần nghĩ là có thể thăng lên một tầng cảnh giới.Điều này khiến người ta không thể nào tiếp thu được.Ở đây, thế lực khắp nơi, không ít thiên tài, yêu nghiệt đã đạt cảnh giới linh cảnh Niết Bàn.Nhưng nếu đặt tay lên ngực tự hỏi, thì ai có thể được như hắn?Lúc này, Phúc lão nhịn không được mà thở dài nói: “Người này chính là hào kiệt hiện nay!”Vạn Khuynh Tuyết lúc này thở dài, không nhiều lời.Phúc lão nói không sai.Chỉ với hiện tại, Tần Ninh đủ để ngạo thị tứ phương.Huyền trận sư!Huyền đan sư!Có thể còn là khôi lỗi sư.Cùng với nhận thức rõ ràng về con đường võ đạo như thế.Ai có thể sánh bằng?Kể cả là các loại thiên chi kiêu tử linh thể, đế thể kia.Võ giả Tinh Mệnh!Vân vân.Có ai có thể làm được đến bước này?Giờ khắc này, khí tức trong người Tần Ninh không tiếp tục tăng trưởng nữa.Thực tế thì đúng là Tần Ninh nhận thức rất rõ ràng về con đường võ đạo của mình.Võ giả, có tâm niệm kiên định với con đường võ đạo mình đã đi qua là một chuyện.

Chương 2279: Niết Bàn tứ trọng!