“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2590: Căn bản hắn ta không biết.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch và người đàn ông nhìn trông bỉ ổi kia là ai?Tần Ninh cươi nói: “Giang Bạch là thị đồng của ta, Lý Nhàn Ngư là đồ đệ của ta, còn Đạo Thiên Hành…”Tần Ninh từ từ nói: “Nếu hắn ta dám nói bậy bạ, ta lột da hắn!”Nghe đến đây, tên đàn ông bỉ ổi kia mặt liền biến sắc.“Tần gia, hay là ta cáo lui trước”.“Đạo Thiên Hành?”Lúc này Thạch Cảm Đương cười hắc hắc.“Bách biến chân quân? Người đào mộ?”Đạo Thiên Hành cười run: “Thạch đại gia yên tâm”.“Ta không yên tâm nổi?”, Thạch Cảm Đương hừm nói: “Ngươi thật sự không biết xấu hổ, trộm đồ cũng trộm đến Bắc Ninh các, ta có thể yên tâm sao?”Đạo Thiên Hành cười run, không dám cãi lại.Dù sao thì Thạch Cảm Đương chỉ là cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, nhưng đây là đồ đệ của Tần Ninh.Hắn ta có thể cãi sao?“Tần gia, chuyện các người nói đều là bí mật, ta là người ngoài không nghe được, ta cáo lui trước”.Đạo Thiên Hành vừa nói, chạy như một làn khói.Tần Ninh cũng không ngăn cản, hắn nhìn về phía Dương Tử Hiên.Ánh mắt Dương Tử Hiên lại một lần nữa nhìn về phía Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch.“Yên tâm đi, không thành vấn đề”.“Dạ!”Lời Dương Tử Hiên vừa dứt, tay vịn vào áo phất ra trước, quỳ xuống đất kêu bịch một tiếng, rất cung kính dập đầu ba cái.“Con trai của Dương Thanh Vân, Dương Tử Hiên, bái kiến U Vương!”Lời của Dương Tử Hiên hết sức trịnh trọng.Một vị Vương Giả ngày trước!Hơn nữa lại là sư phụ của cha mình.Ông ta cứ theo lý mà làm.Ở trước mặt người ngoài, nếu nói ra lời này, chỉ sợ toàn bộ đại lục Vạn Thiên cũng sẽ hoàn toàn điên cuồng.“Đứng lên đi!”Tần Ninh cười nói: “Bây giờ ta chỉ là Tần Ninh, sau này không cần gọi sư công, gọi ta thế cũng già lắm!”“Dạ!”Dương Tử Hiên đứng dậy.Một bên, hai người Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch ánh mắt đờ đẫn.“Ngươi là U Vương?”“Người là U Vương?”Hai người Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch có chút ngây ngốc.Tần Ninh sao lại thành U Vương rồi?“Không đâu!”Giang Bạch lúc này mở miệng nói: “U Vương là vua của Vương Giả, có người gọi là U Hoàng, có người gọi là Cửu U Đại Đế”.“Ngươi chỉ là cảnh giới Sinh Tử, điểm này không làm giả được…”Lúc này Lý Nhàn Ngư cũng vội vàng nhìn về phía Tần Ninh.Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta trước kia và ta bây giờ, ngươi có thể hiểu là… chết đi sống lại, hoặc là Niết Bàn trùng sinh”.Giang Bạch nhìn về phía Tần Ninh, chỉ cảm thấy chấn động không dứt.Chết đi sống lại?
Nhưng Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch và người đàn ông nhìn trông bỉ ổi kia là ai?
Tần Ninh cươi nói: “Giang Bạch là thị đồng của ta, Lý Nhàn Ngư là đồ đệ của ta, còn Đạo Thiên Hành…”
Tần Ninh từ từ nói: “Nếu hắn ta dám nói bậy bạ, ta lột da hắn!”
Nghe đến đây, tên đàn ông bỉ ổi kia mặt liền biến sắc.
“Tần gia, hay là ta cáo lui trước”.
“Đạo Thiên Hành?”
Lúc này Thạch Cảm Đương cười hắc hắc.
“Bách biến chân quân? Người đào mộ?”
Đạo Thiên Hành cười run: “Thạch đại gia yên tâm”.
“Ta không yên tâm nổi?”, Thạch Cảm Đương hừm nói: “Ngươi thật sự không biết xấu hổ, trộm đồ cũng trộm đến Bắc Ninh các, ta có thể yên tâm sao?”
Đạo Thiên Hành cười run, không dám cãi lại.
Dù sao thì Thạch Cảm Đương chỉ là cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, nhưng đây là đồ đệ của Tần Ninh.
Hắn ta có thể cãi sao?
“Tần gia, chuyện các người nói đều là bí mật, ta là người ngoài không nghe được, ta cáo lui trước”.
Đạo Thiên Hành vừa nói, chạy như một làn khói.
Tần Ninh cũng không ngăn cản, hắn nhìn về phía Dương Tử Hiên.
Ánh mắt Dương Tử Hiên lại một lần nữa nhìn về phía Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch.
“Yên tâm đi, không thành vấn đề”.
“Dạ!”
Lời Dương Tử Hiên vừa dứt, tay vịn vào áo phất ra trước, quỳ xuống đất kêu bịch một tiếng, rất cung kính dập đầu ba cái.
