“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2667: “Vậy ta cũng không tiễn Thủy công tử nữa”.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Bắt hắn lại!”Hứa Thành Công lười nhiều lời, trực tiếp hạ lệnh.Cốc Tân Nguyệt hừ một tiếng, sải bước ra.“Để ta!”Lúc này Tần Ninh cười nhạt nói: “Ta rất muốn xem hôm nay ai có thể bắt được ta!”Vừa dứt lời, Tần Ninh sải bước ra.Hắn cầm kiếm U Khô trong tay, hơi thở Vương Giả tản ra.Một giây sau, hơi thở Vương Giả ngưng tụ thành một cái bóng mờ.Bóng mờ đứng vững phía sau Tần Ninh.Vào lúc này, một uy thế ngập trời chầm chậm nở rộ.Trong khoảnh khắc, dường như toàn bộ Thanh Ninh các đã hợp thành một với Tần Ninh.Tần Ninh đứng ở đó, giống như đã trở thành một bộ phận của Thanh Ninh các.“Bắt!”Hứa Thành Công quát lên một tiếng!Vèo vèo vèo…Ngay lập tức, mấy chục bóng người phóng ra.Tần Ninh lại mỉm cười, chân đạp lên mặt đất.“Lão già, cho mượn khí thế của ngươi dùng một lát!”Vừa nói xong, trong khoảnh khắc.Tần Ninh đấm ra một quyền.Một quyền vô cùng đơn giản, không hề xinh đẹp, một quyền đến từ cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.Ầm…Một giây sau, một tiếng ầm kịch liệt vang lên.Mặt đất chấn động.Một cửa hàng hóa thành hư không.Hơn mười người lao lên cũng phải chật vật quay về, ai nấy đều phun ra một ngụm máu tươi.Vào lúc này, Thanh Ninh các chấn động.“Láo xược!”Sắc mặt Hứa Thành Công tái xanh.Tần Ninh, quá láo xược.Trong khoảnh khắc, Hứa Thành Công ra tay.“Cút!”Một tiếng rống lên.Ầm…Không khí trước người Hứa Thành Công nổ tung, cơ thể đang tiến lên bị luồng khí nổ tung này đẩy về sau, trên ngực xuất hiện một lỗ máu.Trong chớp nhoáng này, xung quanh yên lặng như tờ.Mấy người Cốc Tân Nguyệt, Giang Bạch quay sang nhìn nhau.Đám người Cam Chi Túc, Thủy Thuận Anh cũng ngây dại.Một tiếng quát lui người dương thánh!Không, đây cũng không phải là quát lui, mà là… bị thương nặng.Lúc này trên ngực Hứa Thành Công đầy máu, sắc mặt trắng bệch.Hắn ta bị thương nặng!

“Bắt hắn lại!”

Hứa Thành Công lười nhiều lời, trực tiếp hạ lệnh.

Cốc Tân Nguyệt hừ một tiếng, sải bước ra.

“Để ta!”

Lúc này Tần Ninh cười nhạt nói: “Ta rất muốn xem hôm nay ai có thể bắt được ta!”

Vừa dứt lời, Tần Ninh sải bước ra.

Hắn cầm kiếm U Khô trong tay, hơi thở Vương Giả tản ra.

Một giây sau, hơi thở Vương Giả ngưng tụ thành một cái bóng mờ.

Bóng mờ đứng vững phía sau Tần Ninh.

Vào lúc này, một uy thế ngập trời chầm chậm nở rộ.

Trong khoảnh khắc, dường như toàn bộ Thanh Ninh các đã hợp thành một với Tần Ninh.

Tần Ninh đứng ở đó, giống như đã trở thành một bộ phận của Thanh Ninh các.

“Bắt!”

Hứa Thành Công quát lên một tiếng!

Vèo vèo vèo…

Ngay lập tức, mấy chục bóng người phóng ra.

Tần Ninh lại mỉm cười, chân đạp lên mặt đất.

“Lão già, cho mượn khí thế của ngươi dùng một lát!”

Vừa nói xong, trong khoảnh khắc.

Tần Ninh đấm ra một quyền.

