“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4744: “Mặc Vân Diễn!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, hai người U Hồn Thiên và Tề Phi Vân cũng thêm thận trọng.So với thế lực truyền thừa gia tộc Thánh Cảnh đã truyền thừa mười vạn năm, Cửu U Đài, thánh quốc Đại Tề bọn họ không đủ tự tin.Bọn họ đã từng tưởng rằng trong thánh vực Thiên Hồng này, năm phương thế lực truyền thừa năm đó bị Ngự Thiên Thánh Tôn đánh cho tàn phế, đánh đến mức hoàn toàn mất đi truyền thừa, mất căn cơ nền tảng.Nhưng đến bây giờ hai người cũng hiểu.Vốn không phải vậy.Ngược lại là bọn họ, chẳng qua là tự cao tự đại, đúng là buồn cười.Lúc này Tần Ninh nhìn sang hai người Đoạn Sơn Hà và Mặc Vân Diễn.“Đã đến hết rồi thì hiện thân đi, chẳng lẽ còn định đánh lén một Tiểu Thánh Vương nhỏ bé như ta hả?”Vừa dứt lời, giữa trời đất xung quanh, từng khí tức mạnh mẽ được phóng ra lần nữa.Xa xa, hai đội người đều đi đến.Thế gia Linh Vũ, Linh Vũ Lương.Động thiên Kính Nguyệt, Kính Trung Vũ và Nguyệt Hàn Ảnh.Lúc này Tần Ninh nhìn thấy một bóng hình quen thuộc trong đoàn người Động Thiên Kính Nguyệt.“Nguyệt Minh Không!”Tần Ninh nhìn sang Nguyệt Minh Không, cười nói: “Ta từng ra tay cứu ngươi hai lần, bảo ngươi chuyển lời cho Kính Trung Vũ và Nguyệt Hàn Ảnh, không biết người dã chuyển lời chưa?”Lúc này Nguyệt Minh Không tỏ sắc mặt áy náy, cúi đầu không nói.“Xem ra ngươi không quyết định được phải không?”Lúc này Tần Ninh cười nói: “Như vậy rất tốt, năm phương truyền thừa, tập trung lại giống như năm đó…”Lúc này nhìn kỹ lại xung quanh tập trung tên ngàn người.Còn nhiều hơn số người của năm phương truyền thừa ban đầu tiến vào nơi này.Còn những tán tu đó đi đâu thì Tần Ninh không quan tâm.Mục đích của hắn là năm phương thế lực truyền thừa!Lúc này, ở giữa một dãy núi cách khu vực của mọi người vạn mét.Mấy bóng hình đang đứng ở đó.Nhìn kỹ lại, khí tức trong cơ thể mấy người này đều vô cùng mạnh mẽ.Mỗi một người đều là cường giả cảnh giới Thánh Vương.“Việc này…”Lúc này, một thiếu niên kinh hãi nghi ngờ nói: “Ta cứ tưởng rằng lần này chỉ là thăm dò thánh cảnh Vị Ương, bây giờ xem ra hình như năm phương truyền thừa có mục đích chung!”“Quỷ Kiếm tiên sinh!”Tử Nhân Nguyên thần thái yêu mị cười tủm tỉm nói: “Chẳng lẽ ngươi không biết, năm đó Ngự Thiên Thánh Tôn giết lão tổ của năm phương truyền thừa, phong cấm trong thánh cảnh Vị Ương à?”

Lúc này, hai người U Hồn Thiên và Tề Phi Vân cũng thêm thận trọng.

So với thế lực truyền thừa gia tộc Thánh Cảnh đã truyền thừa mười vạn năm, Cửu U Đài, thánh quốc Đại Tề bọn họ không đủ tự tin.

Bọn họ đã từng tưởng rằng trong thánh vực Thiên Hồng này, năm phương thế lực truyền thừa năm đó bị Ngự Thiên Thánh Tôn đánh cho tàn phế, đánh đến mức hoàn toàn mất đi truyền thừa, mất căn cơ nền tảng.

Nhưng đến bây giờ hai người cũng hiểu.

Vốn không phải vậy.

Ngược lại là bọn họ, chẳng qua là tự cao tự đại, đúng là buồn cười.

Lúc này Tần Ninh nhìn sang hai người Đoạn Sơn Hà và Mặc Vân Diễn.

“Đã đến hết rồi thì hiện thân đi, chẳng lẽ còn định đánh lén một Tiểu Thánh Vương nhỏ bé như ta hả?”

Vừa dứt lời, giữa trời đất xung quanh, từng khí tức mạnh mẽ được phóng ra lần nữa.

Xa xa, hai đội người đều đi đến.

Thế gia Linh Vũ, Linh Vũ Lương.

Động thiên Kính Nguyệt, Kính Trung Vũ và Nguyệt Hàn Ảnh.

Lúc này Tần Ninh nhìn thấy một bóng hình quen thuộc trong đoàn người Động Thiên Kính Nguyệt.

“Nguyệt Minh Không!”

