“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4765: Mau tránh ra!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thấy năm phương truyền thừa sôi nổi đi vào cửa máu, võ giả các phương cũng không kìm được.Cầm Thiên Thánh Vương, Cửu Đỉnh Thánh Vương cùng những người khác đều xuất phát.Mà những đội ngũ Thiên Thánh khác cũng sôi nổi đi vào cửa máu.Dần dần, bên ngoài cửa máu không còn ai nữa.Sau đó, có một đám người xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng.“Đã vào hết rồi sao?”“Ừ!”Lúc này, những người mặc huyết giáp kia đều ngẩng đầu ưỡn ngực.Hai người dẫn đầu liếc mắt nhìn nhau.“Dạ Vô Sinh, lần này cũng không dễ dàng như thế đâu, ngươi nghĩ kỹ chưa?”, người mặc huyết giáp nói.“Huyết Vãng Sinh, sao thế, ngươi sợ bị ta cướp công à?”Dạ Vô Sinh mặc áo bào đen, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, như là lớp sáp ong trắng vậy. Hắn ta cười nói: “Yên tâm đi, lần này hủy diệt đám người trong đây, thánh vực Thiên Hồng nhất định sẽ là của chúng ta”.“Khi ấy, ta dù gì cũng đã xuất lực, ngươi chỉ cần cho ta một châu để Dạ Ma tộc chúng ta ở lại là được!”Nghe vậy, Huyết Vãng Sinh cười khà khà.“Được!”Nhất thời, vô số bóng dáng xuất hiện đầy trời.Mà trong đó phần lớn là người mặc huyết giáp.Võ giả của Huyết Ma tộc!Một phần trong đó là những người mặc giáp đen, làn da tái nhợt, nhìn khác hẳn người thường.“Nhớ kỹ, đừng quá nóng vội”.Huyết Vãng Sinh ra lệnh: “Đám Tần Ninh và Linh Vũ Lương đã kết thành mối thù, cho bọn chúng đấu trước rồi ra tay sau, mặc kệ ai thắng ai thua, cứ tiêu diệt hết”.“Rõ!”Soạt soạt soạt...Vô số bóng người xông vào cửa máu.Sát khí dần dần tiêu tan...Cùng lúc đó, cảnh vực tế đàn Vong Giả trong huyết môn.Bên cạnh Tần Ninh có hơn trăm người, mọi người nhìn xung quanh, trong lòng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.Bầu trời nhìn như màu đỏ máu.Đống đá vụn trên dãy núi nhìn như màu đỏ máu.

Thấy năm phương truyền thừa sôi nổi đi vào cửa máu, võ giả các phương cũng không kìm được.

Cầm Thiên Thánh Vương, Cửu Đỉnh Thánh Vương cùng những người khác đều xuất phát.

Mà những đội ngũ Thiên Thánh khác cũng sôi nổi đi vào cửa máu.

Dần dần, bên ngoài cửa máu không còn ai nữa.

Sau đó, có một đám người xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng.

“Đã vào hết rồi sao?”

“Ừ!”

Lúc này, những người mặc huyết giáp kia đều ngẩng đầu ưỡn ngực.

Hai người dẫn đầu liếc mắt nhìn nhau.

“Dạ Vô Sinh, lần này cũng không dễ dàng như thế đâu, ngươi nghĩ kỹ chưa?”, người mặc huyết giáp nói.

“Huyết Vãng Sinh, sao thế, ngươi sợ bị ta cướp công à?”

Dạ Vô Sinh mặc áo bào đen, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, như là lớp sáp ong trắng vậy. Hắn ta cười nói: “Yên tâm đi, lần này hủy diệt đám người trong đây, thánh vực Thiên Hồng nhất định sẽ là của chúng ta”.

“Khi ấy, ta dù gì cũng đã xuất lực, ngươi chỉ cần cho ta một châu để Dạ Ma tộc chúng ta ở lại là được!”

Nghe vậy, Huyết Vãng Sinh cười khà khà.

“Được!”

Nhất thời, vô số bóng dáng xuất hiện đầy trời.

Mà trong đó phần lớn là người mặc huyết giáp.

Võ giả của Huyết Ma tộc!

Một phần trong đó là những người mặc giáp đen, làn da tái nhợt, nhìn khác hẳn người thường.

“Nhớ kỹ, đừng quá nóng vội”.

Huyết Vãng Sinh ra lệnh: “Đám Tần Ninh và Linh Vũ Lương đã kết thành mối thù, cho bọn chúng đấu trước rồi ra tay sau, mặc kệ ai thắng ai thua, cứ tiêu diệt hết”.

“Rõ!”

Soạt soạt soạt...

Vô số bóng người xông vào cửa máu.

Sát khí dần dần tiêu tan...

Cùng lúc đó, cảnh vực tế đàn Vong Giả trong huyết môn.

Bên cạnh Tần Ninh có hơn trăm người, mọi người nhìn xung quanh, trong lòng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Bầu trời nhìn như màu đỏ máu.

Đống đá vụn trên dãy núi nhìn như màu đỏ máu.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thấy năm phương truyền thừa sôi nổi đi vào cửa máu, võ giả các phương cũng không kìm được.Cầm Thiên Thánh Vương, Cửu Đỉnh Thánh Vương cùng những người khác đều xuất phát.Mà những đội ngũ Thiên Thánh khác cũng sôi nổi đi vào cửa máu.Dần dần, bên ngoài cửa máu không còn ai nữa.Sau đó, có một đám người xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng.“Đã vào hết rồi sao?”“Ừ!”Lúc này, những người mặc huyết giáp kia đều ngẩng đầu ưỡn ngực.Hai người dẫn đầu liếc mắt nhìn nhau.“Dạ Vô Sinh, lần này cũng không dễ dàng như thế đâu, ngươi nghĩ kỹ chưa?”, người mặc huyết giáp nói.“Huyết Vãng Sinh, sao thế, ngươi sợ bị ta cướp công à?”Dạ Vô Sinh mặc áo bào đen, sắc mặt tái nhợt đến đáng sợ, như là lớp sáp ong trắng vậy. Hắn ta cười nói: “Yên tâm đi, lần này hủy diệt đám người trong đây, thánh vực Thiên Hồng nhất định sẽ là của chúng ta”.“Khi ấy, ta dù gì cũng đã xuất lực, ngươi chỉ cần cho ta một châu để Dạ Ma tộc chúng ta ở lại là được!”Nghe vậy, Huyết Vãng Sinh cười khà khà.“Được!”Nhất thời, vô số bóng dáng xuất hiện đầy trời.Mà trong đó phần lớn là người mặc huyết giáp.Võ giả của Huyết Ma tộc!Một phần trong đó là những người mặc giáp đen, làn da tái nhợt, nhìn khác hẳn người thường.“Nhớ kỹ, đừng quá nóng vội”.Huyết Vãng Sinh ra lệnh: “Đám Tần Ninh và Linh Vũ Lương đã kết thành mối thù, cho bọn chúng đấu trước rồi ra tay sau, mặc kệ ai thắng ai thua, cứ tiêu diệt hết”.“Rõ!”Soạt soạt soạt...Vô số bóng người xông vào cửa máu.Sát khí dần dần tiêu tan...Cùng lúc đó, cảnh vực tế đàn Vong Giả trong huyết môn.Bên cạnh Tần Ninh có hơn trăm người, mọi người nhìn xung quanh, trong lòng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.Bầu trời nhìn như màu đỏ máu.Đống đá vụn trên dãy núi nhìn như màu đỏ máu.

Chương 4765: Mau tránh ra!”