“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4850: Nơi đây lại khôi phục yên tĩnh như chết.  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong khoảnh khắc, phía trên mặt đất xuất hiện năm đại điện.Chỉ là, nếu nhìn kỹ sẽ thấy năm đại điện kia lại đứng song song, cái thứ nhất ở trước người Tần Ninh không đến trăm mét.Cái thứ hai song song với cái thứ ba cách Tần Ninh hai trăm mét.Cái thứ tư song song với cái thứ năm cách Tần Ninh năm trăm mét.Năm đại điện giống như năm miếu thổ địa, xuất hiện đều nhịp.Thế nhưng đại điện này lại cao cấp hơn miếu thổ địa không biết bao nhiêu lần.Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía năm đại điện, sắc mặt bình tĩnh."Thật sự cho rằng năm đó ta thành thật tọa hóa, không để lại một chút chiêu trò nào ư?""Chỉ đáng tiếc, đối phó với năm vị Thánh Đế các ngươi lại quá lãng phí..."Lúc này Tần Ninh lẩm bẩm, bàn tay nắm lại, năm cái Thiên Vẫn Huyền Thiết sau lưng lần lượt phá không lao ra."Tế đàn Vong Giả, tế luyện chính là mạng sống của năm Thánh Chủ, bây giờ ta gọi các ngươi trở về!"Tần Ninh hét lên một câu, năm cái Thiên Vẫn Huyền Thiết thi nhau phá không bay ra.Chỉ là đột nhiên Tần Ninh khẽ cong người theo bản năng, cả người nghiêng sang một bên, một tiếng xé gió vang lên.Vèo một cái.Cho dù Tần Ninh đã dốc hết toàn lực tránh né, thế nhưng trên mặt vẫn xuất hiện một vết máu.Máu tươi chảy xuống tí tách.Tần Ninh nhẹ nhàng đưa tay lướt qua máu tươi, nhìn về phía sau lưng."Hả?"Mà lúc này, một tiếng hô kinh ngạc cũng vang lên."Tránh được?"Trong giọng nói kia có vẻ không thể tưởng tượng nổi.Trong lòng Tần Ninh sinh ra sát ý, hờ hững nói: "Về phần ném đá giấu tay... hả?"Tần Ninh còn chưa nói xong đã quay người sang, nhìn thấy một bóng người trước mắt thì hơi sững sờ.Chỉ thấy phía sau có một người mặc quần áo rách rưới, ngạo nghễ đứng vững, trong tay nắm một cục đá, trêu tức nhìn về phía Tần Ninh.Nhìn người đàn ông này khoảng chừng trên dưới hai mươi tuổi, dáng người không thể nói là cao lớn dũng mãnh, thế nhưng khuôn mặt như đao khắc, ngũ quan rõ ràng, bề ngoài có vẻ hào phóng sảng khoái, nhưng trong mắt dường như lấp lóe ánh sao như ẩn như hiện.

Trong khoảnh khắc, phía trên mặt đất xuất hiện năm đại điện.

Chỉ là, nếu nhìn kỹ sẽ thấy năm đại điện kia lại đứng song song, cái thứ nhất ở trước người Tần Ninh không đến trăm mét.

Cái thứ hai song song với cái thứ ba cách Tần Ninh hai trăm mét.

Cái thứ tư song song với cái thứ năm cách Tần Ninh năm trăm mét.

Năm đại điện giống như năm miếu thổ địa, xuất hiện đều nhịp.

Thế nhưng đại điện này lại cao cấp hơn miếu thổ địa không biết bao nhiêu lần.

Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía năm đại điện, sắc mặt bình tĩnh.

"Thật sự cho rằng năm đó ta thành thật tọa hóa, không để lại một chút chiêu trò nào ư?"

"Chỉ đáng tiếc, đối phó với năm vị Thánh Đế các ngươi lại quá lãng phí..."

Lúc này Tần Ninh lẩm bẩm, bàn tay nắm lại, năm cái Thiên Vẫn Huyền Thiết sau lưng lần lượt phá không lao ra.

"Tế đàn Vong Giả, tế luyện chính là mạng sống của năm Thánh Chủ, bây giờ ta gọi các ngươi trở về!"

Tần Ninh hét lên một câu, năm cái Thiên Vẫn Huyền Thiết thi nhau phá không bay ra.

