“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4759: “Mà ta mới chỉ là Tiểu Thánh Vương thôi...”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vô số thánh văn phô thiên cái địa mà ra, khí tức bàng bạc từ từ tản ra.Mà sau đó, năm người Linh Vũ Hàm, Đoạn Tử Hàm, Kính Trung Nhân, Mặc Vân Lễ, Thiên Phương Việt đều bắt đầu đứng theo vị trí mà Tần Ninh chỉ.Tần Ninh lúc này đứng ở giữa năm người.Mà tại thời khắc này, năm phương truyền thừa cùng với các võ giả tán tu ở phía xa đều hướng mắt ra nhìn.Sắc mặt Tần Ninh mang theo mấy phần bình tĩnh.Xem ra, ngoại trừ năm phương truyền thừa thì cũng có rất nhiều người chạy về phía tế đàn Vong Giả.Nhưng mà...Nơi này, vào tuy không khó, nhưng muốn ra cũng chẳng hề dễ.Oành...Nhất thời, cơ thể Tần Ninh phóng ra vô số sức mạnh.Trong nháy mắt, khí tức mạnh mẽ lại tiếp tục tản ra.Tiếng nổ vang lên không dứt, khí tức làm người sợ hãi tỏa ra xung quanh.Khắp người Tần Ninh ngưng tụ ra vô số thánh văn.“Tổ sư gia còn là một thánh trận sư nữa sao?”, Giản Bác khó hiểu hỏi.Hạo Thiên lắc đầu.“Năm xưa, ta chưa từng thấy tổ sư gia thi triển thánh trận, có lẽ mấy vạn năm qua, tổ sư gia đã dùng thân thể khác để đi lịch luyện và học tập thánh trận!”Mấy người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân ở bên cạnh đều im lặng.Tần Ninh không chỉ có một đời.Những gì Dương Thanh Vân biết là, khi Tần Ninh ở đại lục Vạn Thiên thì đã tu hành thuật con rối, thủ đoạn siêu đẳng.Đến đời thứ hai ở thánh vực Thiên Hồng tại Hạ Tam Thiên, tu hành thuật ngự thú.Có lẽ mấy đời sau đó đã tu hành trận pháp!Nhưng bây giờ cũng không phải lúc để giải thích điều này.Lúc này, rất nhiều thánh văn tạo thành một tư thế phô thiên cái địa.Ánh mắt Tần Ninh lúc này cũng càng thêm lạnh lùng."Ngũ Hành Phong Thiên Khốn Địa Chi Trận!"“Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ!”“Cương Mệnh Băng Chước Thuẫn!”Soạt soạt soạt...Trong tích tắc, những thánh văn kia tản ra, hóa thành một tấm lưới trải khắp thiên địa, lan xuống dưới chân năm vị Thánh Vương lục hiền kia.Oành...Tiếng nổ kịch liệt vang lên liên tục.

Vô số thánh văn phô thiên cái địa mà ra, khí tức bàng bạc từ từ tản ra.

Mà sau đó, năm người Linh Vũ Hàm, Đoạn Tử Hàm, Kính Trung Nhân, Mặc Vân Lễ, Thiên Phương Việt đều bắt đầu đứng theo vị trí mà Tần Ninh chỉ.

Tần Ninh lúc này đứng ở giữa năm người.

Mà tại thời khắc này, năm phương truyền thừa cùng với các võ giả tán tu ở phía xa đều hướng mắt ra nhìn.

Sắc mặt Tần Ninh mang theo mấy phần bình tĩnh.

Xem ra, ngoại trừ năm phương truyền thừa thì cũng có rất nhiều người chạy về phía tế đàn Vong Giả.

Nhưng mà...

Nơi này, vào tuy không khó, nhưng muốn ra cũng chẳng hề dễ.

Oành...

Nhất thời, cơ thể Tần Ninh phóng ra vô số sức mạnh.

Trong nháy mắt, khí tức mạnh mẽ lại tiếp tục tản ra.

Tiếng nổ vang lên không dứt, khí tức làm người sợ hãi tỏa ra xung quanh.

Khắp người Tần Ninh ngưng tụ ra vô số thánh văn.

“Tổ sư gia còn là một thánh trận sư nữa sao?”, Giản Bác khó hiểu hỏi.

Hạo Thiên lắc đầu.

