“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2413

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… *Ôi, Tô Dư, cô tự ti quá rồi đấy, tôi tin vào năng lực của cô. Hơn nữa tôi cũng vô cùng tin cô! So với giao cho người khác, tôi cảm thấy mình hoàn toàn có thể giao nó cho cô quản lý! Cô yên tâm, chỉ cần cô quản lý khách sạn này tốt, thì ba mươi phần trăm lợi nhuận của khách sạn sẽ là thu nhập của cô! Đây là một khách sạn cấp năm sao, cô có tiếng nói tuyệt đối ở đây!” Thẩm Ngọc Minh cười bảo.Nếu đổi lại là người bình thường đã sớm đồng ý rồi!Đây hoàn toàn là tặng một tòa khách sạn cho Tô Dư.Nhưng Tô Dư vẫn rất cảnh giác như cũ.Cô ấy không ngốc, không có việc gì lại đi ch 4 ra vẻ nịnh bợ, chắc chắn có mục đích gì đó trong chuyện này!“Tổng giám đốc Thẩm, anh đề cao tôi quá rồi! Tôi thật sự không biết quản lý và kinh doanh khách sạn, hơn nữa cho dù tôi có năng lực về phương diện này, chỉ sợ tôi cũng không có thời gian…” Tô Dư cười khổ và đáp.“Ha ha ha, Tô Dư, không sao, tôi nghe nói một tháng gần đây cô không có thông báo gì. Vậy, hãy giúp tôi đi quản lý khách sạn trong một tháng này đi. Cô chỉ cần làm tốt trong một tháng là được! Làm xong một tháng này! Cô có thể mời người chuyên nghiệp tới quản lý, đến lúc đó ba mươi phần trăm lợi nhuận của khách sạn vẫn sẽ thuộc về cô hết như cũ, mà cô vẫn có thể đi đóng phim của cô, tiếp tục sự nghiệp của mình! Tôi tuyệt đối sẽ không can thiệp vào!” Anh ta cười nói.“Thật sao?”Tô Dư ngây ngẩn cả người.Còn có chuyện tốt như vậy nữa sao?“Tôi sẽ không nói đùa vào trường hợp này đâu! Chỉ cần cô đồng ý, ngày mai có thể tới khách sạn, ngoài ra, về phần hợp đồng dự án từ thiện kia, chúng ta cũng có thể ký ngay bây giờ! Thế nào?” Thẩm Ngọc Minh vừa cười vừa nói.“Nếu như tất cả đều giống như những gì mà tổng giám đốc. Thẩm đã nói, vậy chắc chăn sẽ không thành vấn đề!” Tô Dư vui sướng đáp.Loại chuyện tốt này, đương nhiên không cần cân nhắc rồi. Thẩm Ngọc Minh bật cười ha ha: “Tô Dư, tôi thích tính cách thẳng thắn này của côi”Sau khi nói xong, anh ta vung tay lên, trợ lý ở bên cạnh vội vàng lấy hai bản hợp đồng trong túi công văn ra, đưa tới trước mặt Tô Dư.“Ở đây có hai bản hợp đồng, một bản là hợp đồng quản lý khách sạn, bản còn lại là hợp đồng dự án từ thiện. Tô Dư, cô xem qua đi, nếu được thì ký một chữ” Anh ta cười bảo. “Được”Tô Dư gật đầu, cầm lên đọc cẩn thận.Một lát sau, cô ấy lại đưa cho Lâm Dương: “Anh rể, anh cũng xem giúp em một chút đi”“Được!Lâm Dương đáp, sau đó đọc hai bản hợp đồng.Nói thật, thực ra trong lòng anh có cả chục nghìn nghi ngờ. Thẩm Ngọc Minh đang làm gì đây?Tặng cho Tô Dư nhiều lợi ích miễn phí như vậy? Mà lại không hề có một chút suy nghĩ gì về cô ấy sao?Lễ nào là do mình nghĩ nhiều? Đối phương không hề có ý đồ gì đó với Tô Dư, chỉ là tán thưởng cô ấy một cách đơn thuần mà thôi?Hay là nói, Thẩm Ngọc Minh dự định sẽ dùng cách khác để theo đuổi Tô Dư, nhưng lại sợ nói thẳng ra sẽ quá mức đột ngột, nên chọn một cách thức uyển chuyển như thế này? Nhưng thế này… cũng quá uyển chuyển rồi thì phải?Lâm Dương đọc bản hợp đồng cẩn thận, đọc liên tục vài lšCảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

*Ôi, Tô Dư, cô tự ti quá rồi đấy, tôi tin vào năng lực của cô. Hơn nữa tôi cũng vô cùng tin cô! So với giao cho người khác, tôi cảm thấy mình hoàn toàn có thể giao nó cho cô quản lý! Cô yên tâm, chỉ cần cô quản lý khách sạn này tốt, thì ba mươi phần trăm lợi nhuận của khách sạn sẽ là thu nhập của cô! Đây là một khách sạn cấp năm sao, cô có tiếng nói tuyệt đối ở đây!” Thẩm Ngọc Minh cười bảo.

