“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 1399

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… CHương 1399: Một lát sau, các lãnh đạo cấp cao đã đến phòng họp. Tô Vũ Nhi và những người khác trong viện thuốc cũng tới. “Chủ tịch Lâm.” “Chào Chủ tịch Lâm.” Mọi người sôi nổi chào hỏi. “Nào, mời ngồi.” Lâm Dương mỉm cười gật đầu, bảo. Mọi người lần lượt ngồi xuống. “Thầy à, lần này thầy đến học viện là có chuyện gì sao?” Hà Vĩ Hùng hỏi một câu. “Có hai chuyện, thứ nhất, tôi định ra mắt loại thuốc mới, muốn bàn luận cùng mọi người, thứ hai, tôi định chữa trị cho Dương Long.” “Chủ tịch Lâm, ngài có thể chữa trị cho thầy Dương Long sao?” Một người đàn ông kích động hỏi. Ông ta là học sinh của Dương Long, vẫn luôn điên cuồng học y, hi vọng một ngày nào đó có thể khiến thầy mình tỉnh lại. Ở đây, không riêng gì ông ta, rất nhiều người ở học viện Phái Nam Y tưởng nhớ Dương Long, phải biết, lãnh đạo cấp cao của học viện Phái Nam Y đều là người của học viện Phái Nam, Dương Long cũng như thầy của họ, mà khi Dương Long quản lý học viện Phái Nam Y cũng rất có danh vọng, thanh danh y thuật của ông đã truyền xa từ lâu. “Dạo gần đây tôi có một số dược liệu quý, theo tôi, những dược liệu đó chắc chắn có thể chữa khỏi cho Dương Long.” Lâm Dương nói. Những dược liệu đó là dược liệu tự nhiên báu vật của Kỳ Dược Phòng, sau khi Lâm Dương từ Yến Kinh trở về vẫn luôn suy nghĩ chuyện của Dương Long, nhưng anh cũng không biết loại dược vật kia không có cách giải, bởi thế nên mới chần chừ chưa ra tay. Mà mấy ngày nay, Lâm Dương nhân lúc có nhiều thời gian rảnh rỗi đã làm nhiều thí nghiệm dược tính của dược liệu. Phát hiện những dược liệu này có công dụng chữa bệnh và hồi phục chức năng cho não và tim của con người. Vì vậy anh định dùng nó cho Dương Long. Nghe những lời của Lâm Dương, mọi người trong phòng họp vô cùng phấn khích. “Tuyệt quái” “Thầy Dương Long được cứu rồi, tuyệt quát” “Chủ tịch Lâm luôn có cách mài” “Đúng vậy!” Mọi người vui sướng, vô cùng kích động. “Bách Tùng, chuyện này giao cho cậu thu xếp, trong mấy ngày này cậu giã đông Dương Long ra, sau đó chăm sóc và làm công tác chuẩn bị. Đến lúc đấy tôi sẽ bắt đầu phẫu thuật cho ông ấy.” Lâm Dương nói. “Vâng thưa thầy, thầy yên tâm, tôi sẽ thu xếp chu đáo!” Hà Vĩ Hùng gật đầu lia lịa. Nghe được tin tốt này, tâm trọng mọi người tốt hơn nhiều, bầu không khí trong phòng họp cũng nhẹ nhàng hơn nhiều. “Tiếp theo, tôi muốn nói về thuốc mới.” Lâm Dương quét mắt nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Tô Vũ Nhi. “Cô Nhan, tôi muốn hỏi cô, vào loại thuốc có dược tính cao mà tôi giao cho bên cô trồng, đã trồng thành chưa?” Tô Vũ Nhi ngẩn ra, vội nói: “Đương nhiên là rồi, bọn tôi làm theo lời anh nói, thuốc trồng ra đều là loại mạnh!” “Những vị thuốc đó là do các cô giao trồng sao?” Lâm Dương lấy ra một quyển sổ tay, mở ra đưa đến trước mặt Tô Vũ Nhi. Trên vở là một danh sách, đúng hơn là một đơn thuốc. Mọi người đổ dồn ánh mắt nhìn cuốn sổ †ay, trên mặt mọi người hiện ra nét hoang mang. “Thầy à, là công thức này sao?” Hà Vĩ Hùng tò mò hỏi “Đúng vậy.”

CHương 1399:

 

Một lát sau, các lãnh đạo cấp cao đã đến phòng họp.

