“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2479

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Bác sĩ Lâm…Cậu không thể giết tôi…Nếu như cậu giết tôi! Huyết Ma Tông nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu! Bọn họ sẽ tra rõ là cậu giết tôi!Bọn họ sẽ tra ra rõ ràng! Không!”Huyết Nam Ngục gào thét thê lương, điên cuồng vùng vấy, giống như con thú bị vây khốn.Nhưng chuyện này đều tốn công vô ích.Theo Lâm Dương không ngừng phát lực, cổ của ông ta bắt đầu biến dạng, hơi thở cũng trở nên vô cùng khó khăn, gương mặt dần trở nên xanh hơn.Đại khái hơn mười giây sau.Rắc!Một âm thanh thanh thúy vang lên.Cổ Huyết Nam Ngục vừa lệch đi, chỉ trong nháy mắt đã mất hơi thở…Trái tim của Tào Đức Duy và Nguyên Tỉnh gần như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.Người nào cũng không ngờ tới, ma đầu sáu tay Huyết Nam Ngục tiếng tăm lừng lây, vậy mà bị bác sĩ Lâm giết chết như thết Nhưng càng khiến bọn họ sợ hãi chính là, thù oán giữa bác sĩ Lâm và Huyết Ma Tông… E rằng không hóa giải được rồi.Chỉ mong Huyết Ma Tông sẽ không sớm phát hiện ra là bác sĩ Lâm gây ra…Mọi người rơi vào trong im lặng.Lâm Dương buông tay ra, lau lòng bàn tay, bình tĩnh nói: “Bảo người đi xử lý hiện trường đi, xóa sạch dấu vết một chút, tạm thời đừng để Huyết Ma Tông biết được”“Dạ, Thần Quân!”“Các người không cần lo lắng, nếu Huyết Ma Tông thật sự tìm tới cửa, tôi có biện pháp đối phớ”Lâm Dương vừa dứt lời, xoay người rời đi.Nguyên Tỉnh và Tào Đức Duy đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng thở dài.“Trưởng lão Đức Duy thấy thế nào?”“Chỉ đành nghe theo mệnh trời rồi!”Huyết Nam Ngục đền tội, Lâm Dương quay trở về nhà họ Thẩm lần nữa.Lúc này, đám Thẩm Minh Triết vẫn quỳ trên đất, lạnh run. Nhìn thấy Lâm Dương một mình trở về, thì càng sợ hãi hơn.Đồng thời cũng vô cùng tò mò.Huyết Nam Ngục… Có còn sống hay không…“Huyết Nam Ngục đã chết”Lâm Dương dán sát vào Thẩm Minh Triết, nói thẳng. “Hả?” Thẩm Minh Triết kêu lên sợ hãi, sau đó vội vàng dập đầu quỳ xuống đất: “Bác sĩ Lâm dũng mãnh hơn người, độc nhất vô nhị, Minh Triết vô cùng bội phục!” “Cho người của ông ăn hết đống thuốc này, từ hôm nay trở đi, nhà họ Thẩm nghe theo lệnh của tôi, nếu không nghe theo, tôi sẽ khiến các người chết không có chỗ chôn!”Lâm Dương khàn giọng nói, lấy bình sứ từ trong lòng ra. Thẩm Minh Triết vội vàng nuốt viên thuốc vào, không dám chần chừ.“Rất tốt!”Lâm Dương gật đầu hài lòng, dán sát vào hơn nói: “Nghe đây, Huyết Nam Ngục đã chết, nhưng tôi không muốn chuyện này truyền ra ngoài, nếu sau này có người tìm ông tìm hiểu chuyện về Huyết Nam Ngục, ông nói Huyết Nam Ngục ở chỗ ông một thời gian, rồi đến Cô Sơn! Hiểu chưa?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Bác sĩ Lâm…

Cậu không thể giết tôi…

Nếu như cậu giết tôi! Huyết Ma Tông nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu! Bọn họ sẽ tra rõ là cậu giết tôi!

Bọn họ sẽ tra ra rõ ràng! Không!”

Huyết Nam Ngục gào thét thê lương, điên cuồng vùng vấy, giống như con thú bị vây khốn.

Nhưng chuyện này đều tốn công vô ích.

Theo Lâm Dương không ngừng phát lực, cổ của ông ta bắt đầu biến dạng, hơi thở cũng trở nên vô cùng khó khăn, gương mặt dần trở nên xanh hơn.

Đại khái hơn mười giây sau.

Rắc!

Một âm thanh thanh thúy vang lên.

Cổ Huyết Nam Ngục vừa lệch đi, chỉ trong nháy mắt đã mất hơi thở…

Trái tim của Tào Đức Duy và Nguyên Tỉnh gần như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.

Người nào cũng không ngờ tới, ma đầu sáu tay Huyết Nam Ngục tiếng tăm lừng lây, vậy mà bị bác sĩ Lâm giết chết như thết Nhưng càng khiến bọn họ sợ hãi chính là, thù oán giữa bác sĩ Lâm và Huyết Ma Tông… E rằng không hóa giải được rồi.

Chỉ mong Huyết Ma Tông sẽ không sớm phát hiện ra là bác sĩ Lâm gây ra…

Mọi người rơi vào trong im lặng.

Lâm Dương buông tay ra, lau lòng bàn tay, bình tĩnh nói: “Bảo người đi xử lý hiện trường đi, xóa sạch dấu vết một chút, tạm thời đừng để Huyết Ma Tông biết được”

“Dạ, Thần Quân!”

“Các người không cần lo lắng, nếu Huyết Ma Tông thật sự tìm tới cửa, tôi có biện pháp đối phớ”

Lâm Dương vừa dứt lời, xoay người rời đi.