Nếu đổi lại là người bình thường đã sớm đồng ý rồi!

Đây hoàn toàn là tặng một tòa khách sạn cho Tô Dư.

Nhưng Tô Dư vẫn rất cảnh giác như cũ.

Cô ấy không ngốc, không có việc gì lại đi ch 4 ra vẻ nịnh bợ, chắc chắn có mục đích gì đó trong chuyện này!

“Tổng giám đốc Thẩm, anh đề cao tôi quá rồi! Tôi thật sự không biết quản lý và kinh doanh khách sạn, hơn nữa cho dù tôi có năng lực về phương diện này, chỉ sợ tôi cũng không có thời gian…” Tô Dư cười khổ và đáp.

“Ha ha ha, Tô Dư, không sao, tôi nghe nói một tháng gần đây cô không có thông báo gì. Vậy, hãy giúp tôi đi quản lý khách sạn trong một tháng này đi. Cô chỉ cần làm tốt trong một tháng là được! Làm xong một tháng này! Cô có thể mời người chuyên nghiệp tới quản lý, đến lúc đó ba mươi phần trăm lợi nhuận của khách sạn vẫn sẽ thuộc về cô hết như cũ, mà cô vẫn có thể đi đóng phim của cô, tiếp tục sự nghiệp của mình! Tôi tuyệt đối sẽ không can thiệp vào!” Anh ta cười nói.

“Thật sao?”

Tô Dư ngây ngẩn cả người.

Còn có chuyện tốt như vậy nữa sao?

“Tôi sẽ không nói đùa vào trường hợp này đâu! Chỉ cần cô đồng ý, ngày mai có thể tới khách sạn, ngoài ra, về phần hợp đồng dự án từ thiện kia, chúng ta cũng có thể ký ngay bây giờ! Thế nào?” Thẩm Ngọc Minh vừa cười vừa nói.

“Nếu như tất cả đều giống như những gì mà tổng giám đốc. Thẩm đã nói, vậy chắc chăn sẽ không thành vấn đề!” Tô Dư vui sướng đáp.

Loại chuyện tốt này, đương nhiên không cần cân nhắc rồi. Thẩm Ngọc Minh bật cười ha ha: “Tô Dư, tôi thích tính cách thẳng thắn này của côi”

Sau khi nói xong, anh ta vung tay lên, trợ lý ở bên cạnh vội vàng lấy hai bản hợp đồng trong túi công văn ra, đưa tới trước mặt Tô Dư.

“Ở đây có hai bản hợp đồng, một bản là hợp đồng quản lý khách sạn, bản còn lại là hợp đồng dự án từ thiện. Tô Dư, cô xem qua đi, nếu được thì ký một chữ” Anh ta cười bảo. “Được”

Tô Dư gật đầu, cầm lên đọc cẩn thận.

Một lát sau, cô ấy lại đưa cho Lâm Dương: “Anh rể, anh cũng xem giúp em một chút đi”

“Được!

Lâm Dương đáp, sau đó đọc hai bản hợp đồng.

Nói thật, thực ra trong lòng anh có cả chục nghìn nghi ngờ. Thẩm Ngọc Minh đang làm gì đây?

Tặng cho Tô Dư nhiều lợi ích miễn phí như vậy? Mà lại không hề có một chút suy nghĩ gì về cô ấy sao?

Lễ nào là do mình nghĩ nhiều? Đối phương không hề có ý đồ gì đó với Tô Dư, chỉ là tán thưởng cô ấy một cách đơn thuần mà thôi?

Hay là nói, Thẩm Ngọc Minh dự định sẽ dùng cách khác để theo đuổi Tô Dư, nhưng lại sợ nói thẳng ra sẽ quá mức đột ngột, nên chọn một cách thức uyển chuyển như thế này? Nhưng thế này… cũng quá uyển chuyển rồi thì phải?