 

Tô Vũ Nhi và những người khác trong viện thuốc cũng tới.

 

“Chủ tịch Lâm.”

 

“Chào Chủ tịch Lâm.”

 

Mọi người sôi nổi chào hỏi.

 

“Nào, mời ngồi.”

 

Lâm Dương mỉm cười gật đầu, bảo.

 

Mọi người lần lượt ngồi xuống.

 

“Thầy à, lần này thầy đến học viện là có chuyện gì sao?”

 

Hà Vĩ Hùng hỏi một câu.

 

“Có hai chuyện, thứ nhất, tôi định ra mắt loại thuốc mới, muốn bàn luận cùng mọi người, thứ hai, tôi định chữa trị cho Dương Long.”

 

“Chủ tịch Lâm, ngài có thể chữa trị cho thầy Dương Long sao?” Một người đàn ông kích động hỏi.

 

Ông ta là học sinh của Dương Long, vẫn luôn điên cuồng học y, hi vọng một ngày nào đó có thể khiến thầy mình tỉnh lại.

 

Ở đây, không riêng gì ông ta, rất nhiều người ở học viện Phái Nam Y tưởng nhớ Dương Long, phải biết, lãnh đạo cấp cao của học viện Phái Nam Y đều là người của học viện Phái Nam, Dương Long cũng như thầy của họ, mà khi Dương Long quản lý học viện Phái Nam Y cũng rất có danh vọng, thanh danh y thuật của ông đã truyền xa từ lâu.

 

“Dạo gần đây tôi có một số dược liệu quý, theo tôi, những dược liệu đó chắc chắn có thể chữa khỏi cho Dương Long.”

 

Lâm Dương nói.

 

Những dược liệu đó là dược liệu tự nhiên báu vật của Kỳ Dược Phòng, sau khi Lâm Dương từ Yến Kinh trở về vẫn luôn suy nghĩ chuyện của Dương Long, nhưng anh cũng không biết loại dược vật kia không có cách giải, bởi thế nên mới chần chừ chưa ra tay.

 

Mà mấy ngày nay, Lâm Dương nhân lúc có nhiều thời gian rảnh rỗi đã làm nhiều thí nghiệm dược tính của dược liệu. Phát hiện những dược liệu này có công dụng chữa bệnh và hồi phục chức năng cho não và tim của con người. Vì vậy anh định dùng nó cho Dương Long.

 

Nghe những lời của Lâm Dương, mọi người trong phòng họp vô cùng phấn khích.

 

“Tuyệt quái”

 

“Thầy Dương Long được cứu rồi, tuyệt quát”

 

“Chủ tịch Lâm luôn có cách mài”

 

“Đúng vậy!”

 

Mọi người vui sướng, vô cùng kích động.

 

“Bách Tùng, chuyện này giao cho cậu thu xếp, trong mấy ngày này cậu giã đông Dương Long ra, sau đó chăm sóc và làm công tác chuẩn bị. Đến lúc đấy tôi sẽ bắt đầu phẫu thuật cho ông ấy.” Lâm Dương nói.

 

“Vâng thưa thầy, thầy yên tâm, tôi sẽ thu xếp chu đáo!” Hà Vĩ Hùng gật đầu lia lịa.

 

Nghe được tin tốt này, tâm trọng mọi người tốt hơn nhiều, bầu không khí trong phòng họp cũng nhẹ nhàng hơn nhiều.

 

“Tiếp theo, tôi muốn nói về thuốc mới.”

 

Lâm Dương quét mắt nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Tô Vũ Nhi.

 

“Cô Nhan, tôi muốn hỏi cô, vào loại thuốc có dược tính cao mà tôi giao cho bên cô trồng, đã trồng thành chưa?”

 

Tô Vũ Nhi ngẩn ra, vội nói: “Đương nhiên là rồi, bọn tôi làm theo lời anh nói, thuốc trồng ra đều là loại mạnh!”

 

“Những vị thuốc đó là do các cô giao trồng sao?”

 

Lâm Dương lấy ra một quyển sổ tay, mở ra đưa đến trước mặt Tô Vũ Nhi.

 

Trên vở là một danh sách, đúng hơn là một đơn thuốc.

 

Mọi người đổ dồn ánh mắt nhìn cuốn sổ †ay, trên mặt mọi người hiện ra nét hoang mang.

