“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 1475
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1475: Mọi người không lên tiếng nữa, chỉ chờ bác sĩ Lâm hành động. Lâm Dương liếc nhìn xung quanh, hiện trường bây giờ đông đúc người. Phải nói là nó rất đông và có thể sẽ gây ra vấn đề về giao thông trêи toàn bộ đường phố. Đây cũng là những gì anh đã dự đoán trước. Lâm Dương bước xuống bậc thềm, sau đó anh đi tới một cái bàn bên cạnh. Có rất nhiều thiết bị y tế của Việt Nam và một vài nhân viên y tế đang chờ sẵn ở đó. Tất cả máy quay của giới truyền thông đều nhằm vào Lâm Dương. Ánh đèn của máy ảnh chớp nháy liên tục. Thậm chí có một vài phóng viên tóc vàng đang nhìn chằm chằm vào phía này. Xét cho cùng, bác sĩ Lâm nổi tiếng không chỉ nồi tiếng ở Việt Nam. Mà anh cũng cực kỳ nổi tiếng ở nước ngoài! Lâm Dương thay đồi quần áo, sau đó xoay người nhìn mọi người. “Mọi người. Xin hãy làm theo thứ tự. Hôm nay tôi sẽ đại diện cho Dương Hoa của chúng tôi tổ chức một ƈôи ȶɦịt hoạt động miễn phí. Phòng khám miễn phí này chỉ giới hạn cho ba loại bệnh: Tiểu đường, nhồi máu não và viêm mũi mãn tính! Bất cứ ai mắc ba bệnh này thì có thể đến chỗ tôi để được điều trị miễn phí!” – Ngay khi những lời này rơi xuống, lập tức có một trận náo động vang lên. Nhiều bệnh nhân đổ xô đến bàn của Lâm Dương. “Đừng chen chúc, đừng lộn xộn! Xin hãy làm theo thứ tự!!” “Mọi người làm theo hướng dẫn nào!” Tiếng hò hét vẫn tiếp tục. Nhưng mà mọi người đã hợp tác hơn, họ bắt đầu xếp hàng. “Haha, bắt đầu thôi!” Lâm Huy trong xe nheo mắt nhìn cảnh tượng đó. Vương Ngọc Nhàn, Vương Khang và những người khác cũng đều cười và không nói gì. Bởi vì họ đã nhìn thấy nó, có một vài khuôn mặt quen thuộc trong số những người này đang xếp hàng. Những người này sẽ khiến cho bác sĩ Lâm ngạc nhiên rất nhiều. “Bác sĩ Lâm. Đã đến lúc bắt đầu rồi.” Vài nhân viên y tế chuẩn bị xong hướng tới Lâm Dương nói. “Mọi người đã vất vả rồi.” Lâm Dương gật đầu ngồi xuống. Một bà cụ bước tới, một tay bà không còn cử động được nữa, bà ta hơi béo và khuôn mặt có chút sưng. Điều đó cho thấy rằng là bà ấy bị nhồi máu não và trước đó đã từng bị đột quy dẫn đến liệt nửa người. “Bác sĩ Lâm, trước đây tôi đã uống thuốc của cậu rồi, cũng đã đỡ hơn rất nhiều, nhưng họ đều nói thuốc của cậu có vấn đề, bà già này mới không tin đâu, bác sĩ Lâm, cậu cứ chữa đi chữa dù có không khỏi thì bà già này cũng vẫn sẽ tin cậu.” Bà cụ nhanh chóng nói. “Cám ơn bà. Mời bà ngồi phía trước cháu sẽ bắt mạch cho bà.” “Được! Được!” Bà cụ run rầy rồi đặt tay lên bàn.
Chương 1475:
Mọi người không lên tiếng nữa, chỉ chờ bác sĩ Lâm hành động.
Lâm Dương liếc nhìn xung quanh, hiện trường bây giờ đông đúc người.
Phải nói là nó rất đông và có thể sẽ gây ra vấn đề về giao thông trêи toàn bộ đường phố.
Đây cũng là những gì anh đã dự đoán trước.
Lâm Dương bước xuống bậc thềm, sau đó anh đi tới một cái bàn bên cạnh.
Có rất nhiều thiết bị y tế của Việt Nam và một vài nhân viên y tế đang chờ sẵn ở đó.
Tất cả máy quay của giới truyền thông đều nhằm vào Lâm Dương.
Ánh đèn của máy ảnh chớp nháy liên tục.
Thậm chí có một vài phóng viên tóc vàng đang nhìn chằm chằm vào phía này.
Xét cho cùng, bác sĩ Lâm nổi tiếng không chỉ nồi tiếng ở Việt Nam.
Mà anh cũng cực kỳ nổi tiếng ở nước ngoài! Lâm Dương thay đồi quần áo, sau đó xoay người nhìn mọi người.
“Mọi người.
Xin hãy làm theo thứ tự.
Hôm nay tôi sẽ đại diện cho Dương Hoa của chúng tôi tổ chức một ƈôи ȶɦịt hoạt động miễn phí.
Phòng khám miễn phí này chỉ giới hạn cho ba loại bệnh: Tiểu đường, nhồi máu não và viêm mũi mãn tính! Bất cứ ai mắc ba bệnh này thì có thể đến chỗ tôi để được điều trị miễn phí!”
– Ngay khi những lời này rơi xuống, lập tức có một trận náo động vang lên.
Nhiều bệnh nhân đổ xô đến bàn của Lâm Dương.
