“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4712: “Là tông chủ Hạo Thiên!”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong hình ảnh, Y Linh Chỉ mặc váy dài thướt tha, ôm lấy dáng người xinh đẹp, gương mặt trắng trong thuần khiết, mang theo vài phần điềm tĩnh tự nhiên, vẻ tự nhiên này đến từ khí tức trên người cô ấy, vô cùng ăn khớp.Y Linh Chỉ cũng giống như Hạo Thiên, không ngừng tìm kiếm thứ gì đó, cuối cùng không tìm thấy gì cũng rời đi.Hình ảnh lại thay đổi, một thân ảnh xuất hiện ở nơi đây.“Sư huynh Đường Minh!”Ba người Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa đồng thanh nói.“Tới rồi!”Lúc này Tần Ninh nhìn vào trong Thánh Nguyệt, vẻ mặt mang theo vài phần trịnh trọng.Đường Minh...làm sao mà chết!Lúc này, trong hình ảnh, Đường Minh mặc áo xám, thân hình cao lớn, hiện rõ vẻ rắn rỏi cường tráng, nhìn có chút thật thà chất phác.Đường Minh tiến vào nơi này, trông có vẻ bối rối, không được ung dung thoải mái như hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ.Trong lúc tìm kiếm xung quanh, Đường Minh lộ vẻ thất vọng, chuẩn bị rời đi.Nhưng đúng vào lúc này, trong địa cung Linh Nguyệt xuất hiện năm thân ảnh.Năm thân ảnh xuất hiện vây chặn trước mặt Đường Minh, giống như đã có chuẩn bị từ trước.Năm người này mặc áo choàng màu xanh, che kín cơ thể.Đường Minh nhìn đến năm người, sắc mặt không tốt.“Che che giấu giấu làm cái gì? Người của Thiên Võ Đạo, cũng không phải không nhận ra các ngươi!”Đường Minh nói thẳng.Truyền nhân Thiên Võ Đạo!Lúc này, người đứng đầu cởi bỏ mũ áo choàng trên đầu xưống, lộ ra một khuôn mặt mà trước đó Tần Ninh mới gặp qua không lâu.“Thiên Chấn Thương!”Lúc này, hàng trăm người trong Thánh Nguyệt đều kinh ngạc.Mà phía sau Thiên Chấn Thương, bốn thân ảnh lần lượt xuất hiện.“Thiên Võ Đạo…Thiên Tử Thương, Thiên Nghiêm Tùng, Võ Tường, Võ Dương!”Lúc này, có người kinh ngạc thốt lên.Trên hình ảnh lúc này năm thân ảnh xuất hiện, chặn đường rời đi của Đường Minh.“Thiên Võ Đạo đây là muốn làm gì?”Vẻ mặt của Đường Minh không thay đổi, nhìn đến Thiên Chấn Thương, cười nói: “Lẽ nào, thánh cảnh Vị Ương này đã trở thành của riêng các ngươi?”
Trong hình ảnh, Y Linh Chỉ mặc váy dài thướt tha, ôm lấy dáng người xinh đẹp, gương mặt trắng trong thuần khiết, mang theo vài phần điềm tĩnh tự nhiên, vẻ tự nhiên này đến từ khí tức trên người cô ấy, vô cùng ăn khớp.
Y Linh Chỉ cũng giống như Hạo Thiên, không ngừng tìm kiếm thứ gì đó, cuối cùng không tìm thấy gì cũng rời đi.
Hình ảnh lại thay đổi, một thân ảnh xuất hiện ở nơi đây.
“Sư huynh Đường Minh!”
Ba người Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa đồng thanh nói.
“Tới rồi!”
Lúc này Tần Ninh nhìn vào trong Thánh Nguyệt, vẻ mặt mang theo vài phần trịnh trọng.
Đường Minh...làm sao mà chết!
Lúc này, trong hình ảnh, Đường Minh mặc áo xám, thân hình cao lớn, hiện rõ vẻ rắn rỏi cường tráng, nhìn có chút thật thà chất phác.
Đường Minh tiến vào nơi này, trông có vẻ bối rối, không được ung dung thoải mái như hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ.
Trong lúc tìm kiếm xung quanh, Đường Minh lộ vẻ thất vọng, chuẩn bị rời đi.
Nhưng đúng vào lúc này, trong địa cung Linh Nguyệt xuất hiện năm thân ảnh.
