“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2563: Ông có hối hận không?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh cười nhạt một tiếng nói: “Cuối cùng trên thế gian này sẽ không còn ai có thể khống chế được kiếm U Khô như ta nữa...”Hắn vừa dứt lời, trường kiếm chém xuống.Một tiếng xoẹt vang lên.Một con đường lớn rơi xuống.Con đường của cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.Trải qua chín lần kiếp nạn, cảnh giới Sinh Tử sẽ có được một con đường mưu trí thuộc về mình.Giờ phút này, con đường mưu trí của Ôn Ngôn Ngọc đã hoàn toàn sụp đổ.Một đời cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, chết!Vào lúc này, sắc mặt của đám người Vô Cấu Kiếm Phái trắng bệch.Không một ai dám động đậy.Ở đây ngoại trừ phái chủ là cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp ra, đám cường giả cảnh giới Sinh Tử bát kiếp, thất kiếp có ai dám ra tay vào lúc này?Tần Ninh, thật là đáng sợ!“Đã nhắc nhở ông là không nên xen vào rồi...”Lúc này Tần Ninh cầm kiếm U Khô trong tay.Lẩm bẩm nói: “Xem ra ngươi vẫn hoàn toàn như trước đây, phủ bụi hồi lâu, ngươi cũng khát vọng thể hiện mình rồi!”Kiếm U Khô lóe lên ánh sáng càng thêm loá mắt.Tần Ninh nhìn về phía đám người Vô Cấu Kiếm Phái.“Nếu muốn ra tay thì bây giờ hãy lên đi, nếu không dám ra tay thì hãy cút ngay lập tức!”Hắn vừa nói xong liền chỉ kiếm vào đám người Vô Cấu Kiếm Phái.Lúc này hơn trăm người đều nhìn về phía Tần Ninh, né tránh ánh mắt.Không ai dám làm chim đầu đàn cả.“Tần Ninh, ta muốn giết ngươi!”Một bóng người xinh đẹp lao vùn vụt ra.Nhìn thấy bóng người xinh đẹp kia, ánh mắt Tần Ninh lạnh lẽo.“Ôn Thanh Kỳ, ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi, hay là không nỡ giết ngươi?”Tần Ninh cầm kiếm U Khô trong tay, vạch ra một kiếm.Một tiếng xoẹt vang lên.Một vết máu xuất hiện ở ngực Ôn Thanh Kỳ, máu tươi chảy ra.“Hôm nay ta không thèm để ý đến sự hỗn loạn trong thư viện Thái Hư, cho dù là thế gia Bách Lý hay Toái Tinh tông, Vô Cấu Kiếm Phái, tất cả đều không quan trọng”.“Hôm nay ta chỉ có một mục đích, đó là nhị ca của ta có thể lấy được vợ, chỉ đơn giản như vậy thôi”.“Nếu ai dám ra tay phá hỏng, ta sẽ giết kẻ đó”.Tần Ninh vừa nói xong liền lạnh lùng nhìn bốn phía.Đúng vậy, chỉ đơn giản thế thôi.Những gì Tần Ninh làm hôm nay suy cho cùng cũng vì để Tần Hải có thể thành hôn.Hắn mặc kệ thư viện Thái Hư tồn tại hay bị tiêu diệt.Điều duy nhất hắn quan tâm là Tần Hải muốn cưới Khương Như Yên.Nếu như thư viện Thái Hư bị nhổ tận gốc, Khương Tồn Kiếm và Khương Như Yên không thoát khỏi cái chết.
Tần Ninh cười nhạt một tiếng nói: “Cuối cùng trên thế gian này sẽ không còn ai có thể khống chế được kiếm U Khô như ta nữa...”
Hắn vừa dứt lời, trường kiếm chém xuống.
Một tiếng xoẹt vang lên.
Một con đường lớn rơi xuống.
Con đường của cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.
Trải qua chín lần kiếp nạn, cảnh giới Sinh Tử sẽ có được một con đường mưu trí thuộc về mình.
Giờ phút này, con đường mưu trí của Ôn Ngôn Ngọc đã hoàn toàn sụp đổ.
Một đời cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, chết!
Vào lúc này, sắc mặt của đám người Vô Cấu Kiếm Phái trắng bệch.
Không một ai dám động đậy.
Ở đây ngoại trừ phái chủ là cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp ra, đám cường giả cảnh giới Sinh Tử bát kiếp, thất kiếp có ai dám ra tay vào lúc này?
Tần Ninh, thật là đáng sợ!
“Đã nhắc nhở ông là không nên xen vào rồi...”
Lúc này Tần Ninh cầm kiếm U Khô trong tay.
Lẩm bẩm nói: “Xem ra ngươi vẫn hoàn toàn như trước đây, phủ bụi hồi lâu, ngươi cũng khát vọng thể hiện mình rồi!”
Kiếm U Khô lóe lên ánh sáng càng thêm loá mắt.
Tần Ninh nhìn về phía đám người Vô Cấu Kiếm Phái.
“Nếu muốn ra tay thì bây giờ hãy lên đi, nếu không dám ra tay thì hãy cút ngay lập tức!”
Hắn vừa nói xong liền chỉ kiếm vào đám người Vô Cấu Kiếm Phái.
