“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4838: Xảo trá!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe thấy lời này, sắc mặt ba người rất khó coi.Bọn họ đã đủ coi trọng Tần Ninh.Thế nhưng kết quả... vẫn thất bại.Thánh Tôn giáng lâm tiêu diệt, tuy Tần Ninh chỉ là cảnh Thánh Vương nhưng vẫn thất bại.Sắc mặt ba người dữ tợn."Tần Ninh, ngươi sẽ không được chết yên lành".Huyết Trấn Thiên quát: "Ngươi cho rằng ngươi trấn áp ba người bọn ta là có thể trốn lên trời được sao? Hôm nay là ngày chết của ngươi!""Nói nhảm nhiều quá!"Tần Ninh siết tay lại, một tiếng ầm vang lên, cả người Huyết Trấn Thiên kia bị cột đá trực tiếp nghiền nát, hoàn toàn nổ tung.Bốn phía yên tĩnh như chết.Tần Ninh lẩm bẩm: "Năm cột Thiên Vẫn Huyền Thiết này chính là cánh cửa phong ấn năm vị Thánh Đế, nhưng cũng là thần binh tuyệt thế, dư sức tiêu diệt các ngươi".Nghe thấy vậy, sắc mặt Huyết Trấn Sơn và Huyết Trấn Hải trắng bệch.Bị gài bẫy!Hôm nay rốt cuộc là bọn họ tính kế Tần Ninh, hay là Tần Ninh tính kế bọn họ?Giờ phút này, Tần Ninh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài Tứ Thiên Tử Khung Trận."Tới rồi sao?"Tần Ninh lẩm bẩm một tiếng, nhìn về phía vị trí năm cột đá.Ở chỗ năm cột đá kia, khi cột đá bị Tần Ninh lấy ra, bên trên mặt đất xuất hiện năm luồng ánh sáng, dường như chúng được nối liền một chỗ, quanh quẩn thành một cánh cửa lớn.Tần Ninh bất đắc dĩ lẩm bẩm: "Ôn Hiến Chi, nếu ngươi ở bên trong thì hãy tự mình ra đi, có lẽ sư phụ không có thời gian đưa ngươi ra đâu..."Vừa nói xong, Tần Ninh nhìn về phía trước."Huyết Trấn Sơn, Huyết Trấn Hải, nhìn đi... Đại đế của các ngươi đã đến rồi!"Tần Ninh vừa dứt lời, hai người đều sững sờ.Từng luồng khí tức lơ lửng bên ngoài Tứ Thiên Tử Khung Trận.Khí tức như dời sông lấp biển kia dường như lúc nào cũng có thể bộc phát ra.
Nghe thấy lời này, sắc mặt ba người rất khó coi.
Bọn họ đã đủ coi trọng Tần Ninh.
Thế nhưng kết quả... vẫn thất bại.
Thánh Tôn giáng lâm tiêu diệt, tuy Tần Ninh chỉ là cảnh Thánh Vương nhưng vẫn thất bại.
Sắc mặt ba người dữ tợn.
"Tần Ninh, ngươi sẽ không được chết yên lành".
Huyết Trấn Thiên quát: "Ngươi cho rằng ngươi trấn áp ba người bọn ta là có thể trốn lên trời được sao? Hôm nay là ngày chết của ngươi!"
"Nói nhảm nhiều quá!"
Tần Ninh siết tay lại, một tiếng ầm vang lên, cả người Huyết Trấn Thiên kia bị cột đá trực tiếp nghiền nát, hoàn toàn nổ tung.
Bốn phía yên tĩnh như chết.
Tần Ninh lẩm bẩm: "Năm cột Thiên Vẫn Huyền Thiết này chính là cánh cửa phong ấn năm vị Thánh Đế, nhưng cũng là thần binh tuyệt thế, dư sức tiêu diệt các ngươi".
Nghe thấy vậy, sắc mặt Huyết Trấn Sơn và Huyết Trấn Hải trắng bệch.
