“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2300

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2300:Giữa không trung, mọi người đều có thể thấy trong miệng trưởng lão kia liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, người đã sống dở chết dở rồi.“Vương Tinh trưởng lão!”“Vương trưởng lão!”Mọi người sốt ruột gào lên.Công Tôn Đại Hoàng thả người nhảy lên, đỡ được trưởng lão đang bay tới.Nhưng mà ngay khi ông ta chạm vào Vương trưởng lão, sức lực kinh khủng trên người Vương trưởng lão cũng truyền lên người Công Tôn Đại Hoàng.Công Tôn Đại Hoàng thân thể khẽ run.Sau khi hạ xuống thân thể còn có chút lảo đảo.Ông ta vội vàng ổn định thân thể, không dám lộn xộn, nhưng trong lòng rất kinh hãi.Đấn lúc lấy lại tinh thần nhìn Vương Tinh trưởng lão, mới phát hiện ông ta đã là mất mạng rồi, không còn thở!“Hả?”Tất cả mọi người đều choáng váng.Mấy chiêu đã giết một trưởng lão Trường =. 1011 Cổ.Đây… đây chính là thực lực của bác sĩ Lâm sao?Mọi người sợ hãi, không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy.Ngay cả Bạch Thiếu Quân cũng cảm giác không thể tưởng tượng nổi.Anh ta nhìn chằm chằm Lâm Dương, cau mày.Dựa vào một chiêu vừa nãy, anh ta đã có thể khẳng định, lúc Lâm Dương đánh với mình… cũng không dùng tới toàn lực!“Bác sĩ Lâm, rốt cuộc thì anh còn giấu bao nhiêu con bài nữa đây?” Bạch Thiếu Quân thầm than.“Vương trưởng lão!”“Đáng giận! Lại dám giết Vương trưởng lão!”“Trường Cổ chúng tao nhất định sẽ băm vằm mày ra trăm mảnh!”Người Trường Cổ còn lại thấy Vương Tinh đã chết, người nào người nấy hai mắt đỏ kè lên, lòng đầy căm phần, toàn bộ vọt tới.Nhưng Lâm Dương cũng không sợ, lại ghim mấy kim châm cứu nữa lên người mình, cả người như mình đồng da sắt, tùy ý người Trường Cổ công kích, hai tay cuồng vũ, hung hăng chém giết.Lực lượng của anh mạnh đến mức làm cho người ta giận sôi người, cũng không biết phải hình dung nó như thế nào!Bất kể là người nào, chỉ cần một đấm, không phải thổ huyết thì cũng bị choáng váng xây xẩm mặt mày, lại nặng một chút, cũng nối gót Vương Tỉnh trưởng lão kia về trời.Một đám cao tầng của Trường Cổ, cuối cùng bị một mình Lâm Dương đánh cho tơi bời hoa lá, chật vật không chịu nổi.“Khốn nạn!”Công Tôn Đại Hoàng cũng nhìn không được nữa rồi, giận dữ, đột nhiên thả người nhảy lên lao về phía Lâm Dương.Ông ta vừa ra tay, lập tức làm cho hiện trường xuất hiện một tầng uy áp dày đặc.Tất cả mọi người hô hấp đều trở nên khó khăn.Trường Gổ chí cao xuất thủ!Dù gì cũng là siêu cấp cao thủ, nên vừa ra tay, áp lực cũng không giống bình thường!Bạch Thiếu Quân nheo mắt nhìn lại.Người xung quanh đều bị uy áp Công Tôn Đại Hoàng phóng ra ép lùi ra sau.

Chương 2300:

Giữa không trung, mọi người đều có thể thấy trong miệng trưởng lão kia liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, người đã sống dở chết dở rồi.

“Vương Tinh trưởng lão!”

“Vương trưởng lão!”

Mọi người sốt ruột gào lên.

Công Tôn Đại Hoàng thả người nhảy lên, đỡ được trưởng lão đang bay tới.

Nhưng mà ngay khi ông ta chạm vào Vương trưởng lão, sức lực kinh khủng trên người Vương trưởng lão cũng truyền lên người Công Tôn Đại Hoàng.

Công Tôn Đại Hoàng thân thể khẽ run.

Sau khi hạ xuống thân thể còn có chút lảo đảo.

Ông ta vội vàng ổn định thân thể, không dám lộn xộn, nhưng trong lòng rất kinh hãi.

Đấn lúc lấy lại tinh thần nhìn Vương Tinh trưởng lão, mới phát hiện ông ta đã là mất mạng rồi, không còn thở!

“Hả?”

Tất cả mọi người đều choáng váng.

Mấy chiêu đã giết một trưởng lão Trường =. 1011 Cổ.

Đây… đây chính là thực lực của bác sĩ Lâm sao?

Mọi người sợ hãi, không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy.

Ngay cả Bạch Thiếu Quân cũng cảm giác không thể tưởng tượng nổi.

Anh ta nhìn chằm chằm Lâm Dương, cau mày.

Dựa vào một chiêu vừa nãy, anh ta đã có thể khẳng định, lúc Lâm Dương đánh với mình… cũng không dùng tới toàn lực!

“Bác sĩ Lâm, rốt cuộc thì anh còn giấu bao nhiêu con bài nữa đây?” Bạch Thiếu Quân thầm than.

“Vương trưởng lão!”

“Đáng giận! Lại dám giết Vương trưởng lão!”

