“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4875: Thạch Cảm Đương?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nhìn Diệp Chi Vấn, hỏi: "Đã gặp nhau rồi thì trò chuyện lâu chút nhé?""Tần công tử muốn biết gì, nếu ta biết ta sẽ nói hết".Diệp Chi Vấn nhoẻn môi cười.Lúc này, Huyết Âm Phục khẽ quát: "Diệp Chi Vấn, ta bảo ngươi tới đây không phải để cho ngươi ôn chuyện!"Bấy giờ năm vị lão tổ đã dừng tay, đồng loạt đi tới trước mặt Tần Ninh và nhìn xung quanh một cách cảnh giác.Năm người đã không còn nằm trong sự kiểm soát của hắn ta mà dưới trướng Tần Ninh rồi.Đám người Ma tộc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.Diệp Chi Vấn nghe vậy thì liếc nhìn Huyết Âm Phục.Chỉ một cái liếc mắt ấy thôi đã khiến hắn ta giật thót. Cái nhìn ấy phảng phất tới từ địa ngục làm Huyết Âm Phục vô cùng hoảng sợ.Hắn ta không nói gì nữa.Song ánh mắt khi nhìn Diệp Chi Vấn lại lộ vẻ kinh hoàng.Trưởng tộc của bốn gia tộc đều e ngại y.Nhưng họ không rõ thân phận Nhân tộc của Diệp Chi Vấn là như nào.Nói cách khác, Diệp Chi Vấn không thuộc Nhân tộc mà là người trong Ma tộc bọn họ?Giờ họ mới biết chuyện này.Nhìn tình hình trước mắt, cảm giác này lần đầu tiên làm sự dè chừng y vô cùng rõ rệt nảy lên trong lòng hắn ta."Tần Ninh, thật ra họ không có ác ý gì đâu, phá rối đường ngươi đi chẳng qua là do không muốn ngươi về thôi".Diệp Chi Vấn từ từ nói: "Về việc họ muốn tìm gì... ta không thể nói cho ngươi biết, nhưng nếu ngươi có thể hợp tác với họ, trở về Thương Mang, chỉ cần họ lấy được thứ họ muốn thì ngươi vẫn được phép làm chủ nhân của mảnh thiên địa này!"Tần Ninh nghe vậy chỉ nhếch mép."Ta không tin!"Hắn cười cợt: "Ngươi làm sao cho ta tin đi?""Hiện tại ta không có cách gì cho ngươi tin tưởng ta được nhưng ta mong ngươi hãy cân nhắc thật kỹ. Nếu không, đến khi hậu quả nặng nề không thể cứu vãn xảy ra mà ngươi mới tin thì không còn có quyền lựa chọn như bây giờ đâu".Nghe vậy, Tần Ninh nhìn Diệp Chi Vấn với ánh mắt bình tĩnh."Từ nhỏ tới lớn ta đây đã sợ trời không sợ đất, dù sao từ nhỏ đã ngậm thìa vàng, ta không có gì phải sợ hãi".Hắn chậm rãi cất lời: "Huống gì tuy có thân phận phi phàm nhưng trước giờ ta chưa lần nào sống trong sung sướng nhờ có thân phận này, trái lại còn trải qua nhiều thăng trầm, vấp ngã, cuối cùng đạt được thành tựu lớn"."Ngươi có nói vậy cũng không làm ta đổi ý được đâu!"Diệp Chi Vấn tiếp tục thuyết phục: "Đã vậy thì ta sẽ nói tình hình hiện nay cho ngươi nghe".
Tần Ninh nhìn Diệp Chi Vấn, hỏi: "Đã gặp nhau rồi thì trò chuyện lâu chút nhé?"
"Tần công tử muốn biết gì, nếu ta biết ta sẽ nói hết".
Diệp Chi Vấn nhoẻn môi cười.
Lúc này, Huyết Âm Phục khẽ quát: "Diệp Chi Vấn, ta bảo ngươi tới đây không phải để cho ngươi ôn chuyện!"
Bấy giờ năm vị lão tổ đã dừng tay, đồng loạt đi tới trước mặt Tần Ninh và nhìn xung quanh một cách cảnh giác.
