“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…
Chương 2478
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Ông ta mở to mắt lấy lại tỉnh thần, muốn lùi vê phía sau phản kháng, nhưng không còn kịp rồi.Hai cái tay ở phía sau trực tiếp ấn lên bờ vai ông ta, không cho ông ta tránh thoát…Là Lâm Dương! Phập! Cánh tay trái của ông ta cũng bị kéo rat “ÁI ÁI ÁI”Huyết Nam Ngục đau đớn điên cuồng hét lên, cơ thể không ngừng co rúm lại, cả người rít lên như điên rồi. Nguyên Tỉnh và Tào Đức Duy đều đã trợn tròn mắt. “Thân Quân! Chuyện này…”Nguyên Tỉnh há to miệng, đều đã không nói nên lời. “Điên rồi! Điên rồi! Bác sĩ Lâm, cậu…Cậu điên rồi sao? Vì sao phải làm như thế?”Tào Đức Duy lấy lại tinh thân, liên tục la lên, cả người có chút luống cuống.“Kéo hai cánh tay của ông ta ra mà thôi, các ông có vấn đề gì sao?”Vẻ mặt Lâm Dương không đổi nói.“Gậu:.: Bác sĩ Lâm! Cậu không sợ Huyết Ma Tông sao?” Dưới đau đớn kịch liệt, Huyết Nam Ngục vẫn duy trì tỉnh táo, nghiến răng gâm nhẹ nói.“Sợt Nhưng như vậy thì thế nào?”Lâm Dương bình tĩnh nói.Trên mặt căn bản không nhìn ra được chút sợ hãi nào. Huyết Nam Ngục đã có chút không rõ Lâm Dương, ông ta hít sâu một hơi khí lạnh, nói: “Bác sĩ Lâm, tôi nghĩ cậu chỉ muốn hả giận thôi, đứng không? Bây giờ cậu đã kéo hai cánh tay của tôi ra rồi, tôi nghĩ có phải là cậu nên thả tôi đi rôi không…Cậu yên tâm đi, tôi tuyệt đối không nói chuyện này cho Huyết Ma Tông biết, Huyết Ma Tông cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của cậu, cậu yên tâm…”Huyết Nam Ngục chỉ muốn rời đi.Đợi rời khỏi nơi này, an toàn xong, lại bàn bạc kỹ hơn! Nhưng mà ngay từ đầu, Lâm Dương đã không muốn buông tha ông ta.“Huyết Nam Ngục, ông nghĩ sai rồi, tôi kéo cánh tay ông ra, không phải là muốn hả giận, tôi, chính là muốn.giết ông!”Lâm Dương vươn tay về phía cổ ông ta, năm ngón tay năm chặt, hơi phát lực.Toàn thân mọi người ở xung quanh căng cứng.Tào Đức Duy và Nguyên Tỉnh đều ngừng thỏ ngơ nigác nhìn.Đôi mắt của Huyết Nam Ngục mở to hơn: “Chẳng lẽ… Cậu thật sự muốn khai chiến với Huyết Ma Tông chúng tôi?”“Không muốn”“Vậy cậu…Sao cậu có thể giết tôi?”“Huyết Nam Ngục, vì sao ngay cả kiến thức đơn giản như vậy mà ông cũng không hiểu nổi nhỉ? Nếu ông chết, sao người của Huyết Ma Tông có thể biết được ông chết trong tay tôi? Chẳng lẽ ông chưa từng nghe nói tới giết người điệt khẩu sao?”Lâm Dương dán sát vào hơn nói.Huyết Nam Ngục hoàn toàn mơ hồ rồi.Răng rắc! Lâm Dương bắt đầu phát lực.“Không…Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Ông ta mở to mắt lấy lại tỉnh thần, muốn lùi vê phía sau phản kháng, nhưng không còn kịp rồi.
Hai cái tay ở phía sau trực tiếp ấn lên bờ vai ông ta, không cho ông ta tránh thoát…
Là Lâm Dương! Phập! Cánh tay trái của ông ta cũng bị kéo rat “ÁI ÁI ÁI”
Huyết Nam Ngục đau đớn điên cuồng hét lên, cơ thể không ngừng co rúm lại, cả người rít lên như điên rồi. Nguyên Tỉnh và Tào Đức Duy đều đã trợn tròn mắt. “Thân Quân! Chuyện này…”
Nguyên Tỉnh há to miệng, đều đã không nói nên lời. “Điên rồi! Điên rồi! Bác sĩ Lâm, cậu…
Cậu điên rồi sao? Vì sao phải làm như thế?”
Tào Đức Duy lấy lại tinh thân, liên tục la lên, cả người có chút luống cuống.
“Kéo hai cánh tay của ông ta ra mà thôi, các ông có vấn đề gì sao?”
Vẻ mặt Lâm Dương không đổi nói.
“Gậu:.: Bác sĩ Lâm! Cậu không sợ Huyết Ma Tông sao?” Dưới đau đớn kịch liệt, Huyết Nam Ngục vẫn duy trì tỉnh táo, nghiến răng gâm nhẹ nói.
“Sợt Nhưng như vậy thì thế nào?”
Lâm Dương bình tĩnh nói.
