“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4757: “Ngươi còn định lừa ai?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Sáu người chúng ta liên thủ đủ để cuốn lấy ngươi, và đám người kia... chắc chắn sẽ phải chết”.Hạo Thiên cùng Y Linh Chỉ nghe vậy đều tỏ vẻ lạnh lùng.“Linh Vũ Lương, ngươi cũng chỉ có chút phách lực đấy thôi, nếu ta không bị thương thì ngươi dám đứng ở đây nữa không?”Nghe vậy, Linh Vũ Lương hừ đáp: “Nhưng... ngươi lại bị thương rồi! Nhặt được cái mạng về thì nên biết thân biết phận đi, niệm tình giữa chúng ta nên ngươi hãy câm miệng lại, đừng có lắm mồm”.Sắc mặt Hạo Thiên lạnh lùng, không nói gì thêm.Tình huống trước mắt đúng là như vậy.Nếu như hắn ta và Y Linh Chỉ còn ở thời kỳ đỉnh phong thì sáu kẻ này... không đáng là đối thủ khi hai người bọn họ kết hợp.Nhưng Tần Ninh đã phải sử dụng một thủ đoạn cực lớn mới cứu được bọn họ về, đây đã là việc cực kỳ khó tin rồi.Mà thân thể vừa mới khôi phục lại của bọn họ cũng không thể chịu quá nhiều sức mạnh rót vào.Tần Ninh chỉ nhìn năm phương truyền thừa, bình tĩnh nói: “Các ngươi cho là ta cam tâm tình nguyện mở lại tế đàn Vong Giả à? Mỗi phương ra một Thánh Vương lục hiền, tổng cộng năm người, cùng ta mở cấm chế của tế đàn Vong Giả ra!”Nghe vậy, nhóm Linh Vũ Lương, Thiên Chấn Thương đều quay sang nhìn nhau.Có tin hay không đây?Mà lúc này, người mặc huyết bào đã cười nói: “Mọi người đừng làm phí thời gian nữa”.Nghe vậy, Linh Vũ Lương nhìn lại Tần Ninh một cái, rồi một bóng người ở bên cạnh ông ta bước ra.“Thế gia Linh Vũ, Linh Vũ Hàm!”Giọng nói của Linh Vũ Hàm không quá vang đội, nhưng cũng có khí phách.“Tộc Đoạn Tình, Đoạn Tử Hàm”.Một người phụ nữ trung niên bước ra từ bên tộc Đoạn Tình, giọng nói lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Tần Ninh.“Động tiên Kính Nguyệt, Kính Trung Nhân!”“Mặc Vân thị, Mặc Vân Lễ!”“Thiên Võ Đạo, Thiên Phương Việt!”Lúc này, năm vị Thánh Vương của năm phương truyền thừa bước ra.Cảnh giới Thánh Vương lục hiền ở năm phương truyền thừa không phải là nhiều, ai cũng đều là phụ tá đắc lực của trưởng tộc hoặc đạo chủ.Tần Ninh nhìn năm người, dò xét vài lần.“Tập hợp!”Nói xong, cả năm người lần lượt đi ra.
“Sáu người chúng ta liên thủ đủ để cuốn lấy ngươi, và đám người kia... chắc chắn sẽ phải chết”.
Hạo Thiên cùng Y Linh Chỉ nghe vậy đều tỏ vẻ lạnh lùng.
“Linh Vũ Lương, ngươi cũng chỉ có chút phách lực đấy thôi, nếu ta không bị thương thì ngươi dám đứng ở đây nữa không?”
Nghe vậy, Linh Vũ Lương hừ đáp: “Nhưng... ngươi lại bị thương rồi! Nhặt được cái mạng về thì nên biết thân biết phận đi, niệm tình giữa chúng ta nên ngươi hãy câm miệng lại, đừng có lắm mồm”.
Sắc mặt Hạo Thiên lạnh lùng, không nói gì thêm.
Tình huống trước mắt đúng là như vậy.
Nếu như hắn ta và Y Linh Chỉ còn ở thời kỳ đỉnh phong thì sáu kẻ này... không đáng là đối thủ khi hai người bọn họ kết hợp.
Nhưng Tần Ninh đã phải sử dụng một thủ đoạn cực lớn mới cứu được bọn họ về, đây đã là việc cực kỳ khó tin rồi.
Mà thân thể vừa mới khôi phục lại của bọn họ cũng không thể chịu quá nhiều sức mạnh rót vào.
Tần Ninh chỉ nhìn năm phương truyền thừa, bình tĩnh nói: “Các ngươi cho là ta cam tâm tình nguyện mở lại tế đàn Vong Giả à? Mỗi phương ra một Thánh Vương lục hiền, tổng cộng năm người, cùng ta mở cấm chế của tế đàn Vong Giả ra!”
