“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4791: Rất giống Ôn Lưu Giang năm đó.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khi ở kiếp thứ hai, Ôn Lưu Giang, đồ đệ đầu tiên mà hắn thu nhận, làm việc trầm ổn, tính cách đôn hậu.Hạo Thiên rất giống với Ôn Lưu Giang.“Ngươi tự xem thế nào mà làm!”, Tần Ninh dặn dò nói: “Với võ giả mà nói, ngưng tụ thể văn Thánh Hoàng vô cùng quan trọng, cần dùng thiên tài địa bảo rèn thể văn, khiến thể văn kiên cường mạnh mẽ, như vậy sau khi tiến vào cảnh giới Thánh Tôn mới có thể khiến hồn phách sinh ra và thánh thể thánh giả kết hợp càng thêm vững chắc, đồng thời cũng liên quan đến sự viên mãn khi trở thành Thánh Đế!”Hạo Thiên khom người nói: “Đệ tử hiểu”.Tần Ninh nói đến đây rồi đến một bên sơn cốc, chọn một chỗ ngồi xuống.Mấy người Tề Phi Vân, U Hồn Thiên tản ra trong ngoài sơn cốc, cảnh giới cẩn thận.Tần Ninh nhìn sang hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ.Mấy vạn năm không gặp, có rất nhiều lời muốn nói, nhưng khi ngồi đối diện nhau lại không biết nói từ đâu.Tần Ninh lên tiếng nói: “Mấy năm nay Hiến Chi thế nào? Đã đạt đến cảnh giới Thánh Đế chưa?”Nghe thấy lời này, Hạo Thiên khổ sở nói: “Tính cách của sư tôn, người cũng biết…”“Mấy năm nay, thường xuyên nghiên cứu đạo ngự thú, tự mình nghiên cứu, rất hay đi tìm thánh thú cấp tám làm thí nghiệm, thất bại suýt nữa phản phệ chết…”“Nếu không phải Thanh đại nhân trông coi… sư tôn sống được cũng là kỳ tích”.Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại nở nụ cười.“Tên này, trước nay vẫn vậy…”Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Năm đó, thiên phú ngự thú của Ôn Lưu Giang mạnh hơn hắn, nhưng sau khi Ôn Lưu Giang chết, ta mới phát hiện thiên phú ngự thú của hắn thực sự mạnh hơn, chỉ có điều trong đầu hắn lúc nào cũng có rất nhiều suy nghĩ kỳ lạ!”“Tuy rằng thường ngày hắn làm những việc có vẻ ngu ngốc, nhưng thực tế chưa chắc không phải là kiểu người tài có vẻ ngoài đần độn”.Hạo Thiên và Y Linh Chỉ cũng gật đầu.“Lần trước rời đi, sư tôn vẫn là cấp Thánh Tôn, nhưng bị Thanh đại nhân đánh thương nặng, sau này không biết tại sao lại đến thánh cảnh Vị Ương, con và Y sư muội cũng nhận được tin, sợ sư tôn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, liền vội vàng đuổi theo”.“Kết quả, chắc người cũng biết…”Tần Ninh lại nói: “Sao lại bị Thanh Hiên đánh thương nặng?”Hạo Thiên lộ sắc mặt khó coi.
Khi ở kiếp thứ hai, Ôn Lưu Giang, đồ đệ đầu tiên mà hắn thu nhận, làm việc trầm ổn, tính cách đôn hậu.
Hạo Thiên rất giống với Ôn Lưu Giang.
“Ngươi tự xem thế nào mà làm!”, Tần Ninh dặn dò nói: “Với võ giả mà nói, ngưng tụ thể văn Thánh Hoàng vô cùng quan trọng, cần dùng thiên tài địa bảo rèn thể văn, khiến thể văn kiên cường mạnh mẽ, như vậy sau khi tiến vào cảnh giới Thánh Tôn mới có thể khiến hồn phách sinh ra và thánh thể thánh giả kết hợp càng thêm vững chắc, đồng thời cũng liên quan đến sự viên mãn khi trở thành Thánh Đế!”
Hạo Thiên khom người nói: “Đệ tử hiểu”.
Tần Ninh nói đến đây rồi đến một bên sơn cốc, chọn một chỗ ngồi xuống.
Mấy người Tề Phi Vân, U Hồn Thiên tản ra trong ngoài sơn cốc, cảnh giới cẩn thận.
Tần Ninh nhìn sang hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ.
Mấy vạn năm không gặp, có rất nhiều lời muốn nói, nhưng khi ngồi đối diện nhau lại không biết nói từ đâu.
Tần Ninh lên tiếng nói: “Mấy năm nay Hiến Chi thế nào? Đã đạt đến cảnh giới Thánh Đế chưa?”
