“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2607: “Bọn ta chờ đã lâu”.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bắc Ninh các rộng lớn mấy vạn võ giả.Các chủ Dương Tử Hiên, bá chủ một phương cảnh giới Vạn Nguyên.Ba vị phó các chủ.Phó các chủ Trương Lãnh.Phó các chủ Hứa Minh Vũ.Và phó các chủ Cốc Tân Nguyệt.Trên thực tế, với thực lực của Cốc Tân Nguyệt đảm nhiệm phó các chủ, danh không hợp với thực.Chỉ là Dương Tử Hiên biết, đây là người phụ nữ của sư công, nhất định phải đối đãi thích hợp.Mọi người vào thành, cửa lớn Bắc Ninh các rộng rãi nguy nga xuất hiện ở trước mắt.Nhìn thấy ba người rắn rỏi mạnh mẽ, một nét chữ lớn rạch phác họa, Tần Ninh cười: “Đây là Thanh Vân viết?”“Dạ!”Dương Tử Hiên cung kính nói.“Quả nhiên xấu xí!”Nghe thấy vậy, Thạch Cảm Đương không nhịn được bĩu môi một cái, kéo Lý Nhàn Ngư bên cạnh, thấp giọng nói: “Tiểu sư đệ, ta nói cho ngươi biết, chữ của sư tôn mới thật sự xấu, rồng bay phượng múa, giống như chân gà!”“Đúng không?”Tần Ninh xoay người cười nói: “Chờ lát nữa để ta xem, cảnh giới Sinh Tử tam kiếp của ngươi có chỗ nào độc đáo”.Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương mặt liền biến sắc.Dương Tử Hiên cười một tiếng, không có nói nhiều.Nhiều năm như vậy, Thạch Cảm Đương vẫn còn cái tính này.Mấy tầng lớp cấp cao của Bắc Ninh tông đi theo phía sau, lúc này ánh mắt khẽ nhúc nhích.Tần Ninh này lai lịch không nhỏ.Tuyệt đối không nhỏ!Liên tục gọi tên húy của tổng các chủ, nhưng Bắc các chủ lại không tức giận chút nào.Mấy người lại càng tò mò về Tần Ninh.Tiến vào bên trong Bắc Ninh các, một con đường lớn nối thắng đến cuối.Hai bên kiến trúc mọc như rừng, chim muông hoa cỏ bóng cây, có mấy phần mùi vị của thiên cảnh nhân gian.“Tần công tử, ở Bắc Ninh các nghỉ ngơi một chút, qua hai ngày ta dẫn Tần công tử đi Thanh Ninh các”.“Ừm!”Tần Ninh lại nói: “Chuẩn bị cho ta một chút tài liệu, dùng luyện khí”.“Được!”Dương Tử Hiên gật đầu.Đích thân ông ta dẫn mấy người Tần Ninh đi đến một biệt viện.Trong ngoài đình viện, khí tức hiện ra, hiển nhiên có hộ vệ sau lưng.Tần Ninh mở miệng nói: “Rút lui hết đi, không cần đâu”.“Dạ!”Thu xếp cho Tần Ninh ổn thỏa, Dương Tử Hiên liền lập tức rời đi, chuẩn bị tài liệu luyện khí kim loại mà Tần Ninh nói.Đối đãi Tần Ninh, ông ta biết nên hầu hạ như thế nào.Bên trong biệt viện.

Bắc Ninh các rộng lớn mấy vạn võ giả.

Các chủ Dương Tử Hiên, bá chủ một phương cảnh giới Vạn Nguyên.

Ba vị phó các chủ.

Phó các chủ Trương Lãnh.

Phó các chủ Hứa Minh Vũ.

Và phó các chủ Cốc Tân Nguyệt.

Trên thực tế, với thực lực của Cốc Tân Nguyệt đảm nhiệm phó các chủ, danh không hợp với thực.

Chỉ là Dương Tử Hiên biết, đây là người phụ nữ của sư công, nhất định phải đối đãi thích hợp.

Mọi người vào thành, cửa lớn Bắc Ninh các rộng rãi nguy nga xuất hiện ở trước mắt.

Nhìn thấy ba người rắn rỏi mạnh mẽ, một nét chữ lớn rạch phác họa, Tần Ninh cười: “Đây là Thanh Vân viết?”

“Dạ!”

Dương Tử Hiên cung kính nói.

“Quả nhiên xấu xí!”

Nghe thấy vậy, Thạch Cảm Đương không nhịn được bĩu môi một cái, kéo Lý Nhàn Ngư bên cạnh, thấp giọng nói: “Tiểu sư đệ, ta nói cho ngươi biết, chữ của sư tôn mới thật sự xấu, rồng bay phượng múa, giống như chân gà!”

“Đúng không?”

Tần Ninh xoay người cười nói: “Chờ lát nữa để ta xem, cảnh giới Sinh Tử tam kiếp của ngươi có chỗ nào độc đáo”.

Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương mặt liền biến sắc.

Dương Tử Hiên cười một tiếng, không có nói nhiều.

Nhiều năm như vậy, Thạch Cảm Đương vẫn còn cái tính này.