Trên mặt căn bản không nhìn ra được chút sợ hãi nào. Huyết Nam Ngục đã có chút không rõ Lâm Dương, ông ta hít sâu một hơi khí lạnh, nói: “Bác sĩ Lâm, tôi nghĩ cậu chỉ muốn hả giận thôi, đứng không? Bây giờ cậu đã kéo hai cánh tay của tôi ra rồi, tôi nghĩ có phải là cậu nên thả tôi đi rôi không…
Cậu yên tâm đi, tôi tuyệt đối không nói chuyện này cho Huyết Ma Tông biết, Huyết Ma Tông cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của cậu, cậu yên tâm…”
Huyết Nam Ngục chỉ muốn rời đi.
Đợi rời khỏi nơi này, an toàn xong, lại bàn bạc kỹ hơn! Nhưng mà ngay từ đầu, Lâm Dương đã không muốn buông tha ông ta.
“Huyết Nam Ngục, ông nghĩ sai rồi, tôi kéo cánh tay ông ra, không phải là muốn hả giận, tôi, chính là muốn.
giết ông!”
Lâm Dương vươn tay về phía cổ ông ta, năm ngón tay năm chặt, hơi phát lực.
Toàn thân mọi người ở xung quanh căng cứng.
Tào Đức Duy và Nguyên Tỉnh đều ngừng thỏ ngơ nigác nhìn.
Đôi mắt của Huyết Nam Ngục mở to hơn: “Chẳng lẽ… Cậu thật sự muốn khai chiến với Huyết Ma Tông chúng tôi?”
“Không muốn”
“Vậy cậu…
Sao cậu có thể giết tôi?”
“Huyết Nam Ngục, vì sao ngay cả kiến thức đơn giản như vậy mà ông cũng không hiểu nổi nhỉ? Nếu ông chết, sao người của Huyết Ma Tông có thể biết được ông chết trong tay tôi? Chẳng lẽ ông chưa từng nghe nói tới giết người điệt khẩu sao?”
Lâm Dương dán sát vào hơn nói.
Huyết Nam Ngục hoàn toàn mơ hồ rồi.
Răng rắc! Lâm Dương bắt đầu phát lực.
“Không…
Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên
Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Ông ta mở to mắt lấy lại tỉnh thần, muốn lùi vê phía sau phản kháng, nhưng không còn kịp rồi.Hai cái tay ở phía sau trực tiếp ấn lên bờ vai ông ta, không cho ông ta tránh thoát…Là Lâm Dương! Phập! Cánh tay trái của ông ta cũng bị kéo rat “ÁI ÁI ÁI”Huyết Nam Ngục đau đớn điên cuồng hét lên, cơ thể không ngừng co rúm lại, cả người rít lên như điên rồi. Nguyên Tỉnh và Tào Đức Duy đều đã trợn tròn mắt. “Thân Quân! Chuyện này…”Nguyên Tỉnh há to miệng, đều đã không nói nên lời. “Điên rồi! Điên rồi! Bác sĩ Lâm, cậu…Cậu điên rồi sao? Vì sao phải làm như thế?”Tào Đức Duy lấy lại tinh thân, liên tục la lên, cả người có chút luống cuống.“Kéo hai cánh tay của ông ta ra mà thôi, các ông có vấn đề gì sao?”Vẻ mặt Lâm Dương không đổi nói.“Gậu:.: Bác sĩ Lâm! Cậu không sợ Huyết Ma Tông sao?” Dưới đau đớn kịch liệt, Huyết Nam Ngục vẫn duy trì tỉnh táo, nghiến răng gâm nhẹ nói.“Sợt Nhưng như vậy thì thế nào?”Lâm Dương bình tĩnh nói.Trên mặt căn bản không nhìn ra được chút sợ hãi nào. Huyết Nam Ngục đã có chút không rõ Lâm Dương, ông ta hít sâu một hơi khí lạnh, nói: “Bác sĩ Lâm, tôi nghĩ cậu chỉ muốn hả giận thôi, đứng không? Bây giờ cậu đã kéo hai cánh tay của tôi ra rồi, tôi nghĩ có phải là cậu nên thả tôi đi rôi không…Cậu yên tâm đi, tôi tuyệt đối không nói chuyện này cho Huyết Ma Tông biết, Huyết Ma Tông cũng sẽ không truy cứu trách nhiệm của cậu, cậu yên tâm…”Huyết Nam Ngục chỉ muốn rời đi.Đợi rời khỏi nơi này, an toàn xong, lại bàn bạc kỹ hơn! Nhưng mà ngay từ đầu, Lâm Dương đã không muốn buông tha ông ta.“Huyết Nam Ngục, ông nghĩ sai rồi, tôi kéo cánh tay ông ra, không phải là muốn hả giận, tôi, chính là muốn.giết ông!”Lâm Dương vươn tay về phía cổ ông ta, năm ngón tay năm chặt, hơi phát lực.Toàn thân mọi người ở xung quanh căng cứng.Tào Đức Duy và Nguyên Tỉnh đều ngừng thỏ ngơ nigác nhìn.Đôi mắt của Huyết Nam Ngục mở to hơn: “Chẳng lẽ… Cậu thật sự muốn khai chiến với Huyết Ma Tông chúng tôi?”“Không muốn”“Vậy cậu…Sao cậu có thể giết tôi?”“Huyết Nam Ngục, vì sao ngay cả kiến thức đơn giản như vậy mà ông cũng không hiểu nổi nhỉ? Nếu ông chết, sao người của Huyết Ma Tông có thể biết được ông chết trong tay tôi? Chẳng lẽ ông chưa từng nghe nói tới giết người điệt khẩu sao?”Lâm Dương dán sát vào hơn nói.Huyết Nam Ngục hoàn toàn mơ hồ rồi.Răng rắc! Lâm Dương bắt đầu phát lực.“Không…Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên