“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2412
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2412:“Chào anh rể! Rất vui được gặp anh!”Thẩm Ngọc Minh cũng duỗi tay ra bắt, nụ cười tươi chào đón khiến người ta cảm thấy rất có lực tương tác.“Được rồi, đừng đứng ở đây nữa, nào, cô Tô Dư, anh rể, qua bên này ngồi đi! Những người tới đây hôm nay đều là bạn của tôi, hãy cùng ăn uống thỏa thích và chơi đến thật sảng khoái đi!” Thẩm Ngọc Minh tiếp đón 21 BH 10.một cách nhiệt tình.Hai người ngồi vào vị trí.Những chàng trai và cô gái trẻ tuổi đó đều đứng dậy bắt tay với Lâm Dương.“Chào anh rể, tôi tên là Tống Văn Trít”“Chào anh rể, tôi là Đường Mạn!”“Chào anh rể, tôi tên là Ôn Học Khải!”Mọi người đều chào hỏi một cách lễ phép.Điều này khiến cho trong lòng Lâm Dương sinh ra một chút ấn tượng tốt.Dù sao thì Tô Dư cũng đã giới thiệu mình với bọn họ.Nhưng chỉ cần là người lăn lộn ở Giang Thành một chút thời gian, chắc hẳn đều sẽ mm n0 biết Lâm Dương là người thế nào.Anh không tin những người ở đây, lại không có người nào không nhận ra mình.Thế nhưng bọn họ lại không hề khinh thường mình giống như những người trước kia, điều này cũng đủ để thấy được sự giáo dưỡng của nhóm người này cũng không tệ cho lắm.“Nào, các vị, chúng ta hãy cùng chúc anh rể Lâm một ly!”Thẩm Ngọc Minh nâng ly đế cao, mỉm cười hô lên.Mọi người nâng chén, rồi uống một hơi cạn sạch.Bầu không khí có chút không tệ.Lúc này, Thẩm Ngọc Minh đặt ly rượu xuống, mỉm cười và nhìn về phía Tô Dư.“Cô Lý, chúng ta nên bàn chuyện chính thôi!”Tô Dư nghe vậy, sắc mặt lập tức nghiêm túc.“Cô Tô Dư, lần này chúng tôi sẽ chỉ hơn bốn mươi lăm triệu đô la Mỹ để đầu tư vào bộ phim từ thiện này. Toàn bộ lợi nhuận của bộ phim từ thiện này đều sẽ được quyên góp miễn phí cho các vùng núi nghèo khó. Ngoài ra, công ty chúng tôi cũng sẽ chi thêm hơn bảy triệu rưỡi đô la mỹ nữa để làm từ thiện!Về phần thù lao của cô, sẽ được tính dựa theo giá mà đạo diễn Tống đã đưa ra, cô cảm thấy thế nào?” Thẩm Ngọc Minh cười bảo.“Chuyện này hiển nhiên không thành vấn đề!” Tô Dư có chút kích động, vội vàng đáp.“Ha ha, không có vấn đề thì tốt!”mm s40 “Tổng giám đốc Thẩm, khi nào chúng ta có thể lập hợp đồng?”“Không gấp! Thực ra tôi còn có một yêu cầu nho nhỏ, hy vọng cô Lý có thể thỏa mãn.Nếu cô Lý đồng ý, vậy chúng ta có thể lập hợp đồng ngay bây giờ!” Anh ta cười đáp.“Yêu cầu nho nhỏ ư?” Gương mặt xinh đẹp của Tô Dư hơi căng lên, biết rằng cuối cùng cũng không thể thoát được bước này, nên chỉ có thể kiên trì hỏi: “Tổng giám đốc Thẩm, anh có yêu cầu gì? Xin cứ nói đừng ngại.”“Tô Dư, tôi rất tán thưởng năng lực của cô, gần đây tôi có mở một khách sạn, mong rằng cô có thể quản lý nó giúp tôi, cô cảm thấy thế nào?” Thẩm Ngọc Minh mỉm cười đáp.“Chỉ là quản lý khách sạn thôi sao?” Tô Dư sững sờ: “Loại chuyện này, anh hoàn toàn có thể tìm một người chuyên nghiệp hơn để làm mài Tôi… tôi cũng không hiểu lắm về chuyên ngành này, tổng giám đốc Thẩm, tôi sợ mình không thể giúp được anh.”
Chương 2412:
“Chào anh rể! Rất vui được gặp anh!”
Thẩm Ngọc Minh cũng duỗi tay ra bắt, nụ cười tươi chào đón khiến người ta cảm thấy rất có lực tương tác.
“Được rồi, đừng đứng ở đây nữa, nào, cô Tô Dư, anh rể, qua bên này ngồi đi! Những người tới đây hôm nay đều là bạn của tôi, hãy cùng ăn uống thỏa thích và chơi đến thật sảng khoái đi!” Thẩm Ngọc Minh tiếp đón 21 BH 10.
một cách nhiệt tình.
Hai người ngồi vào vị trí.
Những chàng trai và cô gái trẻ tuổi đó đều đứng dậy bắt tay với Lâm Dương.
“Chào anh rể, tôi tên là Tống Văn Trít”
“Chào anh rể, tôi là Đường Mạn!”
“Chào anh rể, tôi tên là Ôn Học Khải!”
Mọi người đều chào hỏi một cách lễ phép.
Điều này khiến cho trong lòng Lâm Dương sinh ra một chút ấn tượng tốt.
Dù sao thì Tô Dư cũng đã giới thiệu mình với bọn họ.
Nhưng chỉ cần là người lăn lộn ở Giang Thành một chút thời gian, chắc hẳn đều sẽ mm n0 biết Lâm Dương là người thế nào.
Anh không tin những người ở đây, lại không có người nào không nhận ra mình.
Thế nhưng bọn họ lại không hề khinh thường mình giống như những người trước kia, điều này cũng đủ để thấy được sự giáo dưỡng của nhóm người này cũng không tệ cho lắm.
“Nào, các vị, chúng ta hãy cùng chúc anh rể Lâm một ly!”
Thẩm Ngọc Minh nâng ly đế cao, mỉm cười hô lên.
Mọi người nâng chén, rồi uống một hơi cạn sạch.
Bầu không khí có chút không tệ.
Lúc này, Thẩm Ngọc Minh đặt ly rượu xuống, mỉm cười và nhìn về phía Tô Dư.
“Cô Lý, chúng ta nên bàn chuyện chính thôi!”
Tô Dư nghe vậy, sắc mặt lập tức nghiêm túc.
“Cô Tô Dư, lần này chúng tôi sẽ chỉ hơn bốn mươi lăm triệu đô la Mỹ để đầu tư vào bộ phim từ thiện này. Toàn bộ lợi nhuận của bộ phim từ thiện này đều sẽ được quyên góp miễn phí cho các vùng núi nghèo khó. Ngoài ra, công ty chúng tôi cũng sẽ chi thêm hơn bảy triệu rưỡi đô la mỹ nữa để làm từ thiện!
Về phần thù lao của cô, sẽ được tính dựa theo giá mà đạo diễn Tống đã đưa ra, cô cảm thấy thế nào?” Thẩm Ngọc Minh cười bảo.
“Chuyện này hiển nhiên không thành vấn đề!” Tô Dư có chút kích động, vội vàng đáp.
“Ha ha, không có vấn đề thì tốt!”
mm s40 “Tổng giám đốc Thẩm, khi nào chúng ta có thể lập hợp đồng?”
“Không gấp! Thực ra tôi còn có một yêu cầu nho nhỏ, hy vọng cô Lý có thể thỏa mãn.
Nếu cô Lý đồng ý, vậy chúng ta có thể lập hợp đồng ngay bây giờ!” Anh ta cười đáp.
“Yêu cầu nho nhỏ ư?” Gương mặt xinh đẹp của Tô Dư hơi căng lên, biết rằng cuối cùng cũng không thể thoát được bước này, nên chỉ có thể kiên trì hỏi: “Tổng giám đốc Thẩm, anh có yêu cầu gì? Xin cứ nói đừng ngại.”
“Tô Dư, tôi rất tán thưởng năng lực của cô, gần đây tôi có mở một khách sạn, mong rằng cô có thể quản lý nó giúp tôi, cô cảm thấy thế nào?” Thẩm Ngọc Minh mỉm cười đáp.
“Chỉ là quản lý khách sạn thôi sao?” Tô Dư sững sờ: “Loại chuyện này, anh hoàn toàn có thể tìm một người chuyên nghiệp hơn để làm mài Tôi… tôi cũng không hiểu lắm về chuyên ngành này, tổng giám đốc Thẩm, tôi sợ mình không thể giúp được anh.”