Lâm Dương đọc bản hợp đồng cẩn thận, đọc liên tục vài lš

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… *Ôi, Tô Dư, cô tự ti quá rồi đấy, tôi tin vào năng lực của cô. Hơn nữa tôi cũng vô cùng tin cô! So với giao cho người khác, tôi cảm thấy mình hoàn toàn có thể giao nó cho cô quản lý! Cô yên tâm, chỉ cần cô quản lý khách sạn này tốt, thì ba mươi phần trăm lợi nhuận của khách sạn sẽ là thu nhập của cô! Đây là một khách sạn cấp năm sao, cô có tiếng nói tuyệt đối ở đây!” Thẩm Ngọc Minh cười bảo.Nếu đổi lại là người bình thường đã sớm đồng ý rồi!Đây hoàn toàn là tặng một tòa khách sạn cho Tô Dư.Nhưng Tô Dư vẫn rất cảnh giác như cũ.Cô ấy không ngốc, không có việc gì lại đi ch 4 ra vẻ nịnh bợ, chắc chắn có mục đích gì đó trong chuyện này!“Tổng giám đốc Thẩm, anh đề cao tôi quá rồi! Tôi thật sự không biết quản lý và kinh doanh khách sạn, hơn nữa cho dù tôi có năng lực về phương diện này, chỉ sợ tôi cũng không có thời gian…” Tô Dư cười khổ và đáp.“Ha ha ha, Tô Dư, không sao, tôi nghe nói một tháng gần đây cô không có thông báo gì. Vậy, hãy giúp tôi đi quản lý khách sạn trong một tháng này đi. Cô chỉ cần làm tốt trong một tháng là được! Làm xong một tháng này! Cô có thể mời người chuyên nghiệp tới quản lý, đến lúc đó ba mươi phần trăm lợi nhuận của khách sạn vẫn sẽ thuộc về cô hết như cũ, mà cô vẫn có thể đi đóng phim của cô, tiếp tục sự nghiệp của mình! Tôi tuyệt đối sẽ không can thiệp vào!” Anh ta cười nói.“Thật sao?”Tô Dư ngây ngẩn cả người.Còn có chuyện tốt như vậy nữa sao?“Tôi sẽ không nói đùa vào trường hợp này đâu! Chỉ cần cô đồng ý, ngày mai có thể tới khách sạn, ngoài ra, về phần hợp đồng dự án từ thiện kia, chúng ta cũng có thể ký ngay bây giờ! Thế nào?” Thẩm Ngọc Minh vừa cười vừa nói.“Nếu như tất cả đều giống như những gì mà tổng giám đốc. Thẩm đã nói, vậy chắc chăn sẽ không thành vấn đề!” Tô Dư vui sướng đáp.Loại chuyện tốt này, đương nhiên không cần cân nhắc rồi. Thẩm Ngọc Minh bật cười ha ha: “Tô Dư, tôi thích tính cách thẳng thắn này của côi”Sau khi nói xong, anh ta vung tay lên, trợ lý ở bên cạnh vội vàng lấy hai bản hợp đồng trong túi công văn ra, đưa tới trước mặt Tô Dư.“Ở đây có hai bản hợp đồng, một bản là hợp đồng quản lý khách sạn, bản còn lại là hợp đồng dự án từ thiện. Tô Dư, cô xem qua đi, nếu được thì ký một chữ” Anh ta cười bảo. “Được”Tô Dư gật đầu, cầm lên đọc cẩn thận.Một lát sau, cô ấy lại đưa cho Lâm Dương: “Anh rể, anh cũng xem giúp em một chút đi”“Được!Lâm Dương đáp, sau đó đọc hai bản hợp đồng.Nói thật, thực ra trong lòng anh có cả chục nghìn nghi ngờ. Thẩm Ngọc Minh đang làm gì đây?Tặng cho Tô Dư nhiều lợi ích miễn phí như vậy? Mà lại không hề có một chút suy nghĩ gì về cô ấy sao?Lễ nào là do mình nghĩ nhiều? Đối phương không hề có ý đồ gì đó với Tô Dư, chỉ là tán thưởng cô ấy một cách đơn thuần mà thôi?Hay là nói, Thẩm Ngọc Minh dự định sẽ dùng cách khác để theo đuổi Tô Dư, nhưng lại sợ nói thẳng ra sẽ quá mức đột ngột, nên chọn một cách thức uyển chuyển như thế này? Nhưng thế này… cũng quá uyển chuyển rồi thì phải?Lâm Dương đọc bản hợp đồng cẩn thận, đọc liên tục vài lšCảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2413