“Đừng chen chúc, đừng lộn xộn! Xin hãy làm theo thứ tự!!”
“Mọi người làm theo hướng dẫn nào!”
Tiếng hò hét vẫn tiếp tục.
Nhưng mà mọi người đã hợp tác hơn, họ bắt đầu xếp hàng.
“Haha, bắt đầu thôi!”
Lâm Huy trong xe nheo mắt nhìn cảnh tượng đó.
Vương Ngọc Nhàn, Vương Khang và những người khác cũng đều cười và không nói gì.
Bởi vì họ đã nhìn thấy nó, có một vài khuôn mặt quen thuộc trong số những người này đang xếp hàng.
Những người này sẽ khiến cho bác sĩ Lâm ngạc nhiên rất nhiều.
“Bác sĩ Lâm.
Đã đến lúc bắt đầu rồi.”
Vài nhân viên y tế chuẩn bị xong hướng tới Lâm Dương nói.
“Mọi người đã vất vả rồi.”
Lâm Dương gật đầu ngồi xuống.
Một bà cụ bước tới, một tay bà không còn cử động được nữa, bà ta hơi béo và khuôn mặt có chút sưng.
Điều đó cho thấy rằng là bà ấy bị nhồi máu não và trước đó đã từng bị đột quy dẫn đến liệt nửa người.
“Bác sĩ Lâm, trước đây tôi đã uống thuốc của cậu rồi, cũng đã đỡ hơn rất nhiều, nhưng họ đều nói thuốc của cậu có vấn đề, bà già này mới không tin đâu, bác sĩ Lâm, cậu cứ chữa đi chữa dù có không khỏi thì bà già này cũng vẫn sẽ tin cậu.”
Bà cụ nhanh chóng nói.
“Cám ơn bà.
Mời bà ngồi phía trước cháu sẽ bắt mạch cho bà.”
“Được! Được!”
Bà cụ run rầy rồi đặt tay lên bàn.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1475: Mọi người không lên tiếng nữa, chỉ chờ bác sĩ Lâm hành động. Lâm Dương liếc nhìn xung quanh, hiện trường bây giờ đông đúc người. Phải nói là nó rất đông và có thể sẽ gây ra vấn đề về giao thông trêи toàn bộ đường phố. Đây cũng là những gì anh đã dự đoán trước. Lâm Dương bước xuống bậc thềm, sau đó anh đi tới một cái bàn bên cạnh. Có rất nhiều thiết bị y tế của Việt Nam và một vài nhân viên y tế đang chờ sẵn ở đó. Tất cả máy quay của giới truyền thông đều nhằm vào Lâm Dương. Ánh đèn của máy ảnh chớp nháy liên tục. Thậm chí có một vài phóng viên tóc vàng đang nhìn chằm chằm vào phía này. Xét cho cùng, bác sĩ Lâm nổi tiếng không chỉ nồi tiếng ở Việt Nam. Mà anh cũng cực kỳ nổi tiếng ở nước ngoài! Lâm Dương thay đồi quần áo, sau đó xoay người nhìn mọi người. “Mọi người. Xin hãy làm theo thứ tự. Hôm nay tôi sẽ đại diện cho Dương Hoa của chúng tôi tổ chức một ƈôи ȶɦịt hoạt động miễn phí. Phòng khám miễn phí này chỉ giới hạn cho ba loại bệnh: Tiểu đường, nhồi máu não và viêm mũi mãn tính! Bất cứ ai mắc ba bệnh này thì có thể đến chỗ tôi để được điều trị miễn phí!” – Ngay khi những lời này rơi xuống, lập tức có một trận náo động vang lên. Nhiều bệnh nhân đổ xô đến bàn của Lâm Dương. “Đừng chen chúc, đừng lộn xộn! Xin hãy làm theo thứ tự!!” “Mọi người làm theo hướng dẫn nào!” Tiếng hò hét vẫn tiếp tục. Nhưng mà mọi người đã hợp tác hơn, họ bắt đầu xếp hàng. “Haha, bắt đầu thôi!” Lâm Huy trong xe nheo mắt nhìn cảnh tượng đó. Vương Ngọc Nhàn, Vương Khang và những người khác cũng đều cười và không nói gì. Bởi vì họ đã nhìn thấy nó, có một vài khuôn mặt quen thuộc trong số những người này đang xếp hàng. Những người này sẽ khiến cho bác sĩ Lâm ngạc nhiên rất nhiều. “Bác sĩ Lâm. Đã đến lúc bắt đầu rồi.” Vài nhân viên y tế chuẩn bị xong hướng tới Lâm Dương nói. “Mọi người đã vất vả rồi.” Lâm Dương gật đầu ngồi xuống. Một bà cụ bước tới, một tay bà không còn cử động được nữa, bà ta hơi béo và khuôn mặt có chút sưng. Điều đó cho thấy rằng là bà ấy bị nhồi máu não và trước đó đã từng bị đột quy dẫn đến liệt nửa người. “Bác sĩ Lâm, trước đây tôi đã uống thuốc của cậu rồi, cũng đã đỡ hơn rất nhiều, nhưng họ đều nói thuốc của cậu có vấn đề, bà già này mới không tin đâu, bác sĩ Lâm, cậu cứ chữa đi chữa dù có không khỏi thì bà già này cũng vẫn sẽ tin cậu.” Bà cụ nhanh chóng nói. “Cám ơn bà. Mời bà ngồi phía trước cháu sẽ bắt mạch cho bà.” “Được! Được!” Bà cụ run rầy rồi đặt tay lên bàn.