“Năm xưa, ta chưa từng thấy tổ sư gia thi triển thánh trận, có lẽ mấy vạn năm qua, tổ sư gia đã dùng thân thể khác để đi lịch luyện và học tập thánh trận!”

Mấy người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân ở bên cạnh đều im lặng.

Tần Ninh không chỉ có một đời.

Những gì Dương Thanh Vân biết là, khi Tần Ninh ở đại lục Vạn Thiên thì đã tu hành thuật con rối, thủ đoạn siêu đẳng.

Đến đời thứ hai ở thánh vực Thiên Hồng tại Hạ Tam Thiên, tu hành thuật ngự thú.

Có lẽ mấy đời sau đó đã tu hành trận pháp!

Nhưng bây giờ cũng không phải lúc để giải thích điều này.

Lúc này, rất nhiều thánh văn tạo thành một tư thế phô thiên cái địa.

Ánh mắt Tần Ninh lúc này cũng càng thêm lạnh lùng.

"Ngũ Hành Phong Thiên Khốn Địa Chi Trận!"

“Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ!”

“Cương Mệnh Băng Chước Thuẫn!”

Soạt soạt soạt...

Trong tích tắc, những thánh văn kia tản ra, hóa thành một tấm lưới trải khắp thiên địa, lan xuống dưới chân năm vị Thánh Vương lục hiền kia.

Oành...

Tiếng nổ kịch liệt vang lên liên tục.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Vô số thánh văn phô thiên cái địa mà ra, khí tức bàng bạc từ từ tản ra.Mà sau đó, năm người Linh Vũ Hàm, Đoạn Tử Hàm, Kính Trung Nhân, Mặc Vân Lễ, Thiên Phương Việt đều bắt đầu đứng theo vị trí mà Tần Ninh chỉ.Tần Ninh lúc này đứng ở giữa năm người.Mà tại thời khắc này, năm phương truyền thừa cùng với các võ giả tán tu ở phía xa đều hướng mắt ra nhìn.Sắc mặt Tần Ninh mang theo mấy phần bình tĩnh.Xem ra, ngoại trừ năm phương truyền thừa thì cũng có rất nhiều người chạy về phía tế đàn Vong Giả.Nhưng mà...Nơi này, vào tuy không khó, nhưng muốn ra cũng chẳng hề dễ.Oành...Nhất thời, cơ thể Tần Ninh phóng ra vô số sức mạnh.Trong nháy mắt, khí tức mạnh mẽ lại tiếp tục tản ra.Tiếng nổ vang lên không dứt, khí tức làm người sợ hãi tỏa ra xung quanh.Khắp người Tần Ninh ngưng tụ ra vô số thánh văn.“Tổ sư gia còn là một thánh trận sư nữa sao?”, Giản Bác khó hiểu hỏi.Hạo Thiên lắc đầu.“Năm xưa, ta chưa từng thấy tổ sư gia thi triển thánh trận, có lẽ mấy vạn năm qua, tổ sư gia đã dùng thân thể khác để đi lịch luyện và học tập thánh trận!”Mấy người Diệp Viên Viên, Vân Sương Nhi, Dương Thanh Vân ở bên cạnh đều im lặng.Tần Ninh không chỉ có một đời.Những gì Dương Thanh Vân biết là, khi Tần Ninh ở đại lục Vạn Thiên thì đã tu hành thuật con rối, thủ đoạn siêu đẳng.Đến đời thứ hai ở thánh vực Thiên Hồng tại Hạ Tam Thiên, tu hành thuật ngự thú.Có lẽ mấy đời sau đó đã tu hành trận pháp!Nhưng bây giờ cũng không phải lúc để giải thích điều này.Lúc này, rất nhiều thánh văn tạo thành một tư thế phô thiên cái địa.Ánh mắt Tần Ninh lúc này cũng càng thêm lạnh lùng."Ngũ Hành Phong Thiên Khốn Địa Chi Trận!"“Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ!”“Cương Mệnh Băng Chước Thuẫn!”Soạt soạt soạt...Trong tích tắc, những thánh văn kia tản ra, hóa thành một tấm lưới trải khắp thiên địa, lan xuống dưới chân năm vị Thánh Vương lục hiền kia.Oành...Tiếng nổ kịch liệt vang lên liên tục.

Chương 4759: “Mà ta mới chỉ là Tiểu Thánh Vương thôi...”