Năm thân ảnh xuất hiện vây chặn trước mặt Đường Minh, giống như đã có chuẩn bị từ trước.
Năm người này mặc áo choàng màu xanh, che kín cơ thể.
Đường Minh nhìn đến năm người, sắc mặt không tốt.
“Che che giấu giấu làm cái gì? Người của Thiên Võ Đạo, cũng không phải không nhận ra các ngươi!”
Đường Minh nói thẳng.
Truyền nhân Thiên Võ Đạo!
Lúc này, người đứng đầu cởi bỏ mũ áo choàng trên đầu xưống, lộ ra một khuôn mặt mà trước đó Tần Ninh mới gặp qua không lâu.
“Thiên Chấn Thương!”
Lúc này, hàng trăm người trong Thánh Nguyệt đều kinh ngạc.
Mà phía sau Thiên Chấn Thương, bốn thân ảnh lần lượt xuất hiện.
“Thiên Võ Đạo…Thiên Tử Thương, Thiên Nghiêm Tùng, Võ Tường, Võ Dương!”
Lúc này, có người kinh ngạc thốt lên.
Trên hình ảnh lúc này năm thân ảnh xuất hiện, chặn đường rời đi của Đường Minh.
“Thiên Võ Đạo đây là muốn làm gì?”
Vẻ mặt của Đường Minh không thay đổi, nhìn đến Thiên Chấn Thương, cười nói: “Lẽ nào, thánh cảnh Vị Ương này đã trở thành của riêng các ngươi?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong hình ảnh, Y Linh Chỉ mặc váy dài thướt tha, ôm lấy dáng người xinh đẹp, gương mặt trắng trong thuần khiết, mang theo vài phần điềm tĩnh tự nhiên, vẻ tự nhiên này đến từ khí tức trên người cô ấy, vô cùng ăn khớp.Y Linh Chỉ cũng giống như Hạo Thiên, không ngừng tìm kiếm thứ gì đó, cuối cùng không tìm thấy gì cũng rời đi.Hình ảnh lại thay đổi, một thân ảnh xuất hiện ở nơi đây.“Sư huynh Đường Minh!”Ba người Giản Bác, Tấn Triết, Nhan Như Họa đồng thanh nói.“Tới rồi!”Lúc này Tần Ninh nhìn vào trong Thánh Nguyệt, vẻ mặt mang theo vài phần trịnh trọng.Đường Minh...làm sao mà chết!Lúc này, trong hình ảnh, Đường Minh mặc áo xám, thân hình cao lớn, hiện rõ vẻ rắn rỏi cường tráng, nhìn có chút thật thà chất phác.Đường Minh tiến vào nơi này, trông có vẻ bối rối, không được ung dung thoải mái như hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ.Trong lúc tìm kiếm xung quanh, Đường Minh lộ vẻ thất vọng, chuẩn bị rời đi.Nhưng đúng vào lúc này, trong địa cung Linh Nguyệt xuất hiện năm thân ảnh.Năm thân ảnh xuất hiện vây chặn trước mặt Đường Minh, giống như đã có chuẩn bị từ trước.Năm người này mặc áo choàng màu xanh, che kín cơ thể.Đường Minh nhìn đến năm người, sắc mặt không tốt.“Che che giấu giấu làm cái gì? Người của Thiên Võ Đạo, cũng không phải không nhận ra các ngươi!”Đường Minh nói thẳng.Truyền nhân Thiên Võ Đạo!Lúc này, người đứng đầu cởi bỏ mũ áo choàng trên đầu xưống, lộ ra một khuôn mặt mà trước đó Tần Ninh mới gặp qua không lâu.“Thiên Chấn Thương!”Lúc này, hàng trăm người trong Thánh Nguyệt đều kinh ngạc.Mà phía sau Thiên Chấn Thương, bốn thân ảnh lần lượt xuất hiện.“Thiên Võ Đạo…Thiên Tử Thương, Thiên Nghiêm Tùng, Võ Tường, Võ Dương!”Lúc này, có người kinh ngạc thốt lên.Trên hình ảnh lúc này năm thân ảnh xuất hiện, chặn đường rời đi của Đường Minh.“Thiên Võ Đạo đây là muốn làm gì?”Vẻ mặt của Đường Minh không thay đổi, nhìn đến Thiên Chấn Thương, cười nói: “Lẽ nào, thánh cảnh Vị Ương này đã trở thành của riêng các ngươi?”