 

“Thầy à, là công thức này sao?” Hà Vĩ Hùng tò mò hỏi “Đúng vậy.”

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… CHương 1399: Một lát sau, các lãnh đạo cấp cao đã đến phòng họp. Tô Vũ Nhi và những người khác trong viện thuốc cũng tới. “Chủ tịch Lâm.” “Chào Chủ tịch Lâm.” Mọi người sôi nổi chào hỏi. “Nào, mời ngồi.” Lâm Dương mỉm cười gật đầu, bảo. Mọi người lần lượt ngồi xuống. “Thầy à, lần này thầy đến học viện là có chuyện gì sao?” Hà Vĩ Hùng hỏi một câu. “Có hai chuyện, thứ nhất, tôi định ra mắt loại thuốc mới, muốn bàn luận cùng mọi người, thứ hai, tôi định chữa trị cho Dương Long.” “Chủ tịch Lâm, ngài có thể chữa trị cho thầy Dương Long sao?” Một người đàn ông kích động hỏi. Ông ta là học sinh của Dương Long, vẫn luôn điên cuồng học y, hi vọng một ngày nào đó có thể khiến thầy mình tỉnh lại. Ở đây, không riêng gì ông ta, rất nhiều người ở học viện Phái Nam Y tưởng nhớ Dương Long, phải biết, lãnh đạo cấp cao của học viện Phái Nam Y đều là người của học viện Phái Nam, Dương Long cũng như thầy của họ, mà khi Dương Long quản lý học viện Phái Nam Y cũng rất có danh vọng, thanh danh y thuật của ông đã truyền xa từ lâu. “Dạo gần đây tôi có một số dược liệu quý, theo tôi, những dược liệu đó chắc chắn có thể chữa khỏi cho Dương Long.” Lâm Dương nói. Những dược liệu đó là dược liệu tự nhiên báu vật của Kỳ Dược Phòng, sau khi Lâm Dương từ Yến Kinh trở về vẫn luôn suy nghĩ chuyện của Dương Long, nhưng anh cũng không biết loại dược vật kia không có cách giải, bởi thế nên mới chần chừ chưa ra tay. Mà mấy ngày nay, Lâm Dương nhân lúc có nhiều thời gian rảnh rỗi đã làm nhiều thí nghiệm dược tính của dược liệu. Phát hiện những dược liệu này có công dụng chữa bệnh và hồi phục chức năng cho não và tim của con người. Vì vậy anh định dùng nó cho Dương Long. Nghe những lời của Lâm Dương, mọi người trong phòng họp vô cùng phấn khích. “Tuyệt quái” “Thầy Dương Long được cứu rồi, tuyệt quát” “Chủ tịch Lâm luôn có cách mài” “Đúng vậy!” Mọi người vui sướng, vô cùng kích động. “Bách Tùng, chuyện này giao cho cậu thu xếp, trong mấy ngày này cậu giã đông Dương Long ra, sau đó chăm sóc và làm công tác chuẩn bị. Đến lúc đấy tôi sẽ bắt đầu phẫu thuật cho ông ấy.” Lâm Dương nói. “Vâng thưa thầy, thầy yên tâm, tôi sẽ thu xếp chu đáo!” Hà Vĩ Hùng gật đầu lia lịa. Nghe được tin tốt này, tâm trọng mọi người tốt hơn nhiều, bầu không khí trong phòng họp cũng nhẹ nhàng hơn nhiều. “Tiếp theo, tôi muốn nói về thuốc mới.” Lâm Dương quét mắt nhìn mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Tô Vũ Nhi. “Cô Nhan, tôi muốn hỏi cô, vào loại thuốc có dược tính cao mà tôi giao cho bên cô trồng, đã trồng thành chưa?” Tô Vũ Nhi ngẩn ra, vội nói: “Đương nhiên là rồi, bọn tôi làm theo lời anh nói, thuốc trồng ra đều là loại mạnh!” “Những vị thuốc đó là do các cô giao trồng sao?” Lâm Dương lấy ra một quyển sổ tay, mở ra đưa đến trước mặt Tô Vũ Nhi. Trên vở là một danh sách, đúng hơn là một đơn thuốc. Mọi người đổ dồn ánh mắt nhìn cuốn sổ †ay, trên mặt mọi người hiện ra nét hoang mang. “Thầy à, là công thức này sao?” Hà Vĩ Hùng tò mò hỏi “Đúng vậy.”

Chương 1399