“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 2678: Giống như là thật.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Một trong bốn đại phó các chủ, Nhiếp Sĩ Trung, Nhiếp phó các chủ!", Cốc Tân Nguyệt lẩm bẩm: "Nghe nói bốn vị phó các chủ của Thanh Ninh Các tinh thông cầm kỳ thư họa, Nhiếp Sĩ Trung lại được gọi là Họa Thiên Nhân, một tay diệu bút sinh hoa, sức chiến đấu kinh người".Họa Thiên Nhân!Giờ này khắc này mọi người đều chìm đắm trong cảnh vẽ của Họa Thiên Nhân Nhiếp Sĩ Trung.Chỉ có Tần Ninh là ngoại lệ.Thấy thủ đoạn của Nhiếp Sĩ Trung, Tần Ninh mỉm cười.Hóa ra là thế!Lúc này, Nhiếp Sĩ Trung đứng ở trên không, nhìn bao quát phía dưới, sắc mặt lạnh nhạt."Làm loạn đến trình độ này là kết thúc được rồi, Tần công tử thấy sao?", Nhiếp Sĩ Trung thản nhiên nói, thanh âm cực kỳ mềm mỏng nhưng phảng phất như mang theo một ma lực dẫn dắt tư tưởng của Tần Ninh."Khó mà làm được!"Tần Ninh lúc này cười nói."Ông cũng bớt lấy bức tranh trong ý cảnh của ông làm ảnh hưởng suy nghĩ của ta đi, vô dụng".Tần Ninh bù thêm câu nữa:"Bớt dùng Tứ Thánh Đồ Lục trước mắt ta lại, nếu không ta sẽ khiến ông chết mà không hiểu rõ nguyên nhân vì sao!"Lời này vừa nói ra, khí tức trong cơ thể Nhiếp Sĩ Trung trong nháy mắt xuất hiện dao động.Đó là tâm tình biến động gây nên dao động.Phục Thanh Phong cùng Ứng Long Thăng lúc này cảm giác nặng nề.Đến Nhiếp phó các chủ đẳng cấp cỡ này, tâm tính như nước, không gì có thể ảnh hưởng.Nhưng lúc này, một lời nói của Tần Ninh lại khiến ông ta tâm thần thất thủ.Tứ Thánh Đồ Lục?Là cái gì?"Rốt cuộc ngươi là người phương nào?""Ta là người phương nào không có quan hệ gì với ông!"Tần Ninh lần nữa nói:"Hôm nay, Thủy Thuận Anh phải bị giết, nếu ông dám xuất thủ, ta cũng giết cả ông luôn"."Nếu ông không tin, ta có thể cho ông biết ta có nói khoác hay không".Uy hϊế͙p͙!Trần trụi uy hϊế͙p͙!Tần Ninh đang uy hϊế͙p͙ một Thiên Nhân!Cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp uy hϊế͙p͙ một vị vô địch cảnh giới Thiên Nhân.Cái tên này thật sự điên rồi!Nghe đến lời này, Nhiếp Sĩ Trung lại không hề động đậy."Xem ra là ông không tin!"Tần Ninh sải bước, ra khí thế bốc lên."Dừng tay!"

"Một trong bốn đại phó các chủ, Nhiếp Sĩ Trung, Nhiếp phó các chủ!", Cốc Tân Nguyệt lẩm bẩm: "Nghe nói bốn vị phó các chủ của Thanh Ninh Các tinh thông cầm kỳ thư họa, Nhiếp Sĩ Trung lại được gọi là Họa Thiên Nhân, một tay diệu bút sinh hoa, sức chiến đấu kinh người".

Họa Thiên Nhân!

Giờ này khắc này mọi người đều chìm đắm trong cảnh vẽ của Họa Thiên Nhân Nhiếp Sĩ Trung.

Chỉ có Tần Ninh là ngoại lệ.

Thấy thủ đoạn của Nhiếp Sĩ Trung, Tần Ninh mỉm cười.

Hóa ra là thế!

Lúc này, Nhiếp Sĩ Trung đứng ở trên không, nhìn bao quát phía dưới, sắc mặt lạnh nhạt.

"Làm loạn đến trình độ này là kết thúc được rồi, Tần công tử thấy sao?", Nhiếp Sĩ Trung thản nhiên nói, thanh âm cực kỳ mềm mỏng nhưng phảng phất như mang theo một ma lực dẫn dắt tư tưởng của Tần Ninh.

"Khó mà làm được!"

Tần Ninh lúc này cười nói.

"Ông cũng bớt lấy bức tranh trong ý cảnh của ông làm ảnh hưởng suy nghĩ của ta đi, vô dụng".

Tần Ninh bù thêm câu nữa:"Bớt dùng Tứ Thánh Đồ Lục trước mắt ta lại, nếu không ta sẽ khiến ông chết mà không hiểu rõ nguyên nhân vì sao!"