Chỉ là đột nhiên Tần Ninh khẽ cong người theo bản năng, cả người nghiêng sang một bên, một tiếng xé gió vang lên.

Vèo một cái.

Cho dù Tần Ninh đã dốc hết toàn lực tránh né, thế nhưng trên mặt vẫn xuất hiện một vết máu.

Máu tươi chảy xuống tí tách.

Tần Ninh nhẹ nhàng đưa tay lướt qua máu tươi, nhìn về phía sau lưng.

"Hả?"

Mà lúc này, một tiếng hô kinh ngạc cũng vang lên.

"Tránh được?"

Trong giọng nói kia có vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Trong lòng Tần Ninh sinh ra sát ý, hờ hững nói: "Về phần ném đá giấu tay... hả?"

Tần Ninh còn chưa nói xong đã quay người sang, nhìn thấy một bóng người trước mắt thì hơi sững sờ.

Chỉ thấy phía sau có một người mặc quần áo rách rưới, ngạo nghễ đứng vững, trong tay nắm một cục đá, trêu tức nhìn về phía Tần Ninh.

Nhìn người đàn ông này khoảng chừng trên dưới hai mươi tuổi, dáng người không thể nói là cao lớn dũng mãnh, thế nhưng khuôn mặt như đao khắc, ngũ quan rõ ràng, bề ngoài có vẻ hào phóng sảng khoái, nhưng trong mắt dường như lấp lóe ánh sao như ẩn như hiện.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Trong khoảnh khắc, phía trên mặt đất xuất hiện năm đại điện.Chỉ là, nếu nhìn kỹ sẽ thấy năm đại điện kia lại đứng song song, cái thứ nhất ở trước người Tần Ninh không đến trăm mét.Cái thứ hai song song với cái thứ ba cách Tần Ninh hai trăm mét.Cái thứ tư song song với cái thứ năm cách Tần Ninh năm trăm mét.Năm đại điện giống như năm miếu thổ địa, xuất hiện đều nhịp.Thế nhưng đại điện này lại cao cấp hơn miếu thổ địa không biết bao nhiêu lần.Giờ phút này, Tần Ninh nhìn về phía năm đại điện, sắc mặt bình tĩnh."Thật sự cho rằng năm đó ta thành thật tọa hóa, không để lại một chút chiêu trò nào ư?""Chỉ đáng tiếc, đối phó với năm vị Thánh Đế các ngươi lại quá lãng phí..."Lúc này Tần Ninh lẩm bẩm, bàn tay nắm lại, năm cái Thiên Vẫn Huyền Thiết sau lưng lần lượt phá không lao ra."Tế đàn Vong Giả, tế luyện chính là mạng sống của năm Thánh Chủ, bây giờ ta gọi các ngươi trở về!"Tần Ninh hét lên một câu, năm cái Thiên Vẫn Huyền Thiết thi nhau phá không bay ra.Chỉ là đột nhiên Tần Ninh khẽ cong người theo bản năng, cả người nghiêng sang một bên, một tiếng xé gió vang lên.Vèo một cái.Cho dù Tần Ninh đã dốc hết toàn lực tránh né, thế nhưng trên mặt vẫn xuất hiện một vết máu.Máu tươi chảy xuống tí tách.Tần Ninh nhẹ nhàng đưa tay lướt qua máu tươi, nhìn về phía sau lưng."Hả?"Mà lúc này, một tiếng hô kinh ngạc cũng vang lên."Tránh được?"Trong giọng nói kia có vẻ không thể tưởng tượng nổi.Trong lòng Tần Ninh sinh ra sát ý, hờ hững nói: "Về phần ném đá giấu tay... hả?"Tần Ninh còn chưa nói xong đã quay người sang, nhìn thấy một bóng người trước mắt thì hơi sững sờ.Chỉ thấy phía sau có một người mặc quần áo rách rưới, ngạo nghễ đứng vững, trong tay nắm một cục đá, trêu tức nhìn về phía Tần Ninh.Nhìn người đàn ông này khoảng chừng trên dưới hai mươi tuổi, dáng người không thể nói là cao lớn dũng mãnh, thế nhưng khuôn mặt như đao khắc, ngũ quan rõ ràng, bề ngoài có vẻ hào phóng sảng khoái, nhưng trong mắt dường như lấp lóe ánh sao như ẩn như hiện.

Chương 4850: Nơi đây lại khôi phục yên tĩnh như chết.