“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa…

Chương 2480

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Dạ… Dạ… Bác sĩ Lâm!”“Nguyên Tinh!”“Có thuộc hạ, Thần Quân cứ việc phân phó!”“Bí mật đưa thi thể của Huyết Nam Ngục… Đến Cô Sơn! Chôn ở dưới chân Cô Sơn!”“Tuân mệnh!”“Nghe đây, nhất định phải hành động bí mật, không thể để bất cứ kẻ nào phát hiện ra”“RõI”Sau khi kết thúc chuyến đi đến nhà họ Thẩm, Lâm Dương nhanh chóng quay về Giang Thành, vừa vê đến học viện Phái Nam Y, Lâm Dương đã vội vàng vùi đầu vào trong phòng nghiên cứu, bắt đầu luyện chế đan dược từ những tài liệu cổ lấy được từ nhà họ Thẩm. Lâm Dương bận rộn suốt cả một tuần, trong thời gian một tuần này, Lâm Dương ăn và ngủ ở trong phòng nghiên cứu, khiến cho đám người Hà Vĩ Hùng và Dương Long đều nhìn đến mức choáng váng.Anh giống như bị điên vậy, ngoại trừ giải quyết một số nhu câu sinh lý, Lâm Dương không quan tâm đến bất kỳ chuyện gì cả, anh dồn hết sức lực và sự tập trung của mình vào trong phòng nghiên cứu.Không biết ngày đêm, thậm chí ngay cả ngủ cũng không ngủ một xíu nào.Cuối cùng vào sáng sớm của ngày thứ bảy.“Xong rồi, xong rôi!”Lâm Dương mang theo đôi mắt đầy tơ máu của mình vội vàng hét lên.Mấy người đang nằm ngủ sấp trên bàn đều giật mình tỉnh dậy, nhao nhao đứng lên.“Thầy à, có chuyện gì thế?”Hà Vĩ Hùng dụi mắt, vội vàng hỏi.“Chẳng lẽ là đã nghiên cứu ra được thuốc giải rồi à?”Dương Long vội vàng hỏi.“Đúng thể, tôi đã nghiên cứu ra được thuốc giải rôi, Hồ Quý Bạch đang ở đâu? Nhanh chóng để ông ấy tiến hành làm tan băng, tôi muốn bắt đầu phẫu thuật cho Tô Dư, nhanh lên!”Lâm Dương vội vàng quát to.“Vâng.”Mọi người đều cảm thấy cả người run rẩy, tay chân luống cuống.Chỉ một lát sau, Hồ Quý Bạch dẫn một đám nhân viên y tế chuyên nghiệp đến phòng bảo quản lạnh đặc biệt Chờ sau khi công tác chuẩn bị đã được thu xếp ổn thỏa, bọn họ bắt đầu làm tan băng trên người.Ai có thể nghĩ đến, chỉ mới mấy ngày mà thôi, một cô gái trẻ xinh đẹp như hoa cứ như thế biến thành một thi thể lạnh như băng.Hai mắt Lâm Dương đỏ ngầu, đẩy người ra, tự mình bế Tô Dư đến phòng phẫu thuật, bắt đầu chữa trị cho cô ta. Tất cả danh y của học viện Phái Nam Y đều chạy vào bên trong.Những thiết bị y tế tốt nhất cùng với một lượng lớn những dược liệu quý hiếm đều được đưa vào bên trong căn phòng phẫu thuật này.Ca phẫu thuật này kéo dài ròng rã suốt hai ngày, cường độ đúng là kinh người, một nhóm bác sĩ ưu tú của học viện Phái Nam Y đều mệt đến mức không thở nổi.Cho dù là đông y hay tây y, mãi cho đến rạng sáng ngày thứ ba.Phù phù.Lâm Dương đặt mông ngôi xuống mặt đất, cả người cũng không chống đỡ nổi nữa, nhắm hai mắt lại, chìm vào giấc ngủ.“Thầy à!”Hà Vĩ Hùng vội vàng gọi, nhưng Lâm Dương đã không nghe thấy giọng nói của ông ta.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

“Dạ… Dạ… Bác sĩ Lâm!”

“Nguyên Tinh!”

“Có thuộc hạ, Thần Quân cứ việc phân phó!”

“Bí mật đưa thi thể của Huyết Nam Ngục… Đến Cô Sơn! Chôn ở dưới chân Cô Sơn!”

“Tuân mệnh!”