Lúc này hơn trăm người đều nhìn về phía Tần Ninh, né tránh ánh mắt.
Không ai dám làm chim đầu đàn cả.
“Tần Ninh, ta muốn giết ngươi!”
Một bóng người xinh đẹp lao vùn vụt ra.
Nhìn thấy bóng người xinh đẹp kia, ánh mắt Tần Ninh lạnh lẽo.
“Ôn Thanh Kỳ, ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi, hay là không nỡ giết ngươi?”
Tần Ninh cầm kiếm U Khô trong tay, vạch ra một kiếm.
Một tiếng xoẹt vang lên.
Một vết máu xuất hiện ở ngực Ôn Thanh Kỳ, máu tươi chảy ra.
“Hôm nay ta không thèm để ý đến sự hỗn loạn trong thư viện Thái Hư, cho dù là thế gia Bách Lý hay Toái Tinh tông, Vô Cấu Kiếm Phái, tất cả đều không quan trọng”.
“Hôm nay ta chỉ có một mục đích, đó là nhị ca của ta có thể lấy được vợ, chỉ đơn giản như vậy thôi”.
“Nếu ai dám ra tay phá hỏng, ta sẽ giết kẻ đó”.
Tần Ninh vừa nói xong liền lạnh lùng nhìn bốn phía.
Đúng vậy, chỉ đơn giản thế thôi.
Những gì Tần Ninh làm hôm nay suy cho cùng cũng vì để Tần Hải có thể thành hôn.
Hắn mặc kệ thư viện Thái Hư tồn tại hay bị tiêu diệt.
Điều duy nhất hắn quan tâm là Tần Hải muốn cưới Khương Như Yên.
Nếu như thư viện Thái Hư bị nhổ tận gốc, Khương Tồn Kiếm và Khương Như Yên không thoát khỏi cái chết.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh cười nhạt một tiếng nói: “Cuối cùng trên thế gian này sẽ không còn ai có thể khống chế được kiếm U Khô như ta nữa...”Hắn vừa dứt lời, trường kiếm chém xuống.Một tiếng xoẹt vang lên.Một con đường lớn rơi xuống.Con đường của cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.Trải qua chín lần kiếp nạn, cảnh giới Sinh Tử sẽ có được một con đường mưu trí thuộc về mình.Giờ phút này, con đường mưu trí của Ôn Ngôn Ngọc đã hoàn toàn sụp đổ.Một đời cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp, chết!Vào lúc này, sắc mặt của đám người Vô Cấu Kiếm Phái trắng bệch.Không một ai dám động đậy.Ở đây ngoại trừ phái chủ là cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp ra, đám cường giả cảnh giới Sinh Tử bát kiếp, thất kiếp có ai dám ra tay vào lúc này?Tần Ninh, thật là đáng sợ!“Đã nhắc nhở ông là không nên xen vào rồi...”Lúc này Tần Ninh cầm kiếm U Khô trong tay.Lẩm bẩm nói: “Xem ra ngươi vẫn hoàn toàn như trước đây, phủ bụi hồi lâu, ngươi cũng khát vọng thể hiện mình rồi!”Kiếm U Khô lóe lên ánh sáng càng thêm loá mắt.Tần Ninh nhìn về phía đám người Vô Cấu Kiếm Phái.“Nếu muốn ra tay thì bây giờ hãy lên đi, nếu không dám ra tay thì hãy cút ngay lập tức!”Hắn vừa nói xong liền chỉ kiếm vào đám người Vô Cấu Kiếm Phái.Lúc này hơn trăm người đều nhìn về phía Tần Ninh, né tránh ánh mắt.Không ai dám làm chim đầu đàn cả.“Tần Ninh, ta muốn giết ngươi!”Một bóng người xinh đẹp lao vùn vụt ra.Nhìn thấy bóng người xinh đẹp kia, ánh mắt Tần Ninh lạnh lẽo.“Ôn Thanh Kỳ, ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi, hay là không nỡ giết ngươi?”Tần Ninh cầm kiếm U Khô trong tay, vạch ra một kiếm.Một tiếng xoẹt vang lên.Một vết máu xuất hiện ở ngực Ôn Thanh Kỳ, máu tươi chảy ra.“Hôm nay ta không thèm để ý đến sự hỗn loạn trong thư viện Thái Hư, cho dù là thế gia Bách Lý hay Toái Tinh tông, Vô Cấu Kiếm Phái, tất cả đều không quan trọng”.“Hôm nay ta chỉ có một mục đích, đó là nhị ca của ta có thể lấy được vợ, chỉ đơn giản như vậy thôi”.“Nếu ai dám ra tay phá hỏng, ta sẽ giết kẻ đó”.Tần Ninh vừa nói xong liền lạnh lùng nhìn bốn phía.Đúng vậy, chỉ đơn giản thế thôi.Những gì Tần Ninh làm hôm nay suy cho cùng cũng vì để Tần Hải có thể thành hôn.Hắn mặc kệ thư viện Thái Hư tồn tại hay bị tiêu diệt.Điều duy nhất hắn quan tâm là Tần Hải muốn cưới Khương Như Yên.Nếu như thư viện Thái Hư bị nhổ tận gốc, Khương Tồn Kiếm và Khương Như Yên không thoát khỏi cái chết.