“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2414

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Nhưng lại… không có bất cứ vấn đề nào!Lế nào là do mình đa nghỉ?Anh nghĩ đủ kiểu vân không thể giải thích được.“Anh rể, thế nào? Không có vấn đề gì chứ?” Tô Dư nhìn Lâm Dương, và hỏi một cách dè dặt.“Anh không nhìn ra có vấn đề gì hết…”“Vậy… em ký nhé?”Lâm Dương chần chừ một lát: “Anh vẫn cảm thấy không được ổn cho lắm, Tô Dư, cá nhân anh cho rằng không ký vẫn tốt hơn”“Nhưng nếu không ký, thì sẽ bỏ phí một khoản từ thiện hơn bảy triệu rưỡi đô la Mỹ, hơn nữa vừa rồi em còn dự tính sẽ dùng toàn bộ khoản thu nhập kiếm được từ khách sạn đó để hỗ trợ sinh viên đại học nghèo. Đây là một việc tốt, nếu cứ bỏ qua như vậy, không khỏi quá đáng tiếc..” Cô ấy đáp.“Chuyện này..” Lâm Dương có chút đắn đo, chần chừ chưa thể quyết định được.“Anh rể, không sao đâu”Tô Dư cười, trực tiếp ký tên mình lên bản hợp đồng.Anh không hề ngăn cản.Anh không nhìn ra có chút bãy nào trong bản hợp đồng ở đây hết.Hơn nữa, biểu hiện của đám người Thẩm Ngọc Minh cũng khiến anh không cảm giác được đối phương có suy nghĩ gian dối nào.Nhưng tất cả những chuyện này vẫn khiến anh cảm thấy vô cùng kỳ quái.“Ha ha ha, Tô Dư! Chúc mừng côi! Tôi nhất định sẽ mời phóng viên tới đưa tin về buổi biểu diễn từ thiện lần này, người dân toàn quốc đều sẽ biết đến lòng tốt của cô!”Thẩm Ngọc Minh vô cùng vui sướng, đứng dậy cười to.“Tổng giám đốc Thẩm khách sáo rồi, Tô Dư không làm việc này vì danh tiếng, chỉ mong rằng tổng giám đốc Thẩm có thể thực hiện lời hứa” Cô ấy cười đáp.“Yên tâm, con người tôi chưa bao giờ nuốt lời. Nào nào nào, chúng ta hãy chúc cô Tô Dư một ly nào!”“Cụng lyMọi người đều nâng ly và hô lên.Bầu không khí của buổi tiệc này rất tốt.Khi mọi người đều có chút men say, lúc này buổi tiệc mới tàn.Thế nhưng Tô Dư vẫn giữ nguyên vẻ tỉnh táo như cũ, cô không uống bao nhiêu, mà đối phương cũng không hề cố gắng thuyết phục cô.Điều này khiến cho cô ấy càng cảm thấy Thẩm Ngọc Minh cũng không phải là loại người giống như trong tưởng tượng của mình.“Tổng giám đốc Thẩm, đã rất muộn rồi, tôi phải trở về trước đây. hôm nay thật sự cảm ơn tấm lòng khoản đãi của anh” Tô Dư vừa mỉm cười vừa đáp.“Tô Dư, lát nữa còn có chút trò giải trí, cô không ở lại chơi một chút sao?” Thẩm Ngọc Minh mỉm cười hỏi.” 10/18 “Không được, tôi không quen kiểu này cho lắm” Tô Dư nặn ra một nụ cười, đáp.“Vậy à… được thôi, tôi cũng không ép buộc cô, vậy cô đi đường cẩn thận. Anh rể, tạm biệt” Anh ta cười đáp. “Ừm”Lâm Dương gật đầu, rồi đi ra khỏi Tử Kim Cung cùng Tô Dư.Thế nhưng hai người vừa đi đến bên đường chuẩn bị lái xe về nhà, thì trợ lý lúc trước đó lại chạy tới.“Cô Lý, xin hãy dừng bước!”“Chúng tôi tự lái xe về được, không cần tiên đâu” Lâm Dương mở miệng.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Nhưng lại… không có bất cứ vấn đề nào!

