“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4708: Lúc này Ôn hiến Chi như đang tự lẩm bẩm đắc ý.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Huyết Thể Thanh Thiên Giao, nghe nói là một con thánh thú kết bạn được Ngự Thiên Thánh Tôn chọn dành riêng cho Ôn Hiến Chi, huyết mạch có biến dị”.“Xem ra, vị này thực sự là Ôn Hiến Chi”.“Thì ra người này cũng từng đến nơi này”.Lúc này võ giả các thế lực đều không có ý định rời đi.Tất cả được ghi lại trong Thánh Nguyệt là những việc đã từng xảy ra mà không ai biết, có mà mà không tò mò chứ.Dần dần, cơ thể to lớn của Huyết Thể Thánh Thao hóa nhỏ lại như bàn tay, phủ phục trên vai của Ôn Hiến Chi.Lúc này Ôn Hiến Chi chậm rãi đứng lên, mắng mỏ nói: “Ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, phân biệt ngươi và ta làm cái gì hả”.“Thế sao?”, Huyết Thể Thanh Thiên Giao lại hừ một tiếng nói: “Vậy sau này người phụ nữ của ngươi cũng là người phụ nữ của ta rồi?”“Phụ nữ?”Ôn Hiến Chi vỗ bụi đất trên áo, cười nhẹ nói: “Cần thứ đó làm gì hả?”Vừa dứt lời, mọi người có mặt đều không nhịn được phải phì cười.Lúc này trong hình ảnh, Ôn Hiến Chi bước đi vào trong từng tòa cung điện, sau khi kiểm tra một hồi lâu, đặt mông ngồi trên bậc thềm trước cung điện pha lê.“Chắc không phải chứ!”Ôn Hiến Chi lẩm bẩm nói: “Sư tôn nói đã từng phát hiện ở nơi này có rất nhiều Thánh Bảo, sao ta không tìm thấy được một món nào?”“Ngươi có thể so được với sư phụ của ngươi không?”Huyết Thể Thanh Thiên Giao không quên đả kích nói.Ôn Hiến Chi lại không đếm xỉa, tiếp tục lẩm bẩm: “Sư phụ có thể tìm được, chắc chắn ta cũng có thể tìm được, nếu không lần này chẳng phải là uổng công moi được những thông tin này từ mấy người đó ư?”Huyết Thể Thanh Thiên Giao nghe thấy lời này, nói với vẻ khó hiểu: “Thực ra theo lý mà nói, có lẽ ngươi có thể tìm được”.“Tiểu Thanh, ngươi nói xem liệu có phải…”“Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng gọi ta bằng cái tên Tiểu Thanh đàn bà như vậy”.Ôn Hiến Chi lại không để ý nói: “Ngươi sợ sư tôn nghe thấy không thoải mái, sẽ đánh ngươi phải không?”“Tuy sư tôn nhắc đến năm đó cũng thu nhận một con linh thú, gọi nó là Tiểu Thanh, nhưng sư tôn rộng lượng, sẽ không để ý đâu!”“Im miệng”.Huyết Thể Thanh Thiên Giao mắng một tiếng.Một người một thú như tri kỷ nhiều năm, nói chuyện với nhau cũng không hề kiêng kỵ điều gì.Nhưng đám người Dương Thanh Vân thấy cảnh này mới hiểu thêm về Ôn Hiến Chi.Vì đồ đệ ở kiếp thứ hai của Tần Ninh thực sự là một người rất cổ quái.Nhưng theo cách nói của Tần Ninh, mộc mạc giản dị đến hết mức hình như cũng đúng là thế này.

“Huyết Thể Thanh Thiên Giao, nghe nói là một con thánh thú kết bạn được Ngự Thiên Thánh Tôn chọn dành riêng cho Ôn Hiến Chi, huyết mạch có biến dị”.

“Xem ra, vị này thực sự là Ôn Hiến Chi”.

“Thì ra người này cũng từng đến nơi này”.

Lúc này võ giả các thế lực đều không có ý định rời đi.

Tất cả được ghi lại trong Thánh Nguyệt là những việc đã từng xảy ra mà không ai biết, có mà mà không tò mò chứ.

Dần dần, cơ thể to lớn của Huyết Thể Thánh Thao hóa nhỏ lại như bàn tay, phủ phục trên vai của Ôn Hiến Chi.

Lúc này Ôn Hiến Chi chậm rãi đứng lên, mắng mỏ nói: “Ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, phân biệt ngươi và ta làm cái gì hả”.

“Thế sao?”, Huyết Thể Thanh Thiên Giao lại hừ một tiếng nói: “Vậy sau này người phụ nữ của ngươi cũng là người phụ nữ của ta rồi?”

“Phụ nữ?”

Ôn Hiến Chi vỗ bụi đất trên áo, cười nhẹ nói: “Cần thứ đó làm gì hả?”

Vừa dứt lời, mọi người có mặt đều không nhịn được phải phì cười.

Lúc này trong hình ảnh, Ôn Hiến Chi bước đi vào trong từng tòa cung điện, sau khi kiểm tra một hồi lâu, đặt mông ngồi trên bậc thềm trước cung điện pha lê.

“Chắc không phải chứ!”

Ôn Hiến Chi lẩm bẩm nói: “Sư tôn nói đã từng phát hiện ở nơi này có rất nhiều Thánh Bảo, sao ta không tìm thấy được một món nào?”