Mấy tầng lớp cấp cao của Bắc Ninh tông đi theo phía sau, lúc này ánh mắt khẽ nhúc nhích.

Tần Ninh này lai lịch không nhỏ.

Tuyệt đối không nhỏ!

Liên tục gọi tên húy của tổng các chủ, nhưng Bắc các chủ lại không tức giận chút nào.

Mấy người lại càng tò mò về Tần Ninh.

Tiến vào bên trong Bắc Ninh các, một con đường lớn nối thắng đến cuối.

Hai bên kiến trúc mọc như rừng, chim muông hoa cỏ bóng cây, có mấy phần mùi vị của thiên cảnh nhân gian.

“Tần công tử, ở Bắc Ninh các nghỉ ngơi một chút, qua hai ngày ta dẫn Tần công tử đi Thanh Ninh các”.

“Ừm!”

Tần Ninh lại nói: “Chuẩn bị cho ta một chút tài liệu, dùng luyện khí”.

“Được!”

Dương Tử Hiên gật đầu.

Đích thân ông ta dẫn mấy người Tần Ninh đi đến một biệt viện.

Trong ngoài đình viện, khí tức hiện ra, hiển nhiên có hộ vệ sau lưng.

Tần Ninh mở miệng nói: “Rút lui hết đi, không cần đâu”.

“Dạ!”

Thu xếp cho Tần Ninh ổn thỏa, Dương Tử Hiên liền lập tức rời đi, chuẩn bị tài liệu luyện khí kim loại mà Tần Ninh nói.

Đối đãi Tần Ninh, ông ta biết nên hầu hạ như thế nào.

Bên trong biệt viện.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Bắc Ninh các rộng lớn mấy vạn võ giả.Các chủ Dương Tử Hiên, bá chủ một phương cảnh giới Vạn Nguyên.Ba vị phó các chủ.Phó các chủ Trương Lãnh.Phó các chủ Hứa Minh Vũ.Và phó các chủ Cốc Tân Nguyệt.Trên thực tế, với thực lực của Cốc Tân Nguyệt đảm nhiệm phó các chủ, danh không hợp với thực.Chỉ là Dương Tử Hiên biết, đây là người phụ nữ của sư công, nhất định phải đối đãi thích hợp.Mọi người vào thành, cửa lớn Bắc Ninh các rộng rãi nguy nga xuất hiện ở trước mắt.Nhìn thấy ba người rắn rỏi mạnh mẽ, một nét chữ lớn rạch phác họa, Tần Ninh cười: “Đây là Thanh Vân viết?”“Dạ!”Dương Tử Hiên cung kính nói.“Quả nhiên xấu xí!”Nghe thấy vậy, Thạch Cảm Đương không nhịn được bĩu môi một cái, kéo Lý Nhàn Ngư bên cạnh, thấp giọng nói: “Tiểu sư đệ, ta nói cho ngươi biết, chữ của sư tôn mới thật sự xấu, rồng bay phượng múa, giống như chân gà!”“Đúng không?”Tần Ninh xoay người cười nói: “Chờ lát nữa để ta xem, cảnh giới Sinh Tử tam kiếp của ngươi có chỗ nào độc đáo”.Nghe đến lời này, Thạch Cảm Đương mặt liền biến sắc.Dương Tử Hiên cười một tiếng, không có nói nhiều.Nhiều năm như vậy, Thạch Cảm Đương vẫn còn cái tính này.Mấy tầng lớp cấp cao của Bắc Ninh tông đi theo phía sau, lúc này ánh mắt khẽ nhúc nhích.Tần Ninh này lai lịch không nhỏ.Tuyệt đối không nhỏ!Liên tục gọi tên húy của tổng các chủ, nhưng Bắc các chủ lại không tức giận chút nào.Mấy người lại càng tò mò về Tần Ninh.Tiến vào bên trong Bắc Ninh các, một con đường lớn nối thắng đến cuối.Hai bên kiến trúc mọc như rừng, chim muông hoa cỏ bóng cây, có mấy phần mùi vị của thiên cảnh nhân gian.“Tần công tử, ở Bắc Ninh các nghỉ ngơi một chút, qua hai ngày ta dẫn Tần công tử đi Thanh Ninh các”.“Ừm!”Tần Ninh lại nói: “Chuẩn bị cho ta một chút tài liệu, dùng luyện khí”.“Được!”Dương Tử Hiên gật đầu.Đích thân ông ta dẫn mấy người Tần Ninh đi đến một biệt viện.Trong ngoài đình viện, khí tức hiện ra, hiển nhiên có hộ vệ sau lưng.Tần Ninh mở miệng nói: “Rút lui hết đi, không cần đâu”.“Dạ!”Thu xếp cho Tần Ninh ổn thỏa, Dương Tử Hiên liền lập tức rời đi, chuẩn bị tài liệu luyện khí kim loại mà Tần Ninh nói.Đối đãi Tần Ninh, ông ta biết nên hầu hạ như thế nào.Bên trong biệt viện.

Chương 2607: “Bọn ta chờ đã lâu”.