“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2307: Một huyền văn được ngưng tụ.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Quá kinh khủng!Nhưng sau một khắc, mấy chục người hồi thần, nhìn ra phía sau rồi lại sửng sốt tiếp.Mọi người vừa rồi đi vào từ trong cửa lớn.Tất cả mọi người cảm giác mình đã đi ít nhất là mấy vạn mét.Nhưng lúc này nhìn lại mới phát hiện, bọn họ chẳng qua mới chỉ đi từ cửa đại điện đến trung tâm mà thôi.Ngàn mét!Khoảng cách ngàn mét, lấy tu vi cảnh giới Niết Bàn, chớp mắt liền đến.Nhưng là lần này lại sinh ra cảm giác như đi hàng vạn thước.Quá quỷ quái!Không chỉ có như vậy.Giờ này khắc này, từ cửa lớn đến đại điện trung ương.Quảng trường dài ngàn mét.Mà trên quảng trường là mấy trăm thân ảnh như bị điên, quơ đao kiếm, tùy ý bộc phát, chém võ giả ở bên cạnh mình.Chính là người của ba đại tông môn.“Bọn họ... bị điên sao?”Lúc này, các võ giả nhìn thấy cảnh này thì đều kinh hãi.Võ giả của ba đại tông môn lại tự chém giết lẫn nhau.“Không phải điên, càng đáng sợ hơn điên nữa...”Phúc lão lúc này thở dài nói: “Sát trận kết hợp huyễn trận khiến cho bọn họ tự giết lẫn nhau, ba đại tông môn lần này... chỉ sợ là tổn hại thảm trọng tột cùng”.Điểm này, ai cũng không thể nói cái gì.Tần Ninh ban đầu nhắc nhở, hiện tại bọn họ mới hiểu đó là lòng hảo tâm thật sự.Nhưng ba đại tông môn lại không chịu nghe.Chỉ có điều, chính là bởi vì ba đại tông môn đi vào nên giờ mới khiến cho bọn họ có cơ hội vào trong.Nói đúng ra, là Tần Ninh tìm được cơ hội!Lúc này, Phúc lão nhìn Tần Ninh.Người này bất phàm, tất thành châu báu!Tần Ninh lúc này cũng lười nhìn võ giả của ba đại tông môn.Bọn họ có chết hay không thì liên quan gì?Hắn đã rất hảo tâm mà nhắc nhở rồi.Đám người này không cảm kích thì thôi.Tần Ninh lúc này cất bước về phía đại điện.Lý Nhàn Ngư dĩ nhiên là thời thời khắc khắc đi theo Tần Ninh.Lý Nhàn Ngư hiện tại coi như nhận ra.Những kẻ này không đáng tin chút nào.Niết Bàn thất trọng? Sinh Tử nhất kiếp?Có ích lợi gì!Ở chỗ này, đi theo sư tôn vẫn là an toàn nhất.Giờ khắc này, mọi người ở trước đại điện của một tòa trung tâm nhất trong khu vực trăm điện.Đại điện này vuông vức nghiêm chỉnh, bốn góc điêu khắc đầu rồng, đầu hổ, thân chim tước, xác huyền vũ, dáng dấp cực kì cổ quái.
Quá kinh khủng!
Nhưng sau một khắc, mấy chục người hồi thần, nhìn ra phía sau rồi lại sửng sốt tiếp.
Mọi người vừa rồi đi vào từ trong cửa lớn.
Tất cả mọi người cảm giác mình đã đi ít nhất là mấy vạn mét.
Nhưng lúc này nhìn lại mới phát hiện, bọn họ chẳng qua mới chỉ đi từ cửa đại điện đến trung tâm mà thôi.
Ngàn mét!
Khoảng cách ngàn mét, lấy tu vi cảnh giới Niết Bàn, chớp mắt liền đến.
Nhưng là lần này lại sinh ra cảm giác như đi hàng vạn thước.
Quá quỷ quái!
Không chỉ có như vậy.
Giờ này khắc này, từ cửa lớn đến đại điện trung ương.
Quảng trường dài ngàn mét.
Mà trên quảng trường là mấy trăm thân ảnh như bị điên, quơ đao kiếm, tùy ý bộc phát, chém võ giả ở bên cạnh mình.
Chính là người của ba đại tông môn.
“Bọn họ... bị điên sao?”
Lúc này, các võ giả nhìn thấy cảnh này thì đều kinh hãi.
Võ giả của ba đại tông môn lại tự chém giết lẫn nhau.
“Không phải điên, càng đáng sợ hơn điên nữa...”
Phúc lão lúc này thở dài nói: “Sát trận kết hợp huyễn trận khiến cho bọn họ tự giết lẫn nhau, ba đại tông môn lần này... chỉ sợ là tổn hại thảm trọng tột cùng”.
