“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 2674: “Ngươi dám!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà cũng trong lúc đó, một bóng dáng cao trăm trượng hiện ra trước mặt mọi người.“Trọng địa của Thanh Ninh Các há lại để cho một cảnh giới Sinh Tử nho nhỏ như ngươi dương oai!”“Ngươi cho rằng quy củ của Thanh Ninh Các chỉ để trưng thôi à?”Lời này vừa nói ra, bóng dáng trăm trượng kia dần dần tán loạn.Mà một bóng người cũng đi ra từ bóng dáng trăm trượng kia, ánh mắt ẩn chứa thần uy, hai tay chắp sau lưng, thần thái lãnh đạm.“Ứng đại nhân!”Nhìn người tới, tiếng quỳ rạp xuống vang lên liên tục.Trong nháy mắt, mấy trăm người xung quanh đều phủ phục bái lạy.Ứng đại nhân?Tần Ninh lui xuống, ánh mắt nghi hoặc.Cốc Tân Nguyệt lúc này nhìn cánh tay của Tần Ninh, mở miệng nói: “Chắc là một trong mười hai Thanh Vân Vệ, Ứng Long Thăng!”Tổng các chủ Thanh Ninh Các là Thanh Vân, uy nghiêm vô địch.Mà ngoài ra còn bốn đại phó các chủ cùng với mười hai Thanh Vân Vệ.Nghe nói mười hai Thanh Vân Vệ đều là cảnh giới Quy Nhất, cái thế hào hùng.Cường giả cảnh giới Sinh Tử.Người âm thánh, người dương thánh của cảnh giới Âm Dương.Cảnh giới Vạn Nguyên, bá chủ một phương.Cảnh giới Quy Nhất, cái thế hào hùng.Bốn đại cảnh giới, mỗi một cảnh giới đều là danh xưng mà hàng tỉ võ giả của đại lục Vạn Thiên sùng bái.Cảnh giới Quy Nhất cái thế vô địch đương thế hào hùng.Gần với Vương giả cảnh cùng Thiên Nhân Cảnh nhân vật có thể xưng là vô địch xưng là hào hùng.Thanh Ninh Các.Không có gì ngoài các chủ chính là phó các chủ cùng mười hai Thanh Vân Vệ.Mặc dù là các chủ của bốn đại phân các cùng với các đường chủ của tổng các thì đều kém mười hai Thanh Vân Vệ.Giờ khắc này mọi người quỳ lạy chỉ nhìn thấy đầu.Mà khi thấy Ứng Long Thăng đến, Thủy Thuận Anh thở phào.Sẽ không chết!Thủy Thuận Anh vô ý thức nghĩ đến điều này.“Cánh tay chàng không sao chứ?”“Không sao!”Tần Ninh lắc đầu nói: “Chỉ là bị gãy mà thôi”.Cốc Tân Nguyệt không nỡ chút nào.Chỉ là bị gãy là sao.“Không có chuyện gì lớn, nàng yên tâm đi!”, Tần Ninh cười nói: “Lát nữa đi tìm lão già kia tính sổ”.Lão già?Lão già nào?Cốc Tân Nguyệt mơ hồ không thôi.Giờ khắc này, Ứng Long Thăng từ từ hạ xuống.
Mà cũng trong lúc đó, một bóng dáng cao trăm trượng hiện ra trước mặt mọi người.
“Trọng địa của Thanh Ninh Các há lại để cho một cảnh giới Sinh Tử nho nhỏ như ngươi dương oai!”
“Ngươi cho rằng quy củ của Thanh Ninh Các chỉ để trưng thôi à?”
Lời này vừa nói ra, bóng dáng trăm trượng kia dần dần tán loạn.
Mà một bóng người cũng đi ra từ bóng dáng trăm trượng kia, ánh mắt ẩn chứa thần uy, hai tay chắp sau lưng, thần thái lãnh đạm.
“Ứng đại nhân!”
Nhìn người tới, tiếng quỳ rạp xuống vang lên liên tục.
Trong nháy mắt, mấy trăm người xung quanh đều phủ phục bái lạy.
Ứng đại nhân?
Tần Ninh lui xuống, ánh mắt nghi hoặc.
Cốc Tân Nguyệt lúc này nhìn cánh tay của Tần Ninh, mở miệng nói: “Chắc là một trong mười hai Thanh Vân Vệ, Ứng Long Thăng!”
Tổng các chủ Thanh Ninh Các là Thanh Vân, uy nghiêm vô địch.
Mà ngoài ra còn bốn đại phó các chủ cùng với mười hai Thanh Vân Vệ.
Nghe nói mười hai Thanh Vân Vệ đều là cảnh giới Quy Nhất, cái thế hào hùng.
Cường giả cảnh giới Sinh Tử.
Người âm thánh, người dương thánh của cảnh giới Âm Dương.