Lế nào là do mình đa nghỉ?

Anh nghĩ đủ kiểu vân không thể giải thích được.

“Anh rể, thế nào? Không có vấn đề gì chứ?” Tô Dư nhìn Lâm Dương, và hỏi một cách dè dặt.

“Anh không nhìn ra có vấn đề gì hết…”

“Vậy… em ký nhé?”

Lâm Dương chần chừ một lát: “Anh vẫn cảm thấy không được ổn cho lắm, Tô Dư, cá nhân anh cho rằng không ký vẫn tốt hơn”

“Nhưng nếu không ký, thì sẽ bỏ phí một khoản từ thiện hơn bảy triệu rưỡi đô la Mỹ, hơn nữa vừa rồi em còn dự tính sẽ dùng toàn bộ khoản thu nhập kiếm được từ khách sạn đó để hỗ trợ sinh viên đại học nghèo. Đây là một việc tốt, nếu cứ bỏ qua như vậy, không khỏi quá đáng tiếc..” Cô ấy đáp.

“Chuyện này..” Lâm Dương có chút đắn đo, chần chừ chưa thể quyết định được.

“Anh rể, không sao đâu”

Tô Dư cười, trực tiếp ký tên mình lên bản hợp đồng.

Anh không hề ngăn cản.

Anh không nhìn ra có chút bãy nào trong bản hợp đồng ở đây hết.

Hơn nữa, biểu hiện của đám người Thẩm Ngọc Minh cũng khiến anh không cảm giác được đối phương có suy nghĩ gian dối nào.

Nhưng tất cả những chuyện này vẫn khiến anh cảm thấy vô cùng kỳ quái.

“Ha ha ha, Tô Dư! Chúc mừng côi! Tôi nhất định sẽ mời phóng viên tới đưa tin về buổi biểu diễn từ thiện lần này, người dân toàn quốc đều sẽ biết đến lòng tốt của cô!”

Thẩm Ngọc Minh vô cùng vui sướng, đứng dậy cười to.

“Tổng giám đốc Thẩm khách sáo rồi, Tô Dư không làm việc này vì danh tiếng, chỉ mong rằng tổng giám đốc Thẩm có thể thực hiện lời hứa” Cô ấy cười đáp.

“Yên tâm, con người tôi chưa bao giờ nuốt lời. Nào nào nào, chúng ta hãy chúc cô Tô Dư một ly nào!”

“Cụng ly

Mọi người đều nâng ly và hô lên.

Bầu không khí của buổi tiệc này rất tốt.

Khi mọi người đều có chút men say, lúc này buổi tiệc mới tàn.

Thế nhưng Tô Dư vẫn giữ nguyên vẻ tỉnh táo như cũ, cô không uống bao nhiêu, mà đối phương cũng không hề cố gắng thuyết phục cô.

Điều này khiến cho cô ấy càng cảm thấy Thẩm Ngọc Minh cũng không phải là loại người giống như trong tưởng tượng của mình.

“Tổng giám đốc Thẩm, đã rất muộn rồi, tôi phải trở về trước đây. hôm nay thật sự cảm ơn tấm lòng khoản đãi của anh” Tô Dư vừa mỉm cười vừa đáp.

“Tô Dư, lát nữa còn có chút trò giải trí, cô không ở lại chơi một chút sao?” Thẩm Ngọc Minh mỉm cười hỏi.

” 10/18 “Không được, tôi không quen kiểu này cho lắm” Tô Dư nặn ra một nụ cười, đáp.

“Vậy à… được thôi, tôi cũng không ép buộc cô, vậy cô đi đường cẩn thận. Anh rể, tạm biệt” Anh ta cười đáp. “Ừm”

Lâm Dương gật đầu, rồi đi ra khỏi Tử Kim Cung cùng Tô Dư.

Thế nhưng hai người vừa đi đến bên đường chuẩn bị lái xe về nhà, thì trợ lý lúc trước đó lại chạy tới.

“Cô Lý, xin hãy dừng bước!”