Lời này vừa nói ra, khí tức trong cơ thể Nhiếp Sĩ Trung trong nháy mắt xuất hiện dao động.

Đó là tâm tình biến động gây nên dao động.

Phục Thanh Phong cùng Ứng Long Thăng lúc này cảm giác nặng nề.

Đến Nhiếp phó các chủ đẳng cấp cỡ này, tâm tính như nước, không gì có thể ảnh hưởng.

Nhưng lúc này, một lời nói của Tần Ninh lại khiến ông ta tâm thần thất thủ.

Tứ Thánh Đồ Lục?

Là cái gì?

"Rốt cuộc ngươi là người phương nào?"

"Ta là người phương nào không có quan hệ gì với ông!"

Tần Ninh lần nữa nói:"Hôm nay, Thủy Thuận Anh phải bị giết, nếu ông dám xuất thủ, ta cũng giết cả ông luôn".

"Nếu ông không tin, ta có thể cho ông biết ta có nói khoác hay không".

Uy hϊế͙p͙!

Trần trụi uy hϊế͙p͙!

Tần Ninh đang uy hϊế͙p͙ một Thiên Nhân!

Cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp uy hϊế͙p͙ một vị vô địch cảnh giới Thiên Nhân.

Cái tên này thật sự điên rồi!

Nghe đến lời này, Nhiếp Sĩ Trung lại không hề động đậy.

"Xem ra là ông không tin!"

Tần Ninh sải bước, ra khí thế bốc lên.

"Dừng tay!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Một trong bốn đại phó các chủ, Nhiếp Sĩ Trung, Nhiếp phó các chủ!", Cốc Tân Nguyệt lẩm bẩm: "Nghe nói bốn vị phó các chủ của Thanh Ninh Các tinh thông cầm kỳ thư họa, Nhiếp Sĩ Trung lại được gọi là Họa Thiên Nhân, một tay diệu bút sinh hoa, sức chiến đấu kinh người".Họa Thiên Nhân!Giờ này khắc này mọi người đều chìm đắm trong cảnh vẽ của Họa Thiên Nhân Nhiếp Sĩ Trung.Chỉ có Tần Ninh là ngoại lệ.Thấy thủ đoạn của Nhiếp Sĩ Trung, Tần Ninh mỉm cười.Hóa ra là thế!Lúc này, Nhiếp Sĩ Trung đứng ở trên không, nhìn bao quát phía dưới, sắc mặt lạnh nhạt."Làm loạn đến trình độ này là kết thúc được rồi, Tần công tử thấy sao?", Nhiếp Sĩ Trung thản nhiên nói, thanh âm cực kỳ mềm mỏng nhưng phảng phất như mang theo một ma lực dẫn dắt tư tưởng của Tần Ninh."Khó mà làm được!"Tần Ninh lúc này cười nói."Ông cũng bớt lấy bức tranh trong ý cảnh của ông làm ảnh hưởng suy nghĩ của ta đi, vô dụng".Tần Ninh bù thêm câu nữa:"Bớt dùng Tứ Thánh Đồ Lục trước mắt ta lại, nếu không ta sẽ khiến ông chết mà không hiểu rõ nguyên nhân vì sao!"Lời này vừa nói ra, khí tức trong cơ thể Nhiếp Sĩ Trung trong nháy mắt xuất hiện dao động.Đó là tâm tình biến động gây nên dao động.Phục Thanh Phong cùng Ứng Long Thăng lúc này cảm giác nặng nề.Đến Nhiếp phó các chủ đẳng cấp cỡ này, tâm tính như nước, không gì có thể ảnh hưởng.Nhưng lúc này, một lời nói của Tần Ninh lại khiến ông ta tâm thần thất thủ.Tứ Thánh Đồ Lục?Là cái gì?"Rốt cuộc ngươi là người phương nào?""Ta là người phương nào không có quan hệ gì với ông!"Tần Ninh lần nữa nói:"Hôm nay, Thủy Thuận Anh phải bị giết, nếu ông dám xuất thủ, ta cũng giết cả ông luôn"."Nếu ông không tin, ta có thể cho ông biết ta có nói khoác hay không".Uy hϊế͙p͙!Trần trụi uy hϊế͙p͙!Tần Ninh đang uy hϊế͙p͙ một Thiên Nhân!Cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp uy hϊế͙p͙ một vị vô địch cảnh giới Thiên Nhân.Cái tên này thật sự điên rồi!Nghe đến lời này, Nhiếp Sĩ Trung lại không hề động đậy."Xem ra là ông không tin!"Tần Ninh sải bước, ra khí thế bốc lên."Dừng tay!"

Chương 2678: Giống như là thật.