“Ngươi có thể so được với sư phụ của ngươi không?”

Huyết Thể Thanh Thiên Giao không quên đả kích nói.

Ôn Hiến Chi lại không đếm xỉa, tiếp tục lẩm bẩm: “Sư phụ có thể tìm được, chắc chắn ta cũng có thể tìm được, nếu không lần này chẳng phải là uổng công moi được những thông tin này từ mấy người đó ư?”

Huyết Thể Thanh Thiên Giao nghe thấy lời này, nói với vẻ khó hiểu: “Thực ra theo lý mà nói, có lẽ ngươi có thể tìm được”.

“Tiểu Thanh, ngươi nói xem liệu có phải…”

“Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng gọi ta bằng cái tên Tiểu Thanh đàn bà như vậy”.

Ôn Hiến Chi lại không để ý nói: “Ngươi sợ sư tôn nghe thấy không thoải mái, sẽ đánh ngươi phải không?”

“Tuy sư tôn nhắc đến năm đó cũng thu nhận một con linh thú, gọi nó là Tiểu Thanh, nhưng sư tôn rộng lượng, sẽ không để ý đâu!”

“Im miệng”.

Huyết Thể Thanh Thiên Giao mắng một tiếng.

Một người một thú như tri kỷ nhiều năm, nói chuyện với nhau cũng không hề kiêng kỵ điều gì.

Nhưng đám người Dương Thanh Vân thấy cảnh này mới hiểu thêm về Ôn Hiến Chi.

Vì đồ đệ ở kiếp thứ hai của Tần Ninh thực sự là một người rất cổ quái.

Nhưng theo cách nói của Tần Ninh, mộc mạc giản dị đến hết mức hình như cũng đúng là thế này.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Huyết Thể Thanh Thiên Giao, nghe nói là một con thánh thú kết bạn được Ngự Thiên Thánh Tôn chọn dành riêng cho Ôn Hiến Chi, huyết mạch có biến dị”.“Xem ra, vị này thực sự là Ôn Hiến Chi”.“Thì ra người này cũng từng đến nơi này”.Lúc này võ giả các thế lực đều không có ý định rời đi.Tất cả được ghi lại trong Thánh Nguyệt là những việc đã từng xảy ra mà không ai biết, có mà mà không tò mò chứ.Dần dần, cơ thể to lớn của Huyết Thể Thánh Thao hóa nhỏ lại như bàn tay, phủ phục trên vai của Ôn Hiến Chi.Lúc này Ôn Hiến Chi chậm rãi đứng lên, mắng mỏ nói: “Ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, phân biệt ngươi và ta làm cái gì hả”.“Thế sao?”, Huyết Thể Thanh Thiên Giao lại hừ một tiếng nói: “Vậy sau này người phụ nữ của ngươi cũng là người phụ nữ của ta rồi?”“Phụ nữ?”Ôn Hiến Chi vỗ bụi đất trên áo, cười nhẹ nói: “Cần thứ đó làm gì hả?”Vừa dứt lời, mọi người có mặt đều không nhịn được phải phì cười.Lúc này trong hình ảnh, Ôn Hiến Chi bước đi vào trong từng tòa cung điện, sau khi kiểm tra một hồi lâu, đặt mông ngồi trên bậc thềm trước cung điện pha lê.“Chắc không phải chứ!”Ôn Hiến Chi lẩm bẩm nói: “Sư tôn nói đã từng phát hiện ở nơi này có rất nhiều Thánh Bảo, sao ta không tìm thấy được một món nào?”“Ngươi có thể so được với sư phụ của ngươi không?”Huyết Thể Thanh Thiên Giao không quên đả kích nói.Ôn Hiến Chi lại không đếm xỉa, tiếp tục lẩm bẩm: “Sư phụ có thể tìm được, chắc chắn ta cũng có thể tìm được, nếu không lần này chẳng phải là uổng công moi được những thông tin này từ mấy người đó ư?”Huyết Thể Thanh Thiên Giao nghe thấy lời này, nói với vẻ khó hiểu: “Thực ra theo lý mà nói, có lẽ ngươi có thể tìm được”.“Tiểu Thanh, ngươi nói xem liệu có phải…”“Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, đừng gọi ta bằng cái tên Tiểu Thanh đàn bà như vậy”.Ôn Hiến Chi lại không để ý nói: “Ngươi sợ sư tôn nghe thấy không thoải mái, sẽ đánh ngươi phải không?”“Tuy sư tôn nhắc đến năm đó cũng thu nhận một con linh thú, gọi nó là Tiểu Thanh, nhưng sư tôn rộng lượng, sẽ không để ý đâu!”“Im miệng”.Huyết Thể Thanh Thiên Giao mắng một tiếng.Một người một thú như tri kỷ nhiều năm, nói chuyện với nhau cũng không hề kiêng kỵ điều gì.Nhưng đám người Dương Thanh Vân thấy cảnh này mới hiểu thêm về Ôn Hiến Chi.Vì đồ đệ ở kiếp thứ hai của Tần Ninh thực sự là một người rất cổ quái.Nhưng theo cách nói của Tần Ninh, mộc mạc giản dị đến hết mức hình như cũng đúng là thế này.

Chương 4708: Lúc này Ôn hiến Chi như đang tự lẩm bẩm đắc ý.