“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4813: Tổn thất có thể nói là quá lớn!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, hơn hai mươi Thánh Hoàng xuất hiện, khiến sắc mặt những người bên cạnh Tần Ninh đều vô cùng khó coi.Đó đều là Thánh Hoàng.Đúng là bọn họ đều đã đạt tới cảnh giới Thánh Vương, đối mặt với Thánh Vương thì có thể đánh lại, nhưng đối mặt với Thánh Hoàng...Đó chính là tự tìm đường chết.Hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ cũng thận trọng, đứng ở hai bên trái phải Tần Ninh, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.Trên tế đàn, Bàn Long bị đánh nát.Các tượng thánh thú trên các ngọn núi xung quanh cũng bị vỡ nát.Trong sơn cốc đâu đâu cũng là cảnh tượng tan hoang.Năm vị Thánh Hoàng cường mạnh ra tay, trong nháy mắt lập tức phá vỡ Vạn Thú Thiên Sát Trận mà Tần Ninh dẫn động.“Bất kỳ mưu kế thủ đoạn nào cũng không đáng nhắc đến khi đứng trước sức mạnh tuyệt đối”.Lúc này giọng nói Thiên Võ Khuê như sấm, chậm rãi nói: “Chỉ còn là đường chết mà thôi”.Tần Ninh nghe thấy lời này, nhưng lại cười nói: “Cái này làm sao có thể gọi là mưu kế thủ đoạn? Ta có thể dẫn động thánh trận ở đây, giết các ngươi, đây là bản lĩnh của ta”.“Nếu các ngươi có thể làm được, cũng được thôi, đỡ phải tự ta ra tay, có lợi biết bao!”Mặc Vân Thần cầm bút lông Thiên Nguyên, khẽ cười nói: “Không hổ xuất thân từ dòng tộc Thánh Thú Tông, dáng vẻ này của ngươi giống hệt như Ngự Thiên Thánh Tôn!”“Ngươi đã gặp Ngự Thiên Thánh Tôn?”, Tần Ninh hỏi vặn lại: “Không phải chứ, năm vạn năm trước, ngươi là thủ lĩnh của Mặc Vân thị, nói như vậy, tám vạn năm trước, ngươi có thể chỉ là một tộc nhân nhỏ bé trong Mặc Vân thị, hẳn là không có tư cách gặp được Ngự Thiên Thánh Tôn chứ?”Những lời này vừa nói ra, vẻ mặt Mặc Vân Thần trở nên lạnh lùng.Lão ta là không có tư cách!Hồi đó, Ngự Thiên Thánh Tôn vô cùng mạnh, lão ta lúc đó chỉ là một đứa trẻ.“Miệng lưỡi sắc sảo!”Trên đầu Kính Phi Tiên, thánh gương Đảo Nguyệt lơ lửng trên không trung phát ra những tia sáng, khiến Kính Phi Tiên nhìn giống như tiên nhân.“Nhưng bây giờ, ngươi có thể làm gì!”Kính Phi Tiên lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Cùng đường, chết là cái chắc”.Tần Ninh dẫn dụ người của năm phương thánh cảnh tới nơi này, có thể nói là sáng suốt, muốn dùng thánh trận ở đây giết người của năm phương thánh cảnh.Nhưng bây giờ, sát trận bị phá, nhóm người Tần Ninh ngược lại trở thành cá trong chậu, không còn đường lui.“Làm sao đây?”Lúc này, Hạo Thiên lẩm bẩm nói.Hắn ta ngưng tụ ra được thể văn, nhưng vẫn chưa được coi là Thánh Hoàng thực sự.
Lúc này, hơn hai mươi Thánh Hoàng xuất hiện, khiến sắc mặt những người bên cạnh Tần Ninh đều vô cùng khó coi.
Đó đều là Thánh Hoàng.
Đúng là bọn họ đều đã đạt tới cảnh giới Thánh Vương, đối mặt với Thánh Vương thì có thể đánh lại, nhưng đối mặt với Thánh Hoàng...
Đó chính là tự tìm đường chết.
Hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ cũng thận trọng, đứng ở hai bên trái phải Tần Ninh, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
Trên tế đàn, Bàn Long bị đánh nát.
Các tượng thánh thú trên các ngọn núi xung quanh cũng bị vỡ nát.
Trong sơn cốc đâu đâu cũng là cảnh tượng tan hoang.
Năm vị Thánh Hoàng cường mạnh ra tay, trong nháy mắt lập tức phá vỡ Vạn Thú Thiên Sát Trận mà Tần Ninh dẫn động.
“Bất kỳ mưu kế thủ đoạn nào cũng không đáng nhắc đến khi đứng trước sức mạnh tuyệt đối”.
Lúc này giọng nói Thiên Võ Khuê như sấm, chậm rãi nói: “Chỉ còn là đường chết mà thôi”.
Tần Ninh nghe thấy lời này, nhưng lại cười nói: “Cái này làm sao có thể gọi là mưu kế thủ đoạn? Ta có thể dẫn động thánh trận ở đây, giết các ngươi, đây là bản lĩnh của ta”.
“Nếu các ngươi có thể làm được, cũng được thôi, đỡ phải tự ta ra tay, có lợi biết bao!”
Mặc Vân Thần cầm bút lông Thiên Nguyên, khẽ cười nói: “Không hổ xuất thân từ dòng tộc Thánh Thú Tông, dáng vẻ này của ngươi giống hệt như Ngự Thiên Thánh Tôn!”