Nghe vậy, nhóm Linh Vũ Lương, Thiên Chấn Thương đều quay sang nhìn nhau.
Có tin hay không đây?
Mà lúc này, người mặc huyết bào đã cười nói: “Mọi người đừng làm phí thời gian nữa”.
Nghe vậy, Linh Vũ Lương nhìn lại Tần Ninh một cái, rồi một bóng người ở bên cạnh ông ta bước ra.
“Thế gia Linh Vũ, Linh Vũ Hàm!”
Giọng nói của Linh Vũ Hàm không quá vang đội, nhưng cũng có khí phách.
“Tộc Đoạn Tình, Đoạn Tử Hàm”.
Một người phụ nữ trung niên bước ra từ bên tộc Đoạn Tình, giọng nói lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Tần Ninh.
“Động tiên Kính Nguyệt, Kính Trung Nhân!”
“Mặc Vân thị, Mặc Vân Lễ!”
“Thiên Võ Đạo, Thiên Phương Việt!”
Lúc này, năm vị Thánh Vương của năm phương truyền thừa bước ra.
Cảnh giới Thánh Vương lục hiền ở năm phương truyền thừa không phải là nhiều, ai cũng đều là phụ tá đắc lực của trưởng tộc hoặc đạo chủ.
Tần Ninh nhìn năm người, dò xét vài lần.
“Tập hợp!”
Nói xong, cả năm người lần lượt đi ra.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Sáu người chúng ta liên thủ đủ để cuốn lấy ngươi, và đám người kia... chắc chắn sẽ phải chết”.Hạo Thiên cùng Y Linh Chỉ nghe vậy đều tỏ vẻ lạnh lùng.“Linh Vũ Lương, ngươi cũng chỉ có chút phách lực đấy thôi, nếu ta không bị thương thì ngươi dám đứng ở đây nữa không?”Nghe vậy, Linh Vũ Lương hừ đáp: “Nhưng... ngươi lại bị thương rồi! Nhặt được cái mạng về thì nên biết thân biết phận đi, niệm tình giữa chúng ta nên ngươi hãy câm miệng lại, đừng có lắm mồm”.Sắc mặt Hạo Thiên lạnh lùng, không nói gì thêm.Tình huống trước mắt đúng là như vậy.Nếu như hắn ta và Y Linh Chỉ còn ở thời kỳ đỉnh phong thì sáu kẻ này... không đáng là đối thủ khi hai người bọn họ kết hợp.Nhưng Tần Ninh đã phải sử dụng một thủ đoạn cực lớn mới cứu được bọn họ về, đây đã là việc cực kỳ khó tin rồi.Mà thân thể vừa mới khôi phục lại của bọn họ cũng không thể chịu quá nhiều sức mạnh rót vào.Tần Ninh chỉ nhìn năm phương truyền thừa, bình tĩnh nói: “Các ngươi cho là ta cam tâm tình nguyện mở lại tế đàn Vong Giả à? Mỗi phương ra một Thánh Vương lục hiền, tổng cộng năm người, cùng ta mở cấm chế của tế đàn Vong Giả ra!”Nghe vậy, nhóm Linh Vũ Lương, Thiên Chấn Thương đều quay sang nhìn nhau.Có tin hay không đây?Mà lúc này, người mặc huyết bào đã cười nói: “Mọi người đừng làm phí thời gian nữa”.Nghe vậy, Linh Vũ Lương nhìn lại Tần Ninh một cái, rồi một bóng người ở bên cạnh ông ta bước ra.“Thế gia Linh Vũ, Linh Vũ Hàm!”Giọng nói của Linh Vũ Hàm không quá vang đội, nhưng cũng có khí phách.“Tộc Đoạn Tình, Đoạn Tử Hàm”.Một người phụ nữ trung niên bước ra từ bên tộc Đoạn Tình, giọng nói lạnh lẽo, nhìn chằm chằm Tần Ninh.“Động tiên Kính Nguyệt, Kính Trung Nhân!”“Mặc Vân thị, Mặc Vân Lễ!”“Thiên Võ Đạo, Thiên Phương Việt!”Lúc này, năm vị Thánh Vương của năm phương truyền thừa bước ra.Cảnh giới Thánh Vương lục hiền ở năm phương truyền thừa không phải là nhiều, ai cũng đều là phụ tá đắc lực của trưởng tộc hoặc đạo chủ.Tần Ninh nhìn năm người, dò xét vài lần.“Tập hợp!”Nói xong, cả năm người lần lượt đi ra.