Nguyên Tỉnh và Tào Đức Duy đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng thở dài.

“Trưởng lão Đức Duy thấy thế nào?”

“Chỉ đành nghe theo mệnh trời rồi!”

Huyết Nam Ngục đền tội, Lâm Dương quay trở về nhà họ Thẩm lần nữa.

Lúc này, đám Thẩm Minh Triết vẫn quỳ trên đất, lạnh run. Nhìn thấy Lâm Dương một mình trở về, thì càng sợ hãi hơn.

Đồng thời cũng vô cùng tò mò.

Huyết Nam Ngục… Có còn sống hay không…

“Huyết Nam Ngục đã chết”

Lâm Dương dán sát vào Thẩm Minh Triết, nói thẳng. “Hả?” Thẩm Minh Triết kêu lên sợ hãi, sau đó vội vàng dập đầu quỳ xuống đất: “Bác sĩ Lâm dũng mãnh hơn người, độc nhất vô nhị, Minh Triết vô cùng bội phục!” “Cho người của ông ăn hết đống thuốc này, từ hôm nay trở đi, nhà họ Thẩm nghe theo lệnh của tôi, nếu không nghe theo, tôi sẽ khiến các người chết không có chỗ chôn!”

Lâm Dương khàn giọng nói, lấy bình sứ từ trong lòng ra. Thẩm Minh Triết vội vàng nuốt viên thuốc vào, không dám chần chừ.

“Rất tốt!”

Lâm Dương gật đầu hài lòng, dán sát vào hơn nói: “Nghe đây, Huyết Nam Ngục đã chết, nhưng tôi không muốn chuyện này truyền ra ngoài, nếu sau này có người tìm ông tìm hiểu chuyện về Huyết Nam Ngục, ông nói Huyết Nam Ngục ở chỗ ông một thời gian, rồi đến Cô Sơn! Hiểu chưa?”

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… Bác sĩ Lâm…Cậu không thể giết tôi…Nếu như cậu giết tôi! Huyết Ma Tông nhất định sẽ không bỏ qua cho cậu! Bọn họ sẽ tra rõ là cậu giết tôi!Bọn họ sẽ tra ra rõ ràng! Không!”Huyết Nam Ngục gào thét thê lương, điên cuồng vùng vấy, giống như con thú bị vây khốn.Nhưng chuyện này đều tốn công vô ích.Theo Lâm Dương không ngừng phát lực, cổ của ông ta bắt đầu biến dạng, hơi thở cũng trở nên vô cùng khó khăn, gương mặt dần trở nên xanh hơn.Đại khái hơn mười giây sau.Rắc!Một âm thanh thanh thúy vang lên.Cổ Huyết Nam Ngục vừa lệch đi, chỉ trong nháy mắt đã mất hơi thở…Trái tim của Tào Đức Duy và Nguyên Tỉnh gần như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.Người nào cũng không ngờ tới, ma đầu sáu tay Huyết Nam Ngục tiếng tăm lừng lây, vậy mà bị bác sĩ Lâm giết chết như thết Nhưng càng khiến bọn họ sợ hãi chính là, thù oán giữa bác sĩ Lâm và Huyết Ma Tông… E rằng không hóa giải được rồi.Chỉ mong Huyết Ma Tông sẽ không sớm phát hiện ra là bác sĩ Lâm gây ra…Mọi người rơi vào trong im lặng.Lâm Dương buông tay ra, lau lòng bàn tay, bình tĩnh nói: “Bảo người đi xử lý hiện trường đi, xóa sạch dấu vết một chút, tạm thời đừng để Huyết Ma Tông biết được”“Dạ, Thần Quân!”“Các người không cần lo lắng, nếu Huyết Ma Tông thật sự tìm tới cửa, tôi có biện pháp đối phớ”Lâm Dương vừa dứt lời, xoay người rời đi.Nguyên Tỉnh và Tào Đức Duy đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng thở dài.“Trưởng lão Đức Duy thấy thế nào?”“Chỉ đành nghe theo mệnh trời rồi!”Huyết Nam Ngục đền tội, Lâm Dương quay trở về nhà họ Thẩm lần nữa.Lúc này, đám Thẩm Minh Triết vẫn quỳ trên đất, lạnh run. Nhìn thấy Lâm Dương một mình trở về, thì càng sợ hãi hơn.Đồng thời cũng vô cùng tò mò.Huyết Nam Ngục… Có còn sống hay không…“Huyết Nam Ngục đã chết”Lâm Dương dán sát vào Thẩm Minh Triết, nói thẳng. “Hả?” Thẩm Minh Triết kêu lên sợ hãi, sau đó vội vàng dập đầu quỳ xuống đất: “Bác sĩ Lâm dũng mãnh hơn người, độc nhất vô nhị, Minh Triết vô cùng bội phục!” “Cho người của ông ăn hết đống thuốc này, từ hôm nay trở đi, nhà họ Thẩm nghe theo lệnh của tôi, nếu không nghe theo, tôi sẽ khiến các người chết không có chỗ chôn!”Lâm Dương khàn giọng nói, lấy bình sứ từ trong lòng ra. Thẩm Minh Triết vội vàng nuốt viên thuốc vào, không dám chần chừ.“Rất tốt!”Lâm Dương gật đầu hài lòng, dán sát vào hơn nói: “Nghe đây, Huyết Nam Ngục đã chết, nhưng tôi không muốn chuyện này truyền ra ngoài, nếu sau này có người tìm ông tìm hiểu chuyện về Huyết Nam Ngục, ông nói Huyết Nam Ngục ở chỗ ông một thời gian, rồi đến Cô Sơn! Hiểu chưa?”Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2479