“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 1474
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1474: “Cái này… cái này, chúng tôi không có ở hiện trường. Tôi không thể nói được…” Đôi mắt người đàn ông đảo quanh. “Anh… tôi nghĩ anh đến đây rõ ràng là đề làm hỏng thanh danh của bác sĩ Lâm mà!” Trịnh Tú Lan nói lại. “Đúng vậy, người anh em. Lý do của cậu quá bất đắc dĩ! Muốn chứng minh rằng y thuật của nhà họ Lâm tay nghề là giả, vậy cậu có thể đưa ra chứng cứ!” “Tay nghề của bác sĩ Lâm chắc chắn là không có vấn đề gì cả! Vậy cậu lấy ra chứng cứ đi!” “Không sai.” “Tôi nghĩ cậu đến để vu khống bác sĩ Lâm!” Một số người không thể kìm được và họ buộc tội người đàn ông kia. Người đàn ông mặt mũi vặn vẹo, nhưng vẫn khịt mũi lạnh lùng: “Vốn anh cho rằng y thuật của bác sĩ Lâm không có vấn đề gì, tại sao sau khi dùng thuốc của bác sĩ Lâm lại được nhận vào ICU? Mọi người có thể giải thích được không?” “Cái này…” Mọi người đều không nói nên lời. “Tôi thừa nhận rằng bác sĩ Lâm quả thật có chút tay nghề, nhưng y thuật của cậu ta có thề không tốt như các người nghĩ đâu, cậu ta chỉ là được các người thiên tài hóa quá mức!” Có người nói. “Thiên tài hóa? Bệnh của vợ tôi được chữa khỏi bằng thuốc của bác sĩ Lâm, sao có thể gọi là thiên tài hóa?” “Nhưng bác sĩ Lâm cũng có bệnh chữa trị không khỏi!” “Thằng nhóc thôi, mày đang đánh rm ở đây đấy à!” “Ông già, tôi chỉ là đang nói thật thôi, ông hồ đồ như vậy sẽ bị anh ta lừa gạt.” “Cậu…” Đám đông đã cãi vã và xô xát. Một số người thậm chí muốn làm điều gì đó. Lực lượng tuần tra nhanh chóng bước tới đề ngăn chặn cuộc ầu đả lại. Lâm Huy ngồi ở trong xe liếc mắt nhìn hiện trường, sau đó ông ta mỉm cười nhìn ông lão Trương nói: “Ông Trương, là ông đã cho người thu xếp hiện trường sự việc này sao?” Ông lão Trương cười nhẹ nói. “Haha, có vẻ như mọi người đã chuẩn bị tốt. Bây giờ chúng ta hãy xem bác sĩ Lâm của chúng ta nên biểu diễn Chương trình tốt này như thế nào rồi!” Lâm Huy cười nói. Lúc này, một tiếng hô khiến khung cảnh sôi trào lập tức trở nên yên lặng. “Bác sĩ Lâm đến rồi!” Tất cả mọi người đều bị để ý bởi âm thanh, sau đó tất cả đều nhìn vào nguồn âm thanh phát ra. Tuy nhiên, Lâm Dương đã dẫn đầu một nhóm cấp cao của Dương Hoa và bước ra khỏi cổng. Đột nhiên, mọi người đều nhìn vào hướng đó. Bây giờ đã là mười giờ đúng! “Bác sĩ Lâm, anh cuối cùng cũng xuất hiện rồi!” Lâm Huy nheo mắt và nhìn chằm chằm vào người đàn ông. Mọi người nhìn Lâm Dương một cái, ánh mắt nóng lòng. Cảnh sôi sùng sục đã yên ắng hơn hẳn.
Chương 1474:
“Cái này… cái này, chúng tôi không có ở hiện trường.
Tôi không thể nói được…”
Đôi mắt người đàn ông đảo quanh.
“Anh… tôi nghĩ anh đến đây rõ ràng là đề làm hỏng thanh danh của bác sĩ Lâm mà!”
Trịnh Tú Lan nói lại.
“Đúng vậy, người anh em.
Lý do của cậu quá bất đắc dĩ! Muốn chứng minh rằng y thuật của nhà họ Lâm tay nghề là giả, vậy cậu có thể đưa ra chứng cứ!”
“Tay nghề của bác sĩ Lâm chắc chắn là không có vấn đề gì cả! Vậy cậu lấy ra chứng cứ đi!”
“Không sai.”
“Tôi nghĩ cậu đến để vu khống bác sĩ Lâm!”
Một số người không thể kìm được và họ buộc tội người đàn ông kia.
Người đàn ông mặt mũi vặn vẹo, nhưng vẫn khịt mũi lạnh lùng: “Vốn anh cho rằng y thuật của bác sĩ Lâm không có vấn đề gì, tại sao sau khi dùng thuốc của bác sĩ Lâm lại được nhận vào ICU? Mọi người có thể giải thích được không?”
“Cái này…”
Mọi người đều không nói nên lời.
“Tôi thừa nhận rằng bác sĩ Lâm quả thật có chút tay nghề, nhưng y thuật của cậu ta có thề không tốt như các người nghĩ đâu, cậu ta chỉ là được các người thiên tài hóa quá mức!”
Có người nói.
“Thiên tài hóa? Bệnh của vợ tôi được chữa khỏi bằng thuốc của bác sĩ Lâm, sao có thể gọi là thiên tài hóa?”
“Nhưng bác sĩ Lâm cũng có bệnh chữa trị không khỏi!”