Điểm này, ai cũng không thể nói cái gì.
Tần Ninh ban đầu nhắc nhở, hiện tại bọn họ mới hiểu đó là lòng hảo tâm thật sự.
Nhưng ba đại tông môn lại không chịu nghe.
Chỉ có điều, chính là bởi vì ba đại tông môn đi vào nên giờ mới khiến cho bọn họ có cơ hội vào trong.
Nói đúng ra, là Tần Ninh tìm được cơ hội!
Lúc này, Phúc lão nhìn Tần Ninh.
Người này bất phàm, tất thành châu báu!
Tần Ninh lúc này cũng lười nhìn võ giả của ba đại tông môn.
Bọn họ có chết hay không thì liên quan gì?
Hắn đã rất hảo tâm mà nhắc nhở rồi.
Đám người này không cảm kích thì thôi.
Tần Ninh lúc này cất bước về phía đại điện.
Lý Nhàn Ngư dĩ nhiên là thời thời khắc khắc đi theo Tần Ninh.
Lý Nhàn Ngư hiện tại coi như nhận ra.
Những kẻ này không đáng tin chút nào.
Niết Bàn thất trọng? Sinh Tử nhất kiếp?
Có ích lợi gì!
Ở chỗ này, đi theo sư tôn vẫn là an toàn nhất.
Giờ khắc này, mọi người ở trước đại điện của một tòa trung tâm nhất trong khu vực trăm điện.
Đại điện này vuông vức nghiêm chỉnh, bốn góc điêu khắc đầu rồng, đầu hổ, thân chim tước, xác huyền vũ, dáng dấp cực kì cổ quái.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Quá kinh khủng!Nhưng sau một khắc, mấy chục người hồi thần, nhìn ra phía sau rồi lại sửng sốt tiếp.Mọi người vừa rồi đi vào từ trong cửa lớn.Tất cả mọi người cảm giác mình đã đi ít nhất là mấy vạn mét.Nhưng lúc này nhìn lại mới phát hiện, bọn họ chẳng qua mới chỉ đi từ cửa đại điện đến trung tâm mà thôi.Ngàn mét!Khoảng cách ngàn mét, lấy tu vi cảnh giới Niết Bàn, chớp mắt liền đến.Nhưng là lần này lại sinh ra cảm giác như đi hàng vạn thước.Quá quỷ quái!Không chỉ có như vậy.Giờ này khắc này, từ cửa lớn đến đại điện trung ương.Quảng trường dài ngàn mét.Mà trên quảng trường là mấy trăm thân ảnh như bị điên, quơ đao kiếm, tùy ý bộc phát, chém võ giả ở bên cạnh mình.Chính là người của ba đại tông môn.“Bọn họ... bị điên sao?”Lúc này, các võ giả nhìn thấy cảnh này thì đều kinh hãi.Võ giả của ba đại tông môn lại tự chém giết lẫn nhau.“Không phải điên, càng đáng sợ hơn điên nữa...”Phúc lão lúc này thở dài nói: “Sát trận kết hợp huyễn trận khiến cho bọn họ tự giết lẫn nhau, ba đại tông môn lần này... chỉ sợ là tổn hại thảm trọng tột cùng”.Điểm này, ai cũng không thể nói cái gì.Tần Ninh ban đầu nhắc nhở, hiện tại bọn họ mới hiểu đó là lòng hảo tâm thật sự.Nhưng ba đại tông môn lại không chịu nghe.Chỉ có điều, chính là bởi vì ba đại tông môn đi vào nên giờ mới khiến cho bọn họ có cơ hội vào trong.Nói đúng ra, là Tần Ninh tìm được cơ hội!Lúc này, Phúc lão nhìn Tần Ninh.Người này bất phàm, tất thành châu báu!Tần Ninh lúc này cũng lười nhìn võ giả của ba đại tông môn.Bọn họ có chết hay không thì liên quan gì?Hắn đã rất hảo tâm mà nhắc nhở rồi.Đám người này không cảm kích thì thôi.Tần Ninh lúc này cất bước về phía đại điện.Lý Nhàn Ngư dĩ nhiên là thời thời khắc khắc đi theo Tần Ninh.Lý Nhàn Ngư hiện tại coi như nhận ra.Những kẻ này không đáng tin chút nào.Niết Bàn thất trọng? Sinh Tử nhất kiếp?Có ích lợi gì!Ở chỗ này, đi theo sư tôn vẫn là an toàn nhất.Giờ khắc này, mọi người ở trước đại điện của một tòa trung tâm nhất trong khu vực trăm điện.Đại điện này vuông vức nghiêm chỉnh, bốn góc điêu khắc đầu rồng, đầu hổ, thân chim tước, xác huyền vũ, dáng dấp cực kì cổ quái.