Cảnh giới Vạn Nguyên, bá chủ một phương.
Cảnh giới Quy Nhất, cái thế hào hùng.
Bốn đại cảnh giới, mỗi một cảnh giới đều là danh xưng mà hàng tỉ võ giả của đại lục Vạn Thiên sùng bái.
Cảnh giới Quy Nhất cái thế vô địch đương thế hào hùng.
Gần với Vương giả cảnh cùng Thiên Nhân Cảnh nhân vật có thể xưng là vô địch xưng là hào hùng.
Thanh Ninh Các.
Không có gì ngoài các chủ chính là phó các chủ cùng mười hai Thanh Vân Vệ.
Mặc dù là các chủ của bốn đại phân các cùng với các đường chủ của tổng các thì đều kém mười hai Thanh Vân Vệ.
Giờ khắc này mọi người quỳ lạy chỉ nhìn thấy đầu.
Mà khi thấy Ứng Long Thăng đến, Thủy Thuận Anh thở phào.
Sẽ không chết!
Thủy Thuận Anh vô ý thức nghĩ đến điều này.
“Cánh tay chàng không sao chứ?”
“Không sao!”
Tần Ninh lắc đầu nói: “Chỉ là bị gãy mà thôi”.
Cốc Tân Nguyệt không nỡ chút nào.
Chỉ là bị gãy là sao.
“Không có chuyện gì lớn, nàng yên tâm đi!”, Tần Ninh cười nói: “Lát nữa đi tìm lão già kia tính sổ”.
Lão già?
Lão già nào?
Cốc Tân Nguyệt mơ hồ không thôi.
Giờ khắc này, Ứng Long Thăng từ từ hạ xuống.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mà cũng trong lúc đó, một bóng dáng cao trăm trượng hiện ra trước mặt mọi người.“Trọng địa của Thanh Ninh Các há lại để cho một cảnh giới Sinh Tử nho nhỏ như ngươi dương oai!”“Ngươi cho rằng quy củ của Thanh Ninh Các chỉ để trưng thôi à?”Lời này vừa nói ra, bóng dáng trăm trượng kia dần dần tán loạn.Mà một bóng người cũng đi ra từ bóng dáng trăm trượng kia, ánh mắt ẩn chứa thần uy, hai tay chắp sau lưng, thần thái lãnh đạm.“Ứng đại nhân!”Nhìn người tới, tiếng quỳ rạp xuống vang lên liên tục.Trong nháy mắt, mấy trăm người xung quanh đều phủ phục bái lạy.Ứng đại nhân?Tần Ninh lui xuống, ánh mắt nghi hoặc.Cốc Tân Nguyệt lúc này nhìn cánh tay của Tần Ninh, mở miệng nói: “Chắc là một trong mười hai Thanh Vân Vệ, Ứng Long Thăng!”Tổng các chủ Thanh Ninh Các là Thanh Vân, uy nghiêm vô địch.Mà ngoài ra còn bốn đại phó các chủ cùng với mười hai Thanh Vân Vệ.Nghe nói mười hai Thanh Vân Vệ đều là cảnh giới Quy Nhất, cái thế hào hùng.Cường giả cảnh giới Sinh Tử.Người âm thánh, người dương thánh của cảnh giới Âm Dương.Cảnh giới Vạn Nguyên, bá chủ một phương.Cảnh giới Quy Nhất, cái thế hào hùng.Bốn đại cảnh giới, mỗi một cảnh giới đều là danh xưng mà hàng tỉ võ giả của đại lục Vạn Thiên sùng bái.Cảnh giới Quy Nhất cái thế vô địch đương thế hào hùng.Gần với Vương giả cảnh cùng Thiên Nhân Cảnh nhân vật có thể xưng là vô địch xưng là hào hùng.Thanh Ninh Các.Không có gì ngoài các chủ chính là phó các chủ cùng mười hai Thanh Vân Vệ.Mặc dù là các chủ của bốn đại phân các cùng với các đường chủ của tổng các thì đều kém mười hai Thanh Vân Vệ.Giờ khắc này mọi người quỳ lạy chỉ nhìn thấy đầu.Mà khi thấy Ứng Long Thăng đến, Thủy Thuận Anh thở phào.Sẽ không chết!Thủy Thuận Anh vô ý thức nghĩ đến điều này.“Cánh tay chàng không sao chứ?”“Không sao!”Tần Ninh lắc đầu nói: “Chỉ là bị gãy mà thôi”.Cốc Tân Nguyệt không nỡ chút nào.Chỉ là bị gãy là sao.“Không có chuyện gì lớn, nàng yên tâm đi!”, Tần Ninh cười nói: “Lát nữa đi tìm lão già kia tính sổ”.Lão già?Lão già nào?Cốc Tân Nguyệt mơ hồ không thôi.Giờ khắc này, Ứng Long Thăng từ từ hạ xuống.