“Thằng nhóc thôi, mày đang đánh rm ở đây đấy à!”
“Ông già, tôi chỉ là đang nói thật thôi, ông hồ đồ như vậy sẽ bị anh ta lừa gạt.”
“Cậu…”
Đám đông đã cãi vã và xô xát.
Một số người thậm chí muốn làm điều gì đó.
Lực lượng tuần tra nhanh chóng bước tới đề ngăn chặn cuộc ầu đả lại.
Lâm Huy ngồi ở trong xe liếc mắt nhìn hiện trường, sau đó ông ta mỉm cười nhìn ông lão Trương nói: “Ông Trương, là ông đã cho người thu xếp hiện trường sự việc này sao?”
Ông lão Trương cười nhẹ nói.
“Haha, có vẻ như mọi người đã chuẩn bị tốt.
Bây giờ chúng ta hãy xem bác sĩ Lâm của chúng ta nên biểu diễn Chương trình tốt này như thế nào rồi!”
Lâm Huy cười nói.
Lúc này, một tiếng hô khiến khung cảnh sôi trào lập tức trở nên yên lặng.
“Bác sĩ Lâm đến rồi!”
Tất cả mọi người đều bị để ý bởi âm thanh, sau đó tất cả đều nhìn vào nguồn âm thanh phát ra.
Tuy nhiên, Lâm Dương đã dẫn đầu một nhóm cấp cao của Dương Hoa và bước ra khỏi cổng.
Đột nhiên, mọi người đều nhìn vào hướng đó.
Bây giờ đã là mười giờ đúng! “Bác sĩ Lâm, anh cuối cùng cũng xuất hiện rồi!”
Lâm Huy nheo mắt và nhìn chằm chằm vào người đàn ông.
Mọi người nhìn Lâm Dương một cái, ánh mắt nóng lòng.
Cảnh sôi sùng sục đã yên ắng hơn hẳn.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1474: “Cái này… cái này, chúng tôi không có ở hiện trường. Tôi không thể nói được…” Đôi mắt người đàn ông đảo quanh. “Anh… tôi nghĩ anh đến đây rõ ràng là đề làm hỏng thanh danh của bác sĩ Lâm mà!” Trịnh Tú Lan nói lại. “Đúng vậy, người anh em. Lý do của cậu quá bất đắc dĩ! Muốn chứng minh rằng y thuật của nhà họ Lâm tay nghề là giả, vậy cậu có thể đưa ra chứng cứ!” “Tay nghề của bác sĩ Lâm chắc chắn là không có vấn đề gì cả! Vậy cậu lấy ra chứng cứ đi!” “Không sai.” “Tôi nghĩ cậu đến để vu khống bác sĩ Lâm!” Một số người không thể kìm được và họ buộc tội người đàn ông kia. Người đàn ông mặt mũi vặn vẹo, nhưng vẫn khịt mũi lạnh lùng: “Vốn anh cho rằng y thuật của bác sĩ Lâm không có vấn đề gì, tại sao sau khi dùng thuốc của bác sĩ Lâm lại được nhận vào ICU? Mọi người có thể giải thích được không?” “Cái này…” Mọi người đều không nói nên lời. “Tôi thừa nhận rằng bác sĩ Lâm quả thật có chút tay nghề, nhưng y thuật của cậu ta có thề không tốt như các người nghĩ đâu, cậu ta chỉ là được các người thiên tài hóa quá mức!” Có người nói. “Thiên tài hóa? Bệnh của vợ tôi được chữa khỏi bằng thuốc của bác sĩ Lâm, sao có thể gọi là thiên tài hóa?” “Nhưng bác sĩ Lâm cũng có bệnh chữa trị không khỏi!” “Thằng nhóc thôi, mày đang đánh rm ở đây đấy à!” “Ông già, tôi chỉ là đang nói thật thôi, ông hồ đồ như vậy sẽ bị anh ta lừa gạt.” “Cậu…” Đám đông đã cãi vã và xô xát. Một số người thậm chí muốn làm điều gì đó. Lực lượng tuần tra nhanh chóng bước tới đề ngăn chặn cuộc ầu đả lại. Lâm Huy ngồi ở trong xe liếc mắt nhìn hiện trường, sau đó ông ta mỉm cười nhìn ông lão Trương nói: “Ông Trương, là ông đã cho người thu xếp hiện trường sự việc này sao?” Ông lão Trương cười nhẹ nói. “Haha, có vẻ như mọi người đã chuẩn bị tốt. Bây giờ chúng ta hãy xem bác sĩ Lâm của chúng ta nên biểu diễn Chương trình tốt này như thế nào rồi!” Lâm Huy cười nói. Lúc này, một tiếng hô khiến khung cảnh sôi trào lập tức trở nên yên lặng. “Bác sĩ Lâm đến rồi!” Tất cả mọi người đều bị để ý bởi âm thanh, sau đó tất cả đều nhìn vào nguồn âm thanh phát ra. Tuy nhiên, Lâm Dương đã dẫn đầu một nhóm cấp cao của Dương Hoa và bước ra khỏi cổng. Đột nhiên, mọi người đều nhìn vào hướng đó. Bây giờ đã là mười giờ đúng! “Bác sĩ Lâm, anh cuối cùng cũng xuất hiện rồi!” Lâm Huy nheo mắt và nhìn chằm chằm vào người đàn ông. Mọi người nhìn Lâm Dương một cái, ánh mắt nóng lòng. Cảnh sôi sùng sục đã yên ắng hơn hẳn.