“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 1398

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… CHương 1398: Khoảng năm sáu giây sau… “Hahaha…” Đầu dây bên kia điện thoại truyền tới tiếng cười to của Lâm Huy. “Được rồi được rồi, Chủ tịch Lâm, Chủ †ịch Lâm, được lắm! Tôi… tôi chờ anh năm ngày, hahahaha, tôi muốn xem xem năm ngày sau anh xử lý đám tôm nhừ cá thối đối nghịch với anh như thế nào đây! Hahahaha… Tiếng cười của Lâm Huy vô cùng vang dội. “Giám đốc Lâm, nếu không còn gì nữa tôi cúp máy đây.” Lâm Dương bình tĩnh nói. “Cúp đi, cúp đi… à đúng rồi, anh nên nhớ kỹ điều này.” “Gì?” “Đám tôm nhừ cá thối này bao gồm cả tôi!” Tiếng cười của Lâm Huy ngưng lại, giọng điệu nghiền ngẫm. Cứ như ông đã biết rõ kết quả… “Tôi biết rồi.” Lâm Dương lạnh nhạt nói, rồi cúp điện thoại. Mã Hải ngồi yên lặng trước bàn làm việc, nhìn chăm chú hết tất cả. Tuy rằng Lâm Dương không bật loa ngoài nhưng giọng Lâm Huy to quá, khiến anh cũng nghe được họ nói gì. Mặt Mã Hải trầm xuống. Lâm Huy làm vậy là muốn xé rách da mặt với Dương Hoa. Với địa vị và danh vọng của ông ta ở giới kinh doanh trong nước, nếu ông ta không màng thủ đoạn mà tiêu diệt Dương Hoa, chỉ sợ Dương Hoa sẽ… không được yên!” Làm sao bây giờ… Mã Hải không khỏi cuống cuồng lên. Lúc này, Lâm Dương bỗng đứng dậy “Đi học viện Phái Nam Y với tôi.” “Chủ tịch Lâm, bây giờ ạ?” Mã Hải ngạc nhiên. “Đúng vậy.” “Nhưng mà… công ty có quá nhiều việc, chúng ta một giây một phút cũng không thể rời đi…” Mã Hải nóng nảy. “Yên tâm, không sao đâu, đi thôi, tới học viện Phái Nam Y rồi thì giải quyết mấy chuyện này dễ như trở bàn tay.” Lâm Dương bình tĩnh nói. Tới Phái Nam Y là giải quyết xong? Bây giờ Dương Hoa đang bị tấn công, đến Phái Nam Y làm gì? Nơi đấy cũng không đảm nhiệm chuyện gì của Dương Hoa mà. Mã Hải không hiểu nổi, nhưng vẫn vâng theo lời của Lâm Dương, theo anh đến Phái Nam Y. Phái Nam Y vẫn tấp nập người như trước. Từ sau di chứng, học viện Phái Nam Y đã trở thành trung tâm trao đổi y tế và chẩn đoán điều trị bệnh nan y trong nước. Tháng nào cũng có vô số bác sĩ từ khắp nơi đến đây học tập, giao lưu, thảo luận về y học. Lâm Dương giỏi Đông Y không có nghĩa là anh phủ nhận y học phương Tây. Theo anh, y thuật nào được lưu truyền đến nay, được công chúng đón nhận đều có giá trị tồn tại cực kỳ quan trọng. Vì thế, học viện Phái Nam Y mới có thể hội tụ những nhân tài y học hiếm có được. Xe Mã Hải tiến vào học viện. Vừa xuống xe, Lâm Dương đi thẳng tới phòng họp, Mã Hải chạy đi thông báo cho đám Hà Vĩ Hùng.

CHương 1398:

 

Khoảng năm sáu giây sau…

 

“Hahaha…”

 

Đầu dây bên kia điện thoại truyền tới tiếng cười to của Lâm Huy.

 

“Được rồi được rồi, Chủ tịch Lâm, Chủ †ịch Lâm, được lắm! Tôi… tôi chờ anh năm ngày, hahahaha, tôi muốn xem xem năm ngày sau anh xử lý đám tôm nhừ cá thối đối nghịch với anh như thế nào đây! Hahahaha…

 

Tiếng cười của Lâm Huy vô cùng vang dội.

 

“Giám đốc Lâm, nếu không còn gì nữa tôi cúp máy đây.” Lâm Dương bình tĩnh nói.

 

“Cúp đi, cúp đi… à đúng rồi, anh nên nhớ kỹ điều này.”

 

“Gì?”

 

“Đám tôm nhừ cá thối này bao gồm cả tôi!”

 

Tiếng cười của Lâm Huy ngưng lại, giọng điệu nghiền ngẫm.

 

Cứ như ông đã biết rõ kết quả…

 

“Tôi biết rồi.”

 

Lâm Dương lạnh nhạt nói, rồi cúp điện thoại.

 

Mã Hải ngồi yên lặng trước bàn làm việc, nhìn chăm chú hết tất cả.

 

Tuy rằng Lâm Dương không bật loa ngoài nhưng giọng Lâm Huy to quá, khiến anh cũng nghe được họ nói gì.

 

Mặt Mã Hải trầm xuống.

 

Lâm Huy làm vậy là muốn xé rách da mặt với Dương Hoa.

 

Với địa vị và danh vọng của ông ta ở giới kinh doanh trong nước, nếu ông ta không màng thủ đoạn mà tiêu diệt Dương Hoa, chỉ sợ Dương Hoa sẽ… không được yên!”

 

Làm sao bây giờ…

 

Mã Hải không khỏi cuống cuồng lên.