“Nghe đây, nhất định phải hành động bí mật, không thể để bất cứ kẻ nào phát hiện ra”

“RõI”

Sau khi kết thúc chuyến đi đến nhà họ Thẩm, Lâm Dương nhanh chóng quay về Giang Thành, vừa vê đến học viện Phái Nam Y, Lâm Dương đã vội vàng vùi đầu vào trong phòng nghiên cứu, bắt đầu luyện chế đan dược từ những tài liệu cổ lấy được từ nhà họ Thẩm. Lâm Dương bận rộn suốt cả một tuần, trong thời gian một tuần này, Lâm Dương ăn và ngủ ở trong phòng nghiên cứu, khiến cho đám người Hà Vĩ Hùng và Dương Long đều nhìn đến mức choáng váng.

Anh giống như bị điên vậy, ngoại trừ giải quyết một số nhu câu sinh lý, Lâm Dương không quan tâm đến bất kỳ chuyện gì cả, anh dồn hết sức lực và sự tập trung của mình vào trong phòng nghiên cứu.

Không biết ngày đêm, thậm chí ngay cả ngủ cũng không ngủ một xíu nào.

Cuối cùng vào sáng sớm của ngày thứ bảy.

“Xong rồi, xong rôi!”

Lâm Dương mang theo đôi mắt đầy tơ máu của mình vội vàng hét lên.

Mấy người đang nằm ngủ sấp trên bàn đều giật mình tỉnh dậy, nhao nhao đứng lên.

“Thầy à, có chuyện gì thế?”

Hà Vĩ Hùng dụi mắt, vội vàng hỏi.

“Chẳng lẽ là đã nghiên cứu ra được thuốc giải rồi à?”

Dương Long vội vàng hỏi.

“Đúng thể, tôi đã nghiên cứu ra được thuốc giải rôi, Hồ Quý Bạch đang ở đâu? Nhanh chóng để ông ấy tiến hành làm tan băng, tôi muốn bắt đầu phẫu thuật cho Tô Dư, nhanh lên!”

Lâm Dương vội vàng quát to.

“Vâng.”

Mọi người đều cảm thấy cả người run rẩy, tay chân luống cuống.

Chỉ một lát sau, Hồ Quý Bạch dẫn một đám nhân viên y tế chuyên nghiệp đến phòng bảo quản lạnh đặc biệt Chờ sau khi công tác chuẩn bị đã được thu xếp ổn thỏa, bọn họ bắt đầu làm tan băng trên người.

Ai có thể nghĩ đến, chỉ mới mấy ngày mà thôi, một cô gái trẻ xinh đẹp như hoa cứ như thế biến thành một thi thể lạnh như băng.

Hai mắt Lâm Dương đỏ ngầu, đẩy người ra, tự mình bế Tô Dư đến phòng phẫu thuật, bắt đầu chữa trị cho cô ta. Tất cả danh y của học viện Phái Nam Y đều chạy vào bên trong.

Những thiết bị y tế tốt nhất cùng với một lượng lớn những dược liệu quý hiếm đều được đưa vào bên trong căn phòng phẫu thuật này.

Ca phẫu thuật này kéo dài ròng rã suốt hai ngày, cường độ đúng là kinh người, một nhóm bác sĩ ưu tú của học viện Phái Nam Y đều mệt đến mức không thở nổi.

Cho dù là đông y hay tây y, mãi cho đến rạng sáng ngày thứ ba.

Phù phù.

Lâm Dương đặt mông ngôi xuống mặt đất, cả người cũng không chống đỡ nổi nữa, nhắm hai mắt lại, chìm vào giấc ngủ.

“Thầy à!”

Hà Vĩ Hùng vội vàng gọi, nhưng Lâm Dương đã không nghe thấy giọng nói của ông ta.

Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần - Lâm DươngTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình“Mẹ, thời hạn ba năm đã đến rồi, trong ba năm này, con đều làm theo những di ngôn mà mẹ để lại, bây giờ cả nhà họ Tô, thậm chí là một nửa thành phố Trường Giang, không có ai là không biết người đến ở rễ nhà họ Lâm kia chính là một tên vô dụng!” “Mẹ, con biết, sở dĩ mẹ muốn con nhẫn nhịn ba năm là bởi vì lo lắng con sẽ bị những người trong gia tộc hãm hại. Mẹ đã nói, con có thiên phú trời sinh, tương lai nhất định sẽ thành rồng thành phượng, nhưng xuất thân không tốt, không có quyền không có thế, không thể nào tranh được với những kẻ đó, một khi để lộ ra thiên phú, nhất định sẽ mang đến họa sát thân, cho nên mới bắt ép con giả dạng làm một tên vô dụng.” “Nhưng mà…Mẹ à, mẹ cũng không biết, mẹ đã sai rồi, là sai hoàn toàn. Ở trong mắt Lâm Dương con, nhà họ Lâm cũng chỉ là một đám gà nhà chó cảnh mà thôi! Lâm Dương con cần gì phải sợ một đám gà nhà chó cảnh được chứ?” “Nhà họ Lâm vứt bỏ con, mẹ cũng không hy vọng con lại quay về nhà họ Lâm, con và nhà họ Lâm cũng không còn quan hệ gì nữa… “Dạ… Dạ… Bác sĩ Lâm!”“Nguyên Tinh!”“Có thuộc hạ, Thần Quân cứ việc phân phó!”“Bí mật đưa thi thể của Huyết Nam Ngục… Đến Cô Sơn! Chôn ở dưới chân Cô Sơn!”“Tuân mệnh!”“Nghe đây, nhất định phải hành động bí mật, không thể để bất cứ kẻ nào phát hiện ra”“RõI”Sau khi kết thúc chuyến đi đến nhà họ Thẩm, Lâm Dương nhanh chóng quay về Giang Thành, vừa vê đến học viện Phái Nam Y, Lâm Dương đã vội vàng vùi đầu vào trong phòng nghiên cứu, bắt đầu luyện chế đan dược từ những tài liệu cổ lấy được từ nhà họ Thẩm. Lâm Dương bận rộn suốt cả một tuần, trong thời gian một tuần này, Lâm Dương ăn và ngủ ở trong phòng nghiên cứu, khiến cho đám người Hà Vĩ Hùng và Dương Long đều nhìn đến mức choáng váng.Anh giống như bị điên vậy, ngoại trừ giải quyết một số nhu câu sinh lý, Lâm Dương không quan tâm đến bất kỳ chuyện gì cả, anh dồn hết sức lực và sự tập trung của mình vào trong phòng nghiên cứu.Không biết ngày đêm, thậm chí ngay cả ngủ cũng không ngủ một xíu nào.Cuối cùng vào sáng sớm của ngày thứ bảy.“Xong rồi, xong rôi!”Lâm Dương mang theo đôi mắt đầy tơ máu của mình vội vàng hét lên.Mấy người đang nằm ngủ sấp trên bàn đều giật mình tỉnh dậy, nhao nhao đứng lên.“Thầy à, có chuyện gì thế?”Hà Vĩ Hùng dụi mắt, vội vàng hỏi.“Chẳng lẽ là đã nghiên cứu ra được thuốc giải rồi à?”Dương Long vội vàng hỏi.“Đúng thể, tôi đã nghiên cứu ra được thuốc giải rôi, Hồ Quý Bạch đang ở đâu? Nhanh chóng để ông ấy tiến hành làm tan băng, tôi muốn bắt đầu phẫu thuật cho Tô Dư, nhanh lên!”Lâm Dương vội vàng quát to.“Vâng.”Mọi người đều cảm thấy cả người run rẩy, tay chân luống cuống.Chỉ một lát sau, Hồ Quý Bạch dẫn một đám nhân viên y tế chuyên nghiệp đến phòng bảo quản lạnh đặc biệt Chờ sau khi công tác chuẩn bị đã được thu xếp ổn thỏa, bọn họ bắt đầu làm tan băng trên người.Ai có thể nghĩ đến, chỉ mới mấy ngày mà thôi, một cô gái trẻ xinh đẹp như hoa cứ như thế biến thành một thi thể lạnh như băng.Hai mắt Lâm Dương đỏ ngầu, đẩy người ra, tự mình bế Tô Dư đến phòng phẫu thuật, bắt đầu chữa trị cho cô ta. Tất cả danh y của học viện Phái Nam Y đều chạy vào bên trong.Những thiết bị y tế tốt nhất cùng với một lượng lớn những dược liệu quý hiếm đều được đưa vào bên trong căn phòng phẫu thuật này.Ca phẫu thuật này kéo dài ròng rã suốt hai ngày, cường độ đúng là kinh người, một nhóm bác sĩ ưu tú của học viện Phái Nam Y đều mệt đến mức không thở nổi.Cho dù là đông y hay tây y, mãi cho đến rạng sáng ngày thứ ba.Phù phù.Lâm Dương đặt mông ngôi xuống mặt đất, cả người cũng không chống đỡ nổi nữa, nhắm hai mắt lại, chìm vào giấc ngủ.“Thầy à!”Hà Vĩ Hùng vội vàng gọi, nhưng Lâm Dương đã không nghe thấy giọng nói của ông ta.Cảm ơn các bạn đã luôn ủng hộ đọc truyện trên

Chương 2480