“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 1885
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1885:Không có lực lượng ngang ngược.Không có âm thanh bùng nổ đỉnh tai nhức óc.Chỉ có một tiếng va chạm nhẹ nhàng vang lên.Mọi người để mở to hai mắt.Nhưng thấy lòng bàn tay hai người cũng không tách ra, mà vẫn giữ nguyên tư thế, hai người cũng không tiếp tục công kích đối phương, chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay, như đang âm thầm phân cao thấp.“Đây là đang so kình lực sao?” Phạm Văn Tiến ở phía dưới cảm thán.“So kình lực? So chiêu kiểu này, làm gì có loại lực lượng nào có thể đọ lại được lực lượng kỹ xảo? Cái người họ Lâm này là người ngu à?”“Vừa nãy ông không nghe cậu Quốc Thiên nói à? Anh ta muốn lợi dụng lực lượng kỹ xảo của cậu Quốc Thiên để đối phó với cậu ấy đấy! Tôi nghĩ chắc là anh ta cũng học được chút gì đó!”“Có lẽ là vậy, nhưng anh ta mới học vài phút, có thể so được với người đã học hơn hai chục năm như cậu Quốc Thiên sao? Anh nghĩ chúng ta là đồ ngốc, hay là chính anh ta là đồ ngốc?”Không ít người bật cười ra tiếng.Dương Vân Thu cũng cười.Cô ta nheo mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Dương, hừ lạnh nói: “Không biết tự lượng sức mình!”Lúc này.MÃ Bùi Quốc Thiên đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ, cánh tay run lên, lui về sau một bước.Tất cả mọi người đang cười cợt cũng đơ mặt ra.Sao lại thế này?Bùi Quốc Thiên… lại thua sao?Lâm Dương lại phát lực lần nữa, bàn tay đẩy mạnh về phía trước.Vèol Bùi Quốc Thiên bay thẳng ra phía sau, đụng vào giữa đám người, nhóm người bên kia lập tức là người ngã ngựa đổ, rối loạn thành một đoàn.Vài người tránh không kịp bị Bùi Quốc Thiên đụng ngất đi.Bùi Quốc Thiên càng là tóc tai bù xù, vô cùng chật vật.Anh ta vội vàng đứng dậy.Nhưng Lâm Dương đã lao đến, tung chưởng giống động tác của Bùi Quốc Thiên.Chưởng lực nhu hòa, không có chút cảm giác mạnh bạo nào.Nhưng mà càng như thế thì càng đáng Sợ.Bùi Quốc Thiên mở to mắt, đưa tay lên đỡ.Bịch!Một tiếng vang trầm đục.Cơ thể của anh ta lại bị đánh bay ra ngoài như tên bắn.“Cậu chủ!”Người nhà họ Bùi sốt ruột kêu lên.Những người ở hiện trường cũng xôn xao.“Sao lại thế này?”“Thứ mà tên kia dùng… là lực lượng kỹ xảo ư?”“Không đúng! Không đúng! Sao lực lượng kỹ xảo của anh ta lại có thể làm cậu Quốc Thiên bị thua nặng nề như thế được?Nhất định có vấn đề!”“Rốt cuộc thì anh ta đã dùng thủ đoạn gì?”Những tiếng than khiếp sợ và kinh ngạc vang lên không ngừng.Chiến đấu vẫn còn tiếp tục.Lâm Dương thừa thẳng xông lên, không muốn cho cơ hội Bùi Quốc Thiên thở dốc.Anh lại đánh tới lần nữa.Bùi Quốc Thiên phẫn nộ phản kích.
Chương 1885:
Không có lực lượng ngang ngược.
Không có âm thanh bùng nổ đỉnh tai nhức óc.
Chỉ có một tiếng va chạm nhẹ nhàng vang lên.
Mọi người để mở to hai mắt.
Nhưng thấy lòng bàn tay hai người cũng không tách ra, mà vẫn giữ nguyên tư thế, hai người cũng không tiếp tục công kích đối phương, chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay, như đang âm thầm phân cao thấp.
“Đây là đang so kình lực sao?” Phạm Văn Tiến ở phía dưới cảm thán.
“So kình lực? So chiêu kiểu này, làm gì có loại lực lượng nào có thể đọ lại được lực lượng kỹ xảo? Cái người họ Lâm này là người ngu à?”
“Vừa nãy ông không nghe cậu Quốc Thiên nói à? Anh ta muốn lợi dụng lực lượng kỹ xảo của cậu Quốc Thiên để đối phó với cậu ấy đấy! Tôi nghĩ chắc là anh ta cũng học được chút gì đó!”
“Có lẽ là vậy, nhưng anh ta mới học vài phút, có thể so được với người đã học hơn hai chục năm như cậu Quốc Thiên sao? Anh nghĩ chúng ta là đồ ngốc, hay là chính anh ta là đồ ngốc?”
Không ít người bật cười ra tiếng.
Dương Vân Thu cũng cười.
Cô ta nheo mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Dương, hừ lạnh nói: “Không biết tự lượng sức mình!”
Lúc này.
MÃ Bùi Quốc Thiên đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ, cánh tay run lên, lui về sau một bước.
Tất cả mọi người đang cười cợt cũng đơ mặt ra.
Sao lại thế này?
Bùi Quốc Thiên… lại thua sao?
Lâm Dương lại phát lực lần nữa, bàn tay đẩy mạnh về phía trước.
