“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4848: “Thánh vực Đại Võ, Cuồng Võ Thiên Đế!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Xem ra là không thể khép lại được!"Viêm Như Ngọc mở miệng nói: "Mọi người cẩn thận một chút"."Ừm!"Lúc này năm người lần lượt bước bước ra.Sau lưng, từng vị cường giả cảnh giới Thánh Tôn, Thánh Hoàng, Thánh Vương cũng thi nhau đi theo.Mà cùng lúc đó, đám võ giả cảnh giới Thánh năm phe như Linh Vũ Động Thiên, Đoạn Tình Thương đều nhẹ nhàng thở ra.Đám người Ma tộc rời đi, Tần Ninh rời đi, bọn họ cũng phải nhanh chóng rời đi thôi.Về phần phần mộ lão tổ, còn dám đi vào nữa sao?Đi vào chính là chịu chết.Nơi này hẳn là chỗ nguy hiểm nhất bên trong toàn bộ thánh cảnh Vị Ương.Giờ phút này hơn trăm người còn lại đang muốn rời đi.Chỉ là đột nhiên có hai bóng người vừa tiến vào Thanh Môn lại quay trở về.Đó là hai vị cường giả Thánh Tôn đi theo bên cạnh Huyết Âm Phục, bây giờ lại trở về nhìn về phía đám người.Đám người Thiên Võ Khuê, Linh Vũ Động Thiên thi nhau dừng lại, không dám động đậy."Các ngươi... thì không cần rời đi!"Một người trong đó mở miệng, mở bàn tay ra.Chỉ là trong nháy mắt sau đó, huyết trận xung quanh lại co vào."Buông tha cho chúng ta đi!"Thiên Võ Khuê hoảng sợ nói: "Tuy chúng ta bị các ngươi lợi dụng, thế nhưng cũng đã làm rất nhiều chuyện vì các ngươi, hãy tha cho chúng ta đi!""Đúng vậy, làm gì mà phải đuổi tận giết tuyệt?""Còn nữa, về sau các ngươi sẽ khống chế thánh vực Thiên Hồng, tóm lại vẫn cần chúng ta trợ giúp!""Đúng vậy đúng vậy..."Mấy vị Thánh Hoàng ai nấy đều sợ hãi.Chỉ là hai người kia lại làm như không nhìn thấy.Ầm...Một tiếng nổ kịch liệt đột nhiên vang lên.Một người trong đó siết tay lại, thân thể Thiên Võ Khuê trực tiếp bị bóp nát."Trước đó các ngươi còn có giá trị lợi dụng, nhưng bây giờ đã không còn, giữ các ngươi lại làm gì nữa?""Hơn nữa các ngươi đã biết chuyện không nên biết, đáng chết!"Rầm rầm rầm...Chỉ trong phút chốc, từng bóng người bên trong huyết trận không hề có sức phản kháng, thi nhau nổ tung.

"Xem ra là không thể khép lại được!"

Viêm Như Ngọc mở miệng nói: "Mọi người cẩn thận một chút".

"Ừm!"

Lúc này năm người lần lượt bước bước ra.

Sau lưng, từng vị cường giả cảnh giới Thánh Tôn, Thánh Hoàng, Thánh Vương cũng thi nhau đi theo.

Mà cùng lúc đó, đám võ giả cảnh giới Thánh năm phe như Linh Vũ Động Thiên, Đoạn Tình Thương đều nhẹ nhàng thở ra.

Đám người Ma tộc rời đi, Tần Ninh rời đi, bọn họ cũng phải nhanh chóng rời đi thôi.

Về phần phần mộ lão tổ, còn dám đi vào nữa sao?

Đi vào chính là chịu chết.

Nơi này hẳn là chỗ nguy hiểm nhất bên trong toàn bộ thánh cảnh Vị Ương.

Giờ phút này hơn trăm người còn lại đang muốn rời đi.

Chỉ là đột nhiên có hai bóng người vừa tiến vào Thanh Môn lại quay trở về.

Đó là hai vị cường giả Thánh Tôn đi theo bên cạnh Huyết Âm Phục, bây giờ lại trở về nhìn về phía đám người.

Đám người Thiên Võ Khuê, Linh Vũ Động Thiên thi nhau dừng lại, không dám động đậy.

"Các ngươi... thì không cần rời đi!"