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Chương 2412:“Chào anh rể! Rất vui được gặp anh!”Thẩm Ngọc Minh cũng duỗi tay ra bắt, nụ cười tươi chào đón khiến người ta cảm thấy rất có lực tương tác.“Được rồi, đừng đứng ở đây nữa, nào, cô Tô Dư, anh rể, qua bên này ngồi đi! Những người tới đây hôm nay đều là bạn của tôi, hãy cùng ăn uống thỏa thích và chơi đến thật sảng khoái đi!” Thẩm Ngọc Minh tiếp đón 21 BH 10.một cách nhiệt tình.Hai người ngồi vào vị trí.Những chàng trai và cô gái trẻ tuổi đó đều đứng dậy bắt tay với Lâm Dương.“Chào anh rể, tôi tên là Tống Văn Trít”“Chào anh rể, tôi là Đường Mạn!”“Chào anh rể, tôi tên là Ôn Học Khải!”Mọi người đều chào hỏi một cách lễ phép.Điều này khiến cho trong lòng Lâm Dương sinh ra một chút ấn tượng tốt.Dù sao thì Tô Dư cũng đã giới thiệu mình với bọn họ.Nhưng chỉ cần là người lăn lộn ở Giang Thành một chút thời gian, chắc hẳn đều sẽ mm n0 biết Lâm Dương là người thế nào.Anh không tin những người ở đây, lại không có người nào không nhận ra mình.Thế nhưng bọn họ lại không hề khinh thường mình giống như những người trước kia, điều này cũng đủ để thấy được sự giáo dưỡng của nhóm người này cũng không tệ cho lắm.“Nào, các vị, chúng ta hãy cùng chúc anh rể Lâm một ly!”Thẩm Ngọc Minh nâng ly đế cao, mỉm cười hô lên.Mọi người nâng chén, rồi uống một hơi cạn sạch.Bầu không khí có chút không tệ.Lúc này, Thẩm Ngọc Minh đặt ly rượu xuống, mỉm cười và nhìn về phía Tô Dư.“Cô Lý, chúng ta nên bàn chuyện chính thôi!”Tô Dư nghe vậy, sắc mặt lập tức nghiêm túc.“Cô Tô Dư, lần này chúng tôi sẽ chỉ hơn bốn mươi lăm triệu đô la Mỹ để đầu tư vào bộ phim từ thiện này. Toàn bộ lợi nhuận của bộ phim từ thiện này đều sẽ được quyên góp miễn phí cho các vùng núi nghèo khó. Ngoài ra, công ty chúng tôi cũng sẽ chi thêm hơn bảy triệu rưỡi đô la mỹ nữa để làm từ thiện!Về phần thù lao của cô, sẽ được tính dựa theo giá mà đạo diễn Tống đã đưa ra, cô cảm thấy thế nào?” Thẩm Ngọc Minh cười bảo.“Chuyện này hiển nhiên không thành vấn đề!” Tô Dư có chút kích động, vội vàng đáp.“Ha ha, không có vấn đề thì tốt!”mm s40 “Tổng giám đốc Thẩm, khi nào chúng ta có thể lập hợp đồng?”“Không gấp! Thực ra tôi còn có một yêu cầu nho nhỏ, hy vọng cô Lý có thể thỏa mãn.Nếu cô Lý đồng ý, vậy chúng ta có thể lập hợp đồng ngay bây giờ!” Anh ta cười đáp.“Yêu cầu nho nhỏ ư?” Gương mặt xinh đẹp của Tô Dư hơi căng lên, biết rằng cuối cùng cũng không thể thoát được bước này, nên chỉ có thể kiên trì hỏi: “Tổng giám đốc Thẩm, anh có yêu cầu gì? Xin cứ nói đừng ngại.”“Tô Dư, tôi rất tán thưởng năng lực của cô, gần đây tôi có mở một khách sạn, mong rằng cô có thể quản lý nó giúp tôi, cô cảm thấy thế nào?” Thẩm Ngọc Minh mỉm cười đáp.“Chỉ là quản lý khách sạn thôi sao?” Tô Dư sững sờ: “Loại chuyện này, anh hoàn toàn có thể tìm một người chuyên nghiệp hơn để làm mài Tôi… tôi cũng không hiểu lắm về chuyên ngành này, tổng giám đốc Thẩm, tôi sợ mình không thể giúp được anh.”