“Trường Cổ chúng tao nhất định sẽ băm vằm mày ra trăm mảnh!”

Người Trường Cổ còn lại thấy Vương Tinh đã chết, người nào người nấy hai mắt đỏ kè lên, lòng đầy căm phần, toàn bộ vọt tới.

Nhưng Lâm Dương cũng không sợ, lại ghim mấy kim châm cứu nữa lên người mình, cả người như mình đồng da sắt, tùy ý người Trường Cổ công kích, hai tay cuồng vũ, hung hăng chém giết.

Lực lượng của anh mạnh đến mức làm cho người ta giận sôi người, cũng không biết phải hình dung nó như thế nào!

Bất kể là người nào, chỉ cần một đấm, không phải thổ huyết thì cũng bị choáng váng xây xẩm mặt mày, lại nặng một chút, cũng nối gót Vương Tỉnh trưởng lão kia về trời.

Một đám cao tầng của Trường Cổ, cuối cùng bị một mình Lâm Dương đánh cho tơi bời hoa lá, chật vật không chịu nổi.

“Khốn nạn!”

Công Tôn Đại Hoàng cũng nhìn không được nữa rồi, giận dữ, đột nhiên thả người nhảy lên lao về phía Lâm Dương.

Ông ta vừa ra tay, lập tức làm cho hiện trường xuất hiện một tầng uy áp dày đặc.

Tất cả mọi người hô hấp đều trở nên khó khăn.

Trường Gổ chí cao xuất thủ!

Dù gì cũng là siêu cấp cao thủ, nên vừa ra tay, áp lực cũng không giống bình thường!

Bạch Thiếu Quân nheo mắt nhìn lại.

Người xung quanh đều bị uy áp Công Tôn Đại Hoàng phóng ra ép lùi ra sau.

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2300:Giữa không trung, mọi người đều có thể thấy trong miệng trưởng lão kia liên tiếp phun ra mấy ngụm máu tươi, người đã sống dở chết dở rồi.“Vương Tinh trưởng lão!”“Vương trưởng lão!”Mọi người sốt ruột gào lên.Công Tôn Đại Hoàng thả người nhảy lên, đỡ được trưởng lão đang bay tới.Nhưng mà ngay khi ông ta chạm vào Vương trưởng lão, sức lực kinh khủng trên người Vương trưởng lão cũng truyền lên người Công Tôn Đại Hoàng.Công Tôn Đại Hoàng thân thể khẽ run.Sau khi hạ xuống thân thể còn có chút lảo đảo.Ông ta vội vàng ổn định thân thể, không dám lộn xộn, nhưng trong lòng rất kinh hãi.Đấn lúc lấy lại tinh thần nhìn Vương Tinh trưởng lão, mới phát hiện ông ta đã là mất mạng rồi, không còn thở!“Hả?”Tất cả mọi người đều choáng váng.Mấy chiêu đã giết một trưởng lão Trường =. 1011 Cổ.Đây… đây chính là thực lực của bác sĩ Lâm sao?Mọi người sợ hãi, không dám tin vào những gì mình đang nhìn thấy.Ngay cả Bạch Thiếu Quân cũng cảm giác không thể tưởng tượng nổi.Anh ta nhìn chằm chằm Lâm Dương, cau mày.Dựa vào một chiêu vừa nãy, anh ta đã có thể khẳng định, lúc Lâm Dương đánh với mình… cũng không dùng tới toàn lực!“Bác sĩ Lâm, rốt cuộc thì anh còn giấu bao nhiêu con bài nữa đây?” Bạch Thiếu Quân thầm than.“Vương trưởng lão!”“Đáng giận! Lại dám giết Vương trưởng lão!”“Trường Cổ chúng tao nhất định sẽ băm vằm mày ra trăm mảnh!”Người Trường Cổ còn lại thấy Vương Tinh đã chết, người nào người nấy hai mắt đỏ kè lên, lòng đầy căm phần, toàn bộ vọt tới.Nhưng Lâm Dương cũng không sợ, lại ghim mấy kim châm cứu nữa lên người mình, cả người như mình đồng da sắt, tùy ý người Trường Cổ công kích, hai tay cuồng vũ, hung hăng chém giết.Lực lượng của anh mạnh đến mức làm cho người ta giận sôi người, cũng không biết phải hình dung nó như thế nào!Bất kể là người nào, chỉ cần một đấm, không phải thổ huyết thì cũng bị choáng váng xây xẩm mặt mày, lại nặng một chút, cũng nối gót Vương Tỉnh trưởng lão kia về trời.Một đám cao tầng của Trường Cổ, cuối cùng bị một mình Lâm Dương đánh cho tơi bời hoa lá, chật vật không chịu nổi.“Khốn nạn!”Công Tôn Đại Hoàng cũng nhìn không được nữa rồi, giận dữ, đột nhiên thả người nhảy lên lao về phía Lâm Dương.Ông ta vừa ra tay, lập tức làm cho hiện trường xuất hiện một tầng uy áp dày đặc.Tất cả mọi người hô hấp đều trở nên khó khăn.Trường Gổ chí cao xuất thủ!Dù gì cũng là siêu cấp cao thủ, nên vừa ra tay, áp lực cũng không giống bình thường!Bạch Thiếu Quân nheo mắt nhìn lại.Người xung quanh đều bị uy áp Công Tôn Đại Hoàng phóng ra ép lùi ra sau.

Chương 2300