Bị gài bẫy!
Hôm nay rốt cuộc là bọn họ tính kế Tần Ninh, hay là Tần Ninh tính kế bọn họ?
Giờ phút này, Tần Ninh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài Tứ Thiên Tử Khung Trận.
"Tới rồi sao?"
Tần Ninh lẩm bẩm một tiếng, nhìn về phía vị trí năm cột đá.
Ở chỗ năm cột đá kia, khi cột đá bị Tần Ninh lấy ra, bên trên mặt đất xuất hiện năm luồng ánh sáng, dường như chúng được nối liền một chỗ, quanh quẩn thành một cánh cửa lớn.
Tần Ninh bất đắc dĩ lẩm bẩm: "Ôn Hiến Chi, nếu ngươi ở bên trong thì hãy tự mình ra đi, có lẽ sư phụ không có thời gian đưa ngươi ra đâu..."
Vừa nói xong, Tần Ninh nhìn về phía trước.
"Huyết Trấn Sơn, Huyết Trấn Hải, nhìn đi... Đại đế của các ngươi đã đến rồi!"
Tần Ninh vừa dứt lời, hai người đều sững sờ.
Từng luồng khí tức lơ lửng bên ngoài Tứ Thiên Tử Khung Trận.
Khí tức như dời sông lấp biển kia dường như lúc nào cũng có thể bộc phát ra.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nghe thấy lời này, sắc mặt ba người rất khó coi.Bọn họ đã đủ coi trọng Tần Ninh.Thế nhưng kết quả... vẫn thất bại.Thánh Tôn giáng lâm tiêu diệt, tuy Tần Ninh chỉ là cảnh Thánh Vương nhưng vẫn thất bại.Sắc mặt ba người dữ tợn."Tần Ninh, ngươi sẽ không được chết yên lành".Huyết Trấn Thiên quát: "Ngươi cho rằng ngươi trấn áp ba người bọn ta là có thể trốn lên trời được sao? Hôm nay là ngày chết của ngươi!""Nói nhảm nhiều quá!"Tần Ninh siết tay lại, một tiếng ầm vang lên, cả người Huyết Trấn Thiên kia bị cột đá trực tiếp nghiền nát, hoàn toàn nổ tung.Bốn phía yên tĩnh như chết.Tần Ninh lẩm bẩm: "Năm cột Thiên Vẫn Huyền Thiết này chính là cánh cửa phong ấn năm vị Thánh Đế, nhưng cũng là thần binh tuyệt thế, dư sức tiêu diệt các ngươi".Nghe thấy vậy, sắc mặt Huyết Trấn Sơn và Huyết Trấn Hải trắng bệch.Bị gài bẫy!Hôm nay rốt cuộc là bọn họ tính kế Tần Ninh, hay là Tần Ninh tính kế bọn họ?Giờ phút này, Tần Ninh bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài Tứ Thiên Tử Khung Trận."Tới rồi sao?"Tần Ninh lẩm bẩm một tiếng, nhìn về phía vị trí năm cột đá.Ở chỗ năm cột đá kia, khi cột đá bị Tần Ninh lấy ra, bên trên mặt đất xuất hiện năm luồng ánh sáng, dường như chúng được nối liền một chỗ, quanh quẩn thành một cánh cửa lớn.Tần Ninh bất đắc dĩ lẩm bẩm: "Ôn Hiến Chi, nếu ngươi ở bên trong thì hãy tự mình ra đi, có lẽ sư phụ không có thời gian đưa ngươi ra đâu..."Vừa nói xong, Tần Ninh nhìn về phía trước."Huyết Trấn Sơn, Huyết Trấn Hải, nhìn đi... Đại đế của các ngươi đã đến rồi!"Tần Ninh vừa dứt lời, hai người đều sững sờ.Từng luồng khí tức lơ lửng bên ngoài Tứ Thiên Tử Khung Trận.Khí tức như dời sông lấp biển kia dường như lúc nào cũng có thể bộc phát ra.