Một người trong đó mở miệng, mở bàn tay ra.

Chỉ là trong nháy mắt sau đó, huyết trận xung quanh lại co vào.

"Buông tha cho chúng ta đi!"

Thiên Võ Khuê hoảng sợ nói: "Tuy chúng ta bị các ngươi lợi dụng, thế nhưng cũng đã làm rất nhiều chuyện vì các ngươi, hãy tha cho chúng ta đi!"

"Đúng vậy, làm gì mà phải đuổi tận giết tuyệt?"

"Còn nữa, về sau các ngươi sẽ khống chế thánh vực Thiên Hồng, tóm lại vẫn cần chúng ta trợ giúp!"

"Đúng vậy đúng vậy..."

Mấy vị Thánh Hoàng ai nấy đều sợ hãi.

Chỉ là hai người kia lại làm như không nhìn thấy.

Ầm...

Một tiếng nổ kịch liệt đột nhiên vang lên.

Một người trong đó siết tay lại, thân thể Thiên Võ Khuê trực tiếp bị bóp nát.

"Trước đó các ngươi còn có giá trị lợi dụng, nhưng bây giờ đã không còn, giữ các ngươi lại làm gì nữa?"

"Hơn nữa các ngươi đã biết chuyện không nên biết, đáng chết!"

Rầm rầm rầm...

Chỉ trong phút chốc, từng bóng người bên trong huyết trận không hề có sức phản kháng, thi nhau nổ tung.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Xem ra là không thể khép lại được!"Viêm Như Ngọc mở miệng nói: "Mọi người cẩn thận một chút"."Ừm!"Lúc này năm người lần lượt bước bước ra.Sau lưng, từng vị cường giả cảnh giới Thánh Tôn, Thánh Hoàng, Thánh Vương cũng thi nhau đi theo.Mà cùng lúc đó, đám võ giả cảnh giới Thánh năm phe như Linh Vũ Động Thiên, Đoạn Tình Thương đều nhẹ nhàng thở ra.Đám người Ma tộc rời đi, Tần Ninh rời đi, bọn họ cũng phải nhanh chóng rời đi thôi.Về phần phần mộ lão tổ, còn dám đi vào nữa sao?Đi vào chính là chịu chết.Nơi này hẳn là chỗ nguy hiểm nhất bên trong toàn bộ thánh cảnh Vị Ương.Giờ phút này hơn trăm người còn lại đang muốn rời đi.Chỉ là đột nhiên có hai bóng người vừa tiến vào Thanh Môn lại quay trở về.Đó là hai vị cường giả Thánh Tôn đi theo bên cạnh Huyết Âm Phục, bây giờ lại trở về nhìn về phía đám người.Đám người Thiên Võ Khuê, Linh Vũ Động Thiên thi nhau dừng lại, không dám động đậy."Các ngươi... thì không cần rời đi!"Một người trong đó mở miệng, mở bàn tay ra.Chỉ là trong nháy mắt sau đó, huyết trận xung quanh lại co vào."Buông tha cho chúng ta đi!"Thiên Võ Khuê hoảng sợ nói: "Tuy chúng ta bị các ngươi lợi dụng, thế nhưng cũng đã làm rất nhiều chuyện vì các ngươi, hãy tha cho chúng ta đi!""Đúng vậy, làm gì mà phải đuổi tận giết tuyệt?""Còn nữa, về sau các ngươi sẽ khống chế thánh vực Thiên Hồng, tóm lại vẫn cần chúng ta trợ giúp!""Đúng vậy đúng vậy..."Mấy vị Thánh Hoàng ai nấy đều sợ hãi.Chỉ là hai người kia lại làm như không nhìn thấy.Ầm...Một tiếng nổ kịch liệt đột nhiên vang lên.Một người trong đó siết tay lại, thân thể Thiên Võ Khuê trực tiếp bị bóp nát."Trước đó các ngươi còn có giá trị lợi dụng, nhưng bây giờ đã không còn, giữ các ngươi lại làm gì nữa?""Hơn nữa các ngươi đã biết chuyện không nên biết, đáng chết!"Rầm rầm rầm...Chỉ trong phút chốc, từng bóng người bên trong huyết trận không hề có sức phản kháng, thi nhau nổ tung.

Chương 4848: “Thánh vực Đại Võ, Cuồng Võ Thiên Đế!”