“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4872: "Thánh Đế mạnh quá..."
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nói với Ôn Hiến Chi: "Đưa thân xác cho ta!""Đưa liền đây!"Hắn ta ngồi xếp bằng xuống đất, từng dấu ấn bắt đầu ngưng tụ trong người.Huyết Thể Thanh Thiên Giao cũng quấn quanh người Ôn Hiến Chi.Thế rồi, dường như giữa hắn ta và giao long xuất hiện một mối liên kết nào đó.Vù vù...Tiếng vù vù trầm thấp vang lên.Những chiếc vảy trên thân Huyết Thể Thanh Thiên Giao bỗng nhiên tróc ra, sắc mặt Ôn Hiến Chi cũng trở nên nhợt nhạt."Ọe..."Huyết Thể Thanh Thiên Giao thình lình phát ra tiếng nôn mửa.Ngay sau đó, một bóng dáng bị giao phun ra khỏi miệng!Phun ra khỏi miệng...Phun ra khỏi miệng...Phun ra khỏi miệng...Trong đầu Tần Ninh lúc này chỉ toàn là tiếng ọe của Huyết Thể Thanh Thiên Giao...Một người một chó đều ngây ra như phỗng.Chẳng qua lần này là Tần Ninh và Phệ Thiên Giảo.Ôn Hiến Chi đặt cơ thể nọ xuống đất rồi nở nụ cười tự đắc: "Sư phụ, mấy năm gần đây con luôn để nó trong người đó! Người cũng biết rồi, đồ đệ hay nghĩ linh tinh nên để đảm bảo an toàn, con đặt vào trong cơ thể Thanh Hiên luôn, như thế lúc nào cũng giữ gìn được, không lo lúc cần trả cho sư phụ lại không có rồi".Dáng vẻ của hắn ta hệt muốn nói với Tần Ninh rằng: Người nhìn xem, con thông minh lắm đúng không?"Khốn kiếp!"Tần Ninh bực mình hết sức, hắn tức đến nỗi giơ tay búng trán Ôn Hiến Chi một phát.Sau một tiếng cốc, Ôn Hiến Chi nổi một cục u trên trán."Sư phụ...""Câm miệng".Phệ Thiên Giảo thấy có trò hay để xem bèn nheo mắt, cười hí ha hí hửng.Tần Ninh không muốn nói nhiều, ngồi xổm xuống quan sát thân xác.
Tần Ninh nói với Ôn Hiến Chi: "Đưa thân xác cho ta!"
"Đưa liền đây!"
Hắn ta ngồi xếp bằng xuống đất, từng dấu ấn bắt đầu ngưng tụ trong người.
Huyết Thể Thanh Thiên Giao cũng quấn quanh người Ôn Hiến Chi.
Thế rồi, dường như giữa hắn ta và giao long xuất hiện một mối liên kết nào đó.
Vù vù...
Tiếng vù vù trầm thấp vang lên.
Những chiếc vảy trên thân Huyết Thể Thanh Thiên Giao bỗng nhiên tróc ra, sắc mặt Ôn Hiến Chi cũng trở nên nhợt nhạt.
"Ọe..."
Huyết Thể Thanh Thiên Giao thình lình phát ra tiếng nôn mửa.
Ngay sau đó, một bóng dáng bị giao phun ra khỏi miệng!
Phun ra khỏi miệng...
Phun ra khỏi miệng...
Phun ra khỏi miệng...
Trong đầu Tần Ninh lúc này chỉ toàn là tiếng ọe của Huyết Thể Thanh Thiên Giao...
Một người một chó đều ngây ra như phỗng.
Chẳng qua lần này là Tần Ninh và Phệ Thiên Giảo.
Ôn Hiến Chi đặt cơ thể nọ xuống đất rồi nở nụ cười tự đắc: "Sư phụ, mấy năm gần đây con luôn để nó trong người đó! Người cũng biết rồi, đồ đệ hay nghĩ linh tinh nên để đảm bảo an toàn, con đặt vào trong cơ thể Thanh Hiên luôn, như thế lúc nào cũng giữ gìn được, không lo lúc cần trả cho sư phụ lại không có rồi".
Dáng vẻ của hắn ta hệt muốn nói với Tần Ninh rằng: Người nhìn xem, con thông minh lắm đúng không?
"Khốn kiếp!"
Tần Ninh bực mình hết sức, hắn tức đến nỗi giơ tay búng trán Ôn Hiến Chi một phát.
Sau một tiếng cốc, Ôn Hiến Chi nổi một cục u trên trán.
"Sư phụ..."
"Câm miệng".
Phệ Thiên Giảo thấy có trò hay để xem bèn nheo mắt, cười hí ha hí hửng.
Tần Ninh không muốn nói nhiều, ngồi xổm xuống quan sát thân xác.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nói với Ôn Hiến Chi: "Đưa thân xác cho ta!""Đưa liền đây!"Hắn ta ngồi xếp bằng xuống đất, từng dấu ấn bắt đầu ngưng tụ trong người.Huyết Thể Thanh Thiên Giao cũng quấn quanh người Ôn Hiến Chi.Thế rồi, dường như giữa hắn ta và giao long xuất hiện một mối liên kết nào đó.Vù vù...Tiếng vù vù trầm thấp vang lên.Những chiếc vảy trên thân Huyết Thể Thanh Thiên Giao bỗng nhiên tróc ra, sắc mặt Ôn Hiến Chi cũng trở nên nhợt nhạt."Ọe..."Huyết Thể Thanh Thiên Giao thình lình phát ra tiếng nôn mửa.Ngay sau đó, một bóng dáng bị giao phun ra khỏi miệng!Phun ra khỏi miệng...Phun ra khỏi miệng...Phun ra khỏi miệng...Trong đầu Tần Ninh lúc này chỉ toàn là tiếng ọe của Huyết Thể Thanh Thiên Giao...Một người một chó đều ngây ra như phỗng.Chẳng qua lần này là Tần Ninh và Phệ Thiên Giảo.Ôn Hiến Chi đặt cơ thể nọ xuống đất rồi nở nụ cười tự đắc: "Sư phụ, mấy năm gần đây con luôn để nó trong người đó! Người cũng biết rồi, đồ đệ hay nghĩ linh tinh nên để đảm bảo an toàn, con đặt vào trong cơ thể Thanh Hiên luôn, như thế lúc nào cũng giữ gìn được, không lo lúc cần trả cho sư phụ lại không có rồi".Dáng vẻ của hắn ta hệt muốn nói với Tần Ninh rằng: Người nhìn xem, con thông minh lắm đúng không?"Khốn kiếp!"Tần Ninh bực mình hết sức, hắn tức đến nỗi giơ tay búng trán Ôn Hiến Chi một phát.Sau một tiếng cốc, Ôn Hiến Chi nổi một cục u trên trán."Sư phụ...""Câm miệng".Phệ Thiên Giảo thấy có trò hay để xem bèn nheo mắt, cười hí ha hí hửng.Tần Ninh không muốn nói nhiều, ngồi xổm xuống quan sát thân xác.