Một quyền vô cùng đơn giản, không hề xinh đẹp, một quyền đến từ cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.

Ầm…

Một giây sau, một tiếng ầm kịch liệt vang lên.

Mặt đất chấn động.

Một cửa hàng hóa thành hư không.

Hơn mười người lao lên cũng phải chật vật quay về, ai nấy đều phun ra một ngụm máu tươi.

Vào lúc này, Thanh Ninh các chấn động.

“Láo xược!”

Sắc mặt Hứa Thành Công tái xanh.

Tần Ninh, quá láo xược.

Trong khoảnh khắc, Hứa Thành Công ra tay.

“Cút!”

Một tiếng rống lên.

Ầm…

Không khí trước người Hứa Thành Công nổ tung, cơ thể đang tiến lên bị luồng khí nổ tung này đẩy về sau, trên ngực xuất hiện một lỗ máu.

Trong chớp nhoáng này, xung quanh yên lặng như tờ.

Mấy người Cốc Tân Nguyệt, Giang Bạch quay sang nhìn nhau.

Đám người Cam Chi Túc, Thủy Thuận Anh cũng ngây dại.

Một tiếng quát lui người dương thánh!

Không, đây cũng không phải là quát lui, mà là… bị thương nặng.

Lúc này trên ngực Hứa Thành Công đầy máu, sắc mặt trắng bệch.

Hắn ta bị thương nặng!

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Bắt hắn lại!”Hứa Thành Công lười nhiều lời, trực tiếp hạ lệnh.Cốc Tân Nguyệt hừ một tiếng, sải bước ra.“Để ta!”Lúc này Tần Ninh cười nhạt nói: “Ta rất muốn xem hôm nay ai có thể bắt được ta!”Vừa dứt lời, Tần Ninh sải bước ra.Hắn cầm kiếm U Khô trong tay, hơi thở Vương Giả tản ra.Một giây sau, hơi thở Vương Giả ngưng tụ thành một cái bóng mờ.Bóng mờ đứng vững phía sau Tần Ninh.Vào lúc này, một uy thế ngập trời chầm chậm nở rộ.Trong khoảnh khắc, dường như toàn bộ Thanh Ninh các đã hợp thành một với Tần Ninh.Tần Ninh đứng ở đó, giống như đã trở thành một bộ phận của Thanh Ninh các.“Bắt!”Hứa Thành Công quát lên một tiếng!Vèo vèo vèo…Ngay lập tức, mấy chục bóng người phóng ra.Tần Ninh lại mỉm cười, chân đạp lên mặt đất.“Lão già, cho mượn khí thế của ngươi dùng một lát!”Vừa nói xong, trong khoảnh khắc.Tần Ninh đấm ra một quyền.Một quyền vô cùng đơn giản, không hề xinh đẹp, một quyền đến từ cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp.Ầm…Một giây sau, một tiếng ầm kịch liệt vang lên.Mặt đất chấn động.Một cửa hàng hóa thành hư không.Hơn mười người lao lên cũng phải chật vật quay về, ai nấy đều phun ra một ngụm máu tươi.Vào lúc này, Thanh Ninh các chấn động.“Láo xược!”Sắc mặt Hứa Thành Công tái xanh.Tần Ninh, quá láo xược.Trong khoảnh khắc, Hứa Thành Công ra tay.“Cút!”Một tiếng rống lên.Ầm…Không khí trước người Hứa Thành Công nổ tung, cơ thể đang tiến lên bị luồng khí nổ tung này đẩy về sau, trên ngực xuất hiện một lỗ máu.Trong chớp nhoáng này, xung quanh yên lặng như tờ.Mấy người Cốc Tân Nguyệt, Giang Bạch quay sang nhìn nhau.Đám người Cam Chi Túc, Thủy Thuận Anh cũng ngây dại.Một tiếng quát lui người dương thánh!Không, đây cũng không phải là quát lui, mà là… bị thương nặng.Lúc này trên ngực Hứa Thành Công đầy máu, sắc mặt trắng bệch.Hắn ta bị thương nặng!

Chương 2667: “Vậy ta cũng không tiễn Thủy công tử nữa”.