Nghe thấy lời này, Hạo Thiên khổ sở nói: “Tính cách của sư tôn, người cũng biết…”
“Mấy năm nay, thường xuyên nghiên cứu đạo ngự thú, tự mình nghiên cứu, rất hay đi tìm thánh thú cấp tám làm thí nghiệm, thất bại suýt nữa phản phệ chết…”
“Nếu không phải Thanh đại nhân trông coi… sư tôn sống được cũng là kỳ tích”.
Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại nở nụ cười.
“Tên này, trước nay vẫn vậy…”
Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Năm đó, thiên phú ngự thú của Ôn Lưu Giang mạnh hơn hắn, nhưng sau khi Ôn Lưu Giang chết, ta mới phát hiện thiên phú ngự thú của hắn thực sự mạnh hơn, chỉ có điều trong đầu hắn lúc nào cũng có rất nhiều suy nghĩ kỳ lạ!”
“Tuy rằng thường ngày hắn làm những việc có vẻ ngu ngốc, nhưng thực tế chưa chắc không phải là kiểu người tài có vẻ ngoài đần độn”.
Hạo Thiên và Y Linh Chỉ cũng gật đầu.
“Lần trước rời đi, sư tôn vẫn là cấp Thánh Tôn, nhưng bị Thanh đại nhân đánh thương nặng, sau này không biết tại sao lại đến thánh cảnh Vị Ương, con và Y sư muội cũng nhận được tin, sợ sư tôn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, liền vội vàng đuổi theo”.
“Kết quả, chắc người cũng biết…”
Tần Ninh lại nói: “Sao lại bị Thanh Hiên đánh thương nặng?”
Hạo Thiên lộ sắc mặt khó coi.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Khi ở kiếp thứ hai, Ôn Lưu Giang, đồ đệ đầu tiên mà hắn thu nhận, làm việc trầm ổn, tính cách đôn hậu.Hạo Thiên rất giống với Ôn Lưu Giang.“Ngươi tự xem thế nào mà làm!”, Tần Ninh dặn dò nói: “Với võ giả mà nói, ngưng tụ thể văn Thánh Hoàng vô cùng quan trọng, cần dùng thiên tài địa bảo rèn thể văn, khiến thể văn kiên cường mạnh mẽ, như vậy sau khi tiến vào cảnh giới Thánh Tôn mới có thể khiến hồn phách sinh ra và thánh thể thánh giả kết hợp càng thêm vững chắc, đồng thời cũng liên quan đến sự viên mãn khi trở thành Thánh Đế!”Hạo Thiên khom người nói: “Đệ tử hiểu”.Tần Ninh nói đến đây rồi đến một bên sơn cốc, chọn một chỗ ngồi xuống.Mấy người Tề Phi Vân, U Hồn Thiên tản ra trong ngoài sơn cốc, cảnh giới cẩn thận.Tần Ninh nhìn sang hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ.Mấy vạn năm không gặp, có rất nhiều lời muốn nói, nhưng khi ngồi đối diện nhau lại không biết nói từ đâu.Tần Ninh lên tiếng nói: “Mấy năm nay Hiến Chi thế nào? Đã đạt đến cảnh giới Thánh Đế chưa?”Nghe thấy lời này, Hạo Thiên khổ sở nói: “Tính cách của sư tôn, người cũng biết…”“Mấy năm nay, thường xuyên nghiên cứu đạo ngự thú, tự mình nghiên cứu, rất hay đi tìm thánh thú cấp tám làm thí nghiệm, thất bại suýt nữa phản phệ chết…”“Nếu không phải Thanh đại nhân trông coi… sư tôn sống được cũng là kỳ tích”.Nghe thấy lời này, Tần Ninh lại nở nụ cười.“Tên này, trước nay vẫn vậy…”Tần Ninh lẩm bẩm nói: “Năm đó, thiên phú ngự thú của Ôn Lưu Giang mạnh hơn hắn, nhưng sau khi Ôn Lưu Giang chết, ta mới phát hiện thiên phú ngự thú của hắn thực sự mạnh hơn, chỉ có điều trong đầu hắn lúc nào cũng có rất nhiều suy nghĩ kỳ lạ!”“Tuy rằng thường ngày hắn làm những việc có vẻ ngu ngốc, nhưng thực tế chưa chắc không phải là kiểu người tài có vẻ ngoài đần độn”.Hạo Thiên và Y Linh Chỉ cũng gật đầu.“Lần trước rời đi, sư tôn vẫn là cấp Thánh Tôn, nhưng bị Thanh đại nhân đánh thương nặng, sau này không biết tại sao lại đến thánh cảnh Vị Ương, con và Y sư muội cũng nhận được tin, sợ sư tôn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, liền vội vàng đuổi theo”.“Kết quả, chắc người cũng biết…”Tần Ninh lại nói: “Sao lại bị Thanh Hiên đánh thương nặng?”Hạo Thiên lộ sắc mặt khó coi.