Vèol Bùi Quốc Thiên bay thẳng ra phía sau, đụng vào giữa đám người, nhóm người bên kia lập tức là người ngã ngựa đổ, rối loạn thành một đoàn.
Vài người tránh không kịp bị Bùi Quốc Thiên đụng ngất đi.
Bùi Quốc Thiên càng là tóc tai bù xù, vô cùng chật vật.
Anh ta vội vàng đứng dậy.
Nhưng Lâm Dương đã lao đến, tung chưởng giống động tác của Bùi Quốc Thiên.
Chưởng lực nhu hòa, không có chút cảm giác mạnh bạo nào.
Nhưng mà càng như thế thì càng đáng Sợ.
Bùi Quốc Thiên mở to mắt, đưa tay lên đỡ.
Bịch!
Một tiếng vang trầm đục.
Cơ thể của anh ta lại bị đánh bay ra ngoài như tên bắn.
“Cậu chủ!”
Người nhà họ Bùi sốt ruột kêu lên.
Những người ở hiện trường cũng xôn xao.
“Sao lại thế này?”
“Thứ mà tên kia dùng… là lực lượng kỹ xảo ư?”
“Không đúng! Không đúng! Sao lực lượng kỹ xảo của anh ta lại có thể làm cậu Quốc Thiên bị thua nặng nề như thế được?
Nhất định có vấn đề!”
“Rốt cuộc thì anh ta đã dùng thủ đoạn gì?”
Những tiếng than khiếp sợ và kinh ngạc vang lên không ngừng.
Chiến đấu vẫn còn tiếp tục.
Lâm Dương thừa thẳng xông lên, không muốn cho cơ hội Bùi Quốc Thiên thở dốc.
Anh lại đánh tới lần nữa.
Bùi Quốc Thiên phẫn nộ phản kích.
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 1885:Không có lực lượng ngang ngược.Không có âm thanh bùng nổ đỉnh tai nhức óc.Chỉ có một tiếng va chạm nhẹ nhàng vang lên.Mọi người để mở to hai mắt.Nhưng thấy lòng bàn tay hai người cũng không tách ra, mà vẫn giữ nguyên tư thế, hai người cũng không tiếp tục công kích đối phương, chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay, như đang âm thầm phân cao thấp.“Đây là đang so kình lực sao?” Phạm Văn Tiến ở phía dưới cảm thán.“So kình lực? So chiêu kiểu này, làm gì có loại lực lượng nào có thể đọ lại được lực lượng kỹ xảo? Cái người họ Lâm này là người ngu à?”“Vừa nãy ông không nghe cậu Quốc Thiên nói à? Anh ta muốn lợi dụng lực lượng kỹ xảo của cậu Quốc Thiên để đối phó với cậu ấy đấy! Tôi nghĩ chắc là anh ta cũng học được chút gì đó!”“Có lẽ là vậy, nhưng anh ta mới học vài phút, có thể so được với người đã học hơn hai chục năm như cậu Quốc Thiên sao? Anh nghĩ chúng ta là đồ ngốc, hay là chính anh ta là đồ ngốc?”Không ít người bật cười ra tiếng.Dương Vân Thu cũng cười.Cô ta nheo mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Dương, hừ lạnh nói: “Không biết tự lượng sức mình!”Lúc này.MÃ Bùi Quốc Thiên đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ, cánh tay run lên, lui về sau một bước.Tất cả mọi người đang cười cợt cũng đơ mặt ra.Sao lại thế này?Bùi Quốc Thiên… lại thua sao?Lâm Dương lại phát lực lần nữa, bàn tay đẩy mạnh về phía trước.Vèol Bùi Quốc Thiên bay thẳng ra phía sau, đụng vào giữa đám người, nhóm người bên kia lập tức là người ngã ngựa đổ, rối loạn thành một đoàn.Vài người tránh không kịp bị Bùi Quốc Thiên đụng ngất đi.Bùi Quốc Thiên càng là tóc tai bù xù, vô cùng chật vật.Anh ta vội vàng đứng dậy.Nhưng Lâm Dương đã lao đến, tung chưởng giống động tác của Bùi Quốc Thiên.Chưởng lực nhu hòa, không có chút cảm giác mạnh bạo nào.Nhưng mà càng như thế thì càng đáng Sợ.Bùi Quốc Thiên mở to mắt, đưa tay lên đỡ.Bịch!Một tiếng vang trầm đục.Cơ thể của anh ta lại bị đánh bay ra ngoài như tên bắn.“Cậu chủ!”Người nhà họ Bùi sốt ruột kêu lên.Những người ở hiện trường cũng xôn xao.“Sao lại thế này?”“Thứ mà tên kia dùng… là lực lượng kỹ xảo ư?”“Không đúng! Không đúng! Sao lực lượng kỹ xảo của anh ta lại có thể làm cậu Quốc Thiên bị thua nặng nề như thế được?Nhất định có vấn đề!”“Rốt cuộc thì anh ta đã dùng thủ đoạn gì?”Những tiếng than khiếp sợ và kinh ngạc vang lên không ngừng.Chiến đấu vẫn còn tiếp tục.Lâm Dương thừa thẳng xông lên, không muốn cho cơ hội Bùi Quốc Thiên thở dốc.Anh lại đánh tới lần nữa.Bùi Quốc Thiên phẫn nộ phản kích.