“Ngươi đã gặp Ngự Thiên Thánh Tôn?”, Tần Ninh hỏi vặn lại: “Không phải chứ, năm vạn năm trước, ngươi là thủ lĩnh của Mặc Vân thị, nói như vậy, tám vạn năm trước, ngươi có thể chỉ là một tộc nhân nhỏ bé trong Mặc Vân thị, hẳn là không có tư cách gặp được Ngự Thiên Thánh Tôn chứ?”
Những lời này vừa nói ra, vẻ mặt Mặc Vân Thần trở nên lạnh lùng.
Lão ta là không có tư cách!
Hồi đó, Ngự Thiên Thánh Tôn vô cùng mạnh, lão ta lúc đó chỉ là một đứa trẻ.
“Miệng lưỡi sắc sảo!”
Trên đầu Kính Phi Tiên, thánh gương Đảo Nguyệt lơ lửng trên không trung phát ra những tia sáng, khiến Kính Phi Tiên nhìn giống như tiên nhân.
“Nhưng bây giờ, ngươi có thể làm gì!”
Kính Phi Tiên lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Cùng đường, chết là cái chắc”.
Tần Ninh dẫn dụ người của năm phương thánh cảnh tới nơi này, có thể nói là sáng suốt, muốn dùng thánh trận ở đây giết người của năm phương thánh cảnh.
Nhưng bây giờ, sát trận bị phá, nhóm người Tần Ninh ngược lại trở thành cá trong chậu, không còn đường lui.
“Làm sao đây?”
Lúc này, Hạo Thiên lẩm bẩm nói.
Hắn ta ngưng tụ ra được thể văn, nhưng vẫn chưa được coi là Thánh Hoàng thực sự.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Lúc này, hơn hai mươi Thánh Hoàng xuất hiện, khiến sắc mặt những người bên cạnh Tần Ninh đều vô cùng khó coi.Đó đều là Thánh Hoàng.Đúng là bọn họ đều đã đạt tới cảnh giới Thánh Vương, đối mặt với Thánh Vương thì có thể đánh lại, nhưng đối mặt với Thánh Hoàng...Đó chính là tự tìm đường chết.Hai người Hạo Thiên và Y Linh Chỉ cũng thận trọng, đứng ở hai bên trái phải Tần Ninh, sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.Trên tế đàn, Bàn Long bị đánh nát.Các tượng thánh thú trên các ngọn núi xung quanh cũng bị vỡ nát.Trong sơn cốc đâu đâu cũng là cảnh tượng tan hoang.Năm vị Thánh Hoàng cường mạnh ra tay, trong nháy mắt lập tức phá vỡ Vạn Thú Thiên Sát Trận mà Tần Ninh dẫn động.“Bất kỳ mưu kế thủ đoạn nào cũng không đáng nhắc đến khi đứng trước sức mạnh tuyệt đối”.Lúc này giọng nói Thiên Võ Khuê như sấm, chậm rãi nói: “Chỉ còn là đường chết mà thôi”.Tần Ninh nghe thấy lời này, nhưng lại cười nói: “Cái này làm sao có thể gọi là mưu kế thủ đoạn? Ta có thể dẫn động thánh trận ở đây, giết các ngươi, đây là bản lĩnh của ta”.“Nếu các ngươi có thể làm được, cũng được thôi, đỡ phải tự ta ra tay, có lợi biết bao!”Mặc Vân Thần cầm bút lông Thiên Nguyên, khẽ cười nói: “Không hổ xuất thân từ dòng tộc Thánh Thú Tông, dáng vẻ này của ngươi giống hệt như Ngự Thiên Thánh Tôn!”“Ngươi đã gặp Ngự Thiên Thánh Tôn?”, Tần Ninh hỏi vặn lại: “Không phải chứ, năm vạn năm trước, ngươi là thủ lĩnh của Mặc Vân thị, nói như vậy, tám vạn năm trước, ngươi có thể chỉ là một tộc nhân nhỏ bé trong Mặc Vân thị, hẳn là không có tư cách gặp được Ngự Thiên Thánh Tôn chứ?”Những lời này vừa nói ra, vẻ mặt Mặc Vân Thần trở nên lạnh lùng.Lão ta là không có tư cách!Hồi đó, Ngự Thiên Thánh Tôn vô cùng mạnh, lão ta lúc đó chỉ là một đứa trẻ.“Miệng lưỡi sắc sảo!”Trên đầu Kính Phi Tiên, thánh gương Đảo Nguyệt lơ lửng trên không trung phát ra những tia sáng, khiến Kính Phi Tiên nhìn giống như tiên nhân.“Nhưng bây giờ, ngươi có thể làm gì!”Kính Phi Tiên lạnh lùng hừ một tiếng nói: “Cùng đường, chết là cái chắc”.Tần Ninh dẫn dụ người của năm phương thánh cảnh tới nơi này, có thể nói là sáng suốt, muốn dùng thánh trận ở đây giết người của năm phương thánh cảnh.Nhưng bây giờ, sát trận bị phá, nhóm người Tần Ninh ngược lại trở thành cá trong chậu, không còn đường lui.“Làm sao đây?”Lúc này, Hạo Thiên lẩm bẩm nói.Hắn ta ngưng tụ ra được thể văn, nhưng vẫn chưa được coi là Thánh Hoàng thực sự.