 

Lúc này, Lâm Dương bỗng đứng dậy “Đi học viện Phái Nam Y với tôi.”

 

“Chủ tịch Lâm, bây giờ ạ?” Mã Hải ngạc nhiên.

 

“Đúng vậy.”

 

“Nhưng mà… công ty có quá nhiều việc, chúng ta một giây một phút cũng không thể rời đi…”

 

Mã Hải nóng nảy.

 

“Yên tâm, không sao đâu, đi thôi, tới học viện Phái Nam Y rồi thì giải quyết mấy chuyện này dễ như trở bàn tay.” Lâm Dương bình tĩnh nói.

 

Tới Phái Nam Y là giải quyết xong?

 

Bây giờ Dương Hoa đang bị tấn công, đến Phái Nam Y làm gì?

 

Nơi đấy cũng không đảm nhiệm chuyện gì của Dương Hoa mà.

 

Mã Hải không hiểu nổi, nhưng vẫn vâng theo lời của Lâm Dương, theo anh đến Phái Nam Y.

 

Phái Nam Y vẫn tấp nập người như trước.

 

Từ sau di chứng, học viện Phái Nam Y đã trở thành trung tâm trao đổi y tế và chẩn đoán điều trị bệnh nan y trong nước.

 

Tháng nào cũng có vô số bác sĩ từ khắp nơi đến đây học tập, giao lưu, thảo luận về y học.

 

Lâm Dương giỏi Đông Y không có nghĩa là anh phủ nhận y học phương Tây.

 

Theo anh, y thuật nào được lưu truyền đến nay, được công chúng đón nhận đều có giá trị tồn tại cực kỳ quan trọng.

 

Vì thế, học viện Phái Nam Y mới có thể hội tụ những nhân tài y học hiếm có được.

 

Xe Mã Hải tiến vào học viện.

 

Vừa xuống xe, Lâm Dương đi thẳng tới phòng họp, Mã Hải chạy đi thông báo cho đám Hà Vĩ Hùng.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… CHương 1398: Khoảng năm sáu giây sau… “Hahaha…” Đầu dây bên kia điện thoại truyền tới tiếng cười to của Lâm Huy. “Được rồi được rồi, Chủ tịch Lâm, Chủ †ịch Lâm, được lắm! Tôi… tôi chờ anh năm ngày, hahahaha, tôi muốn xem xem năm ngày sau anh xử lý đám tôm nhừ cá thối đối nghịch với anh như thế nào đây! Hahahaha… Tiếng cười của Lâm Huy vô cùng vang dội. “Giám đốc Lâm, nếu không còn gì nữa tôi cúp máy đây.” Lâm Dương bình tĩnh nói. “Cúp đi, cúp đi… à đúng rồi, anh nên nhớ kỹ điều này.” “Gì?” “Đám tôm nhừ cá thối này bao gồm cả tôi!” Tiếng cười của Lâm Huy ngưng lại, giọng điệu nghiền ngẫm. Cứ như ông đã biết rõ kết quả… “Tôi biết rồi.” Lâm Dương lạnh nhạt nói, rồi cúp điện thoại. Mã Hải ngồi yên lặng trước bàn làm việc, nhìn chăm chú hết tất cả. Tuy rằng Lâm Dương không bật loa ngoài nhưng giọng Lâm Huy to quá, khiến anh cũng nghe được họ nói gì. Mặt Mã Hải trầm xuống. Lâm Huy làm vậy là muốn xé rách da mặt với Dương Hoa. Với địa vị và danh vọng của ông ta ở giới kinh doanh trong nước, nếu ông ta không màng thủ đoạn mà tiêu diệt Dương Hoa, chỉ sợ Dương Hoa sẽ… không được yên!” Làm sao bây giờ… Mã Hải không khỏi cuống cuồng lên. Lúc này, Lâm Dương bỗng đứng dậy “Đi học viện Phái Nam Y với tôi.” “Chủ tịch Lâm, bây giờ ạ?” Mã Hải ngạc nhiên. “Đúng vậy.” “Nhưng mà… công ty có quá nhiều việc, chúng ta một giây một phút cũng không thể rời đi…” Mã Hải nóng nảy. “Yên tâm, không sao đâu, đi thôi, tới học viện Phái Nam Y rồi thì giải quyết mấy chuyện này dễ như trở bàn tay.” Lâm Dương bình tĩnh nói. Tới Phái Nam Y là giải quyết xong? Bây giờ Dương Hoa đang bị tấn công, đến Phái Nam Y làm gì? Nơi đấy cũng không đảm nhiệm chuyện gì của Dương Hoa mà. Mã Hải không hiểu nổi, nhưng vẫn vâng theo lời của Lâm Dương, theo anh đến Phái Nam Y. Phái Nam Y vẫn tấp nập người như trước. Từ sau di chứng, học viện Phái Nam Y đã trở thành trung tâm trao đổi y tế và chẩn đoán điều trị bệnh nan y trong nước. Tháng nào cũng có vô số bác sĩ từ khắp nơi đến đây học tập, giao lưu, thảo luận về y học. Lâm Dương giỏi Đông Y không có nghĩa là anh phủ nhận y học phương Tây. Theo anh, y thuật nào được lưu truyền đến nay, được công chúng đón nhận đều có giá trị tồn tại cực kỳ quan trọng. Vì thế, học viện Phái Nam Y mới có thể hội tụ những nhân tài y học hiếm có được. Xe Mã Hải tiến vào học viện. Vừa xuống xe, Lâm Dương đi thẳng tới phòng họp, Mã Hải chạy đi thông báo cho đám Hà Vĩ Hùng.

Chương 1398