Tần Ninh nhìn sang Nguyệt Minh Không, cười nói: “Ta từng ra tay cứu ngươi hai lần, bảo ngươi chuyển lời cho Kính Trung Vũ và Nguyệt Hàn Ảnh, không biết người dã chuyển lời chưa?”

Lúc này Nguyệt Minh Không tỏ sắc mặt áy náy, cúi đầu không nói.

“Xem ra ngươi không quyết định được phải không?”

Lúc này Tần Ninh cười nói: “Như vậy rất tốt, năm phương truyền thừa, tập trung lại giống như năm đó…”

Lúc này nhìn kỹ lại xung quanh tập trung tên ngàn người.

Còn nhiều hơn số người của năm phương truyền thừa ban đầu tiến vào nơi này.

Còn những tán tu đó đi đâu thì Tần Ninh không quan tâm.

Mục đích của hắn là năm phương thế lực truyền thừa!

Lúc này, ở giữa một dãy núi cách khu vực của mọi người vạn mét.

Mấy bóng hình đang đứng ở đó.

Nhìn kỹ lại, khí tức trong cơ thể mấy người này đều vô cùng mạnh mẽ.

Mỗi một người đều là cường giả cảnh giới Thánh Vương.

“Việc này…”

Lúc này, một thiếu niên kinh hãi nghi ngờ nói: “Ta cứ tưởng rằng lần này chỉ là thăm dò thánh cảnh Vị Ương, bây giờ xem ra hình như năm phương truyền thừa có mục đích chung!”

“Quỷ Kiếm tiên sinh!”

Tử Nhân Nguyên thần thái yêu mị cười tủm tỉm nói: “Chẳng lẽ ngươi không biết, năm đó Ngự Thiên Thánh Tôn giết lão tổ của năm phương truyền thừa, phong cấm trong thánh cảnh Vị Ương à?”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, hai người U Hồn Thiên và Tề Phi Vân cũng thêm thận trọng.So với thế lực truyền thừa gia tộc Thánh Cảnh đã truyền thừa mười vạn năm, Cửu U Đài, thánh quốc Đại Tề bọn họ không đủ tự tin.Bọn họ đã từng tưởng rằng trong thánh vực Thiên Hồng này, năm phương thế lực truyền thừa năm đó bị Ngự Thiên Thánh Tôn đánh cho tàn phế, đánh đến mức hoàn toàn mất đi truyền thừa, mất căn cơ nền tảng.Nhưng đến bây giờ hai người cũng hiểu.Vốn không phải vậy.Ngược lại là bọn họ, chẳng qua là tự cao tự đại, đúng là buồn cười.Lúc này Tần Ninh nhìn sang hai người Đoạn Sơn Hà và Mặc Vân Diễn.“Đã đến hết rồi thì hiện thân đi, chẳng lẽ còn định đánh lén một Tiểu Thánh Vương nhỏ bé như ta hả?”Vừa dứt lời, giữa trời đất xung quanh, từng khí tức mạnh mẽ được phóng ra lần nữa.Xa xa, hai đội người đều đi đến.Thế gia Linh Vũ, Linh Vũ Lương.Động thiên Kính Nguyệt, Kính Trung Vũ và Nguyệt Hàn Ảnh.Lúc này Tần Ninh nhìn thấy một bóng hình quen thuộc trong đoàn người Động Thiên Kính Nguyệt.“Nguyệt Minh Không!”Tần Ninh nhìn sang Nguyệt Minh Không, cười nói: “Ta từng ra tay cứu ngươi hai lần, bảo ngươi chuyển lời cho Kính Trung Vũ và Nguyệt Hàn Ảnh, không biết người dã chuyển lời chưa?”Lúc này Nguyệt Minh Không tỏ sắc mặt áy náy, cúi đầu không nói.“Xem ra ngươi không quyết định được phải không?”Lúc này Tần Ninh cười nói: “Như vậy rất tốt, năm phương truyền thừa, tập trung lại giống như năm đó…”Lúc này nhìn kỹ lại xung quanh tập trung tên ngàn người.Còn nhiều hơn số người của năm phương truyền thừa ban đầu tiến vào nơi này.Còn những tán tu đó đi đâu thì Tần Ninh không quan tâm.Mục đích của hắn là năm phương thế lực truyền thừa!Lúc này, ở giữa một dãy núi cách khu vực của mọi người vạn mét.Mấy bóng hình đang đứng ở đó.Nhìn kỹ lại, khí tức trong cơ thể mấy người này đều vô cùng mạnh mẽ.Mỗi một người đều là cường giả cảnh giới Thánh Vương.“Việc này…”Lúc này, một thiếu niên kinh hãi nghi ngờ nói: “Ta cứ tưởng rằng lần này chỉ là thăm dò thánh cảnh Vị Ương, bây giờ xem ra hình như năm phương truyền thừa có mục đích chung!”“Quỷ Kiếm tiên sinh!”Tử Nhân Nguyên thần thái yêu mị cười tủm tỉm nói: “Chẳng lẽ ngươi không biết, năm đó Ngự Thiên Thánh Tôn giết lão tổ của năm phương truyền thừa, phong cấm trong thánh cảnh Vị Ương à?”

Chương 4744: “Mặc Vân Diễn!”