“Chúng tôi tự lái xe về được, không cần tiên đâu” Lâm Dương mở miệng.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Nhưng lại… không có bất cứ vấn đề nào!Lế nào là do mình đa nghỉ?Anh nghĩ đủ kiểu vân không thể giải thích được.“Anh rể, thế nào? Không có vấn đề gì chứ?” Tô Dư nhìn Lâm Dương, và hỏi một cách dè dặt.“Anh không nhìn ra có vấn đề gì hết…”“Vậy… em ký nhé?”Lâm Dương chần chừ một lát: “Anh vẫn cảm thấy không được ổn cho lắm, Tô Dư, cá nhân anh cho rằng không ký vẫn tốt hơn”“Nhưng nếu không ký, thì sẽ bỏ phí một khoản từ thiện hơn bảy triệu rưỡi đô la Mỹ, hơn nữa vừa rồi em còn dự tính sẽ dùng toàn bộ khoản thu nhập kiếm được từ khách sạn đó để hỗ trợ sinh viên đại học nghèo. Đây là một việc tốt, nếu cứ bỏ qua như vậy, không khỏi quá đáng tiếc..” Cô ấy đáp.“Chuyện này..” Lâm Dương có chút đắn đo, chần chừ chưa thể quyết định được.“Anh rể, không sao đâu”Tô Dư cười, trực tiếp ký tên mình lên bản hợp đồng.Anh không hề ngăn cản.Anh không nhìn ra có chút bãy nào trong bản hợp đồng ở đây hết.Hơn nữa, biểu hiện của đám người Thẩm Ngọc Minh cũng khiến anh không cảm giác được đối phương có suy nghĩ gian dối nào.Nhưng tất cả những chuyện này vẫn khiến anh cảm thấy vô cùng kỳ quái.“Ha ha ha, Tô Dư! Chúc mừng côi! Tôi nhất định sẽ mời phóng viên tới đưa tin về buổi biểu diễn từ thiện lần này, người dân toàn quốc đều sẽ biết đến lòng tốt của cô!”Thẩm Ngọc Minh vô cùng vui sướng, đứng dậy cười to.“Tổng giám đốc Thẩm khách sáo rồi, Tô Dư không làm việc này vì danh tiếng, chỉ mong rằng tổng giám đốc Thẩm có thể thực hiện lời hứa” Cô ấy cười đáp.“Yên tâm, con người tôi chưa bao giờ nuốt lời. Nào nào nào, chúng ta hãy chúc cô Tô Dư một ly nào!”“Cụng lyMọi người đều nâng ly và hô lên.Bầu không khí của buổi tiệc này rất tốt.Khi mọi người đều có chút men say, lúc này buổi tiệc mới tàn.Thế nhưng Tô Dư vẫn giữ nguyên vẻ tỉnh táo như cũ, cô không uống bao nhiêu, mà đối phương cũng không hề cố gắng thuyết phục cô.Điều này khiến cho cô ấy càng cảm thấy Thẩm Ngọc Minh cũng không phải là loại người giống như trong tưởng tượng của mình.“Tổng giám đốc Thẩm, đã rất muộn rồi, tôi phải trở về trước đây. hôm nay thật sự cảm ơn tấm lòng khoản đãi của anh” Tô Dư vừa mỉm cười vừa đáp.“Tô Dư, lát nữa còn có chút trò giải trí, cô không ở lại chơi một chút sao?” Thẩm Ngọc Minh mỉm cười hỏi.” 10/18 “Không được, tôi không quen kiểu này cho lắm” Tô Dư nặn ra một nụ cười, đáp.“Vậy à… được thôi, tôi cũng không ép buộc cô, vậy cô đi đường cẩn thận. Anh rể, tạm biệt” Anh ta cười đáp. “Ừm”Lâm Dương gật đầu, rồi đi ra khỏi Tử Kim Cung cùng Tô Dư.Thế nhưng hai người vừa đi đến bên đường chuẩn bị lái xe về nhà, thì trợ lý lúc trước đó lại chạy tới.“Cô Lý, xin hãy dừng bước!”“Chúng tôi tự lái xe về được, không cần tiên đâu” Lâm Dương mở miệng.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2414