“Con trai của Dương Thanh Vân, Dương Tử Hiên, bái kiến U Vương!”
Lời của Dương Tử Hiên hết sức trịnh trọng.
Một vị Vương Giả ngày trước!
Hơn nữa lại là sư phụ của cha mình.
Ông ta cứ theo lý mà làm.
Ở trước mặt người ngoài, nếu nói ra lời này, chỉ sợ toàn bộ đại lục Vạn Thiên cũng sẽ hoàn toàn điên cuồng.
“Đứng lên đi!”
Tần Ninh cười nói: “Bây giờ ta chỉ là Tần Ninh, sau này không cần gọi sư công, gọi ta thế cũng già lắm!”
“Dạ!”
Dương Tử Hiên đứng dậy.
Một bên, hai người Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch ánh mắt đờ đẫn.
“Ngươi là U Vương?”
“Người là U Vương?”
Hai người Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch có chút ngây ngốc.
Tần Ninh sao lại thành U Vương rồi?
“Không đâu!”
Giang Bạch lúc này mở miệng nói: “U Vương là vua của Vương Giả, có người gọi là U Hoàng, có người gọi là Cửu U Đại Đế”.
“Ngươi chỉ là cảnh giới Sinh Tử, điểm này không làm giả được…”
Lúc này Lý Nhàn Ngư cũng vội vàng nhìn về phía Tần Ninh.
Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta trước kia và ta bây giờ, ngươi có thể hiểu là… chết đi sống lại, hoặc là Niết Bàn trùng sinh”.
Giang Bạch nhìn về phía Tần Ninh, chỉ cảm thấy chấn động không dứt.
Chết đi sống lại?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nhưng Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch và người đàn ông nhìn trông bỉ ổi kia là ai?Tần Ninh cươi nói: “Giang Bạch là thị đồng của ta, Lý Nhàn Ngư là đồ đệ của ta, còn Đạo Thiên Hành…”Tần Ninh từ từ nói: “Nếu hắn ta dám nói bậy bạ, ta lột da hắn!”Nghe đến đây, tên đàn ông bỉ ổi kia mặt liền biến sắc.“Tần gia, hay là ta cáo lui trước”.“Đạo Thiên Hành?”Lúc này Thạch Cảm Đương cười hắc hắc.“Bách biến chân quân? Người đào mộ?”Đạo Thiên Hành cười run: “Thạch đại gia yên tâm”.“Ta không yên tâm nổi?”, Thạch Cảm Đương hừm nói: “Ngươi thật sự không biết xấu hổ, trộm đồ cũng trộm đến Bắc Ninh các, ta có thể yên tâm sao?”Đạo Thiên Hành cười run, không dám cãi lại.Dù sao thì Thạch Cảm Đương chỉ là cảnh giới Sinh Tử nhị kiếp, nhưng đây là đồ đệ của Tần Ninh.Hắn ta có thể cãi sao?“Tần gia, chuyện các người nói đều là bí mật, ta là người ngoài không nghe được, ta cáo lui trước”.Đạo Thiên Hành vừa nói, chạy như một làn khói.Tần Ninh cũng không ngăn cản, hắn nhìn về phía Dương Tử Hiên.Ánh mắt Dương Tử Hiên lại một lần nữa nhìn về phía Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch.“Yên tâm đi, không thành vấn đề”.“Dạ!”Lời Dương Tử Hiên vừa dứt, tay vịn vào áo phất ra trước, quỳ xuống đất kêu bịch một tiếng, rất cung kính dập đầu ba cái.“Con trai của Dương Thanh Vân, Dương Tử Hiên, bái kiến U Vương!”Lời của Dương Tử Hiên hết sức trịnh trọng.Một vị Vương Giả ngày trước!Hơn nữa lại là sư phụ của cha mình.Ông ta cứ theo lý mà làm.Ở trước mặt người ngoài, nếu nói ra lời này, chỉ sợ toàn bộ đại lục Vạn Thiên cũng sẽ hoàn toàn điên cuồng.“Đứng lên đi!”Tần Ninh cười nói: “Bây giờ ta chỉ là Tần Ninh, sau này không cần gọi sư công, gọi ta thế cũng già lắm!”“Dạ!”Dương Tử Hiên đứng dậy.Một bên, hai người Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch ánh mắt đờ đẫn.“Ngươi là U Vương?”“Người là U Vương?”Hai người Lý Nhàn Ngư và Giang Bạch có chút ngây ngốc.Tần Ninh sao lại thành U Vương rồi?“Không đâu!”Giang Bạch lúc này mở miệng nói: “U Vương là vua của Vương Giả, có người gọi là U Hoàng, có người gọi là Cửu U Đại Đế”.“Ngươi chỉ là cảnh giới Sinh Tử, điểm này không làm giả được…”Lúc này Lý Nhàn Ngư cũng vội vàng nhìn về phía Tần Ninh.Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Tần Ninh mỉm cười nói: “Ta trước kia và ta bây giờ, ngươi có thể hiểu là… chết đi sống lại, hoặc là Niết Bàn trùng sinh”.Giang Bạch nhìn về phía Tần Ninh, chỉ cảm thấy chấn động không dứt.Chết đi sống lại?