Năm người đã không còn nằm trong sự kiểm soát của hắn ta mà dưới trướng Tần Ninh rồi.
Đám người Ma tộc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Diệp Chi Vấn nghe vậy thì liếc nhìn Huyết Âm Phục.
Chỉ một cái liếc mắt ấy thôi đã khiến hắn ta giật thót. Cái nhìn ấy phảng phất tới từ địa ngục làm Huyết Âm Phục vô cùng hoảng sợ.
Hắn ta không nói gì nữa.
Song ánh mắt khi nhìn Diệp Chi Vấn lại lộ vẻ kinh hoàng.
Trưởng tộc của bốn gia tộc đều e ngại y.
Nhưng họ không rõ thân phận Nhân tộc của Diệp Chi Vấn là như nào.
Nói cách khác, Diệp Chi Vấn không thuộc Nhân tộc mà là người trong Ma tộc bọn họ?
Giờ họ mới biết chuyện này.
Nhìn tình hình trước mắt, cảm giác này lần đầu tiên làm sự dè chừng y vô cùng rõ rệt nảy lên trong lòng hắn ta.
"Tần Ninh, thật ra họ không có ác ý gì đâu, phá rối đường ngươi đi chẳng qua là do không muốn ngươi về thôi".
Diệp Chi Vấn từ từ nói: "Về việc họ muốn tìm gì... ta không thể nói cho ngươi biết, nhưng nếu ngươi có thể hợp tác với họ, trở về Thương Mang, chỉ cần họ lấy được thứ họ muốn thì ngươi vẫn được phép làm chủ nhân của mảnh thiên địa này!"
Tần Ninh nghe vậy chỉ nhếch mép.
"Ta không tin!"
Hắn cười cợt: "Ngươi làm sao cho ta tin đi?"
"Hiện tại ta không có cách gì cho ngươi tin tưởng ta được nhưng ta mong ngươi hãy cân nhắc thật kỹ. Nếu không, đến khi hậu quả nặng nề không thể cứu vãn xảy ra mà ngươi mới tin thì không còn có quyền lựa chọn như bây giờ đâu".
Nghe vậy, Tần Ninh nhìn Diệp Chi Vấn với ánh mắt bình tĩnh.
"Từ nhỏ tới lớn ta đây đã sợ trời không sợ đất, dù sao từ nhỏ đã ngậm thìa vàng, ta không có gì phải sợ hãi".
Hắn chậm rãi cất lời: "Huống gì tuy có thân phận phi phàm nhưng trước giờ ta chưa lần nào sống trong sung sướng nhờ có thân phận này, trái lại còn trải qua nhiều thăng trầm, vấp ngã, cuối cùng đạt được thành tựu lớn".
"Ngươi có nói vậy cũng không làm ta đổi ý được đâu!"
Diệp Chi Vấn tiếp tục thuyết phục: "Đã vậy thì ta sẽ nói tình hình hiện nay cho ngươi nghe".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nhìn Diệp Chi Vấn, hỏi: "Đã gặp nhau rồi thì trò chuyện lâu chút nhé?""Tần công tử muốn biết gì, nếu ta biết ta sẽ nói hết".Diệp Chi Vấn nhoẻn môi cười.Lúc này, Huyết Âm Phục khẽ quát: "Diệp Chi Vấn, ta bảo ngươi tới đây không phải để cho ngươi ôn chuyện!"Bấy giờ năm vị lão tổ đã dừng tay, đồng loạt đi tới trước mặt Tần Ninh và nhìn xung quanh một cách cảnh giác.Năm người đã không còn nằm trong sự kiểm soát của hắn ta mà dưới trướng Tần Ninh rồi.Đám người Ma tộc cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.Diệp Chi Vấn nghe vậy thì liếc nhìn Huyết Âm Phục.Chỉ một cái liếc mắt ấy thôi đã khiến hắn ta giật thót. Cái nhìn ấy phảng phất tới từ địa ngục làm Huyết Âm Phục vô cùng hoảng sợ.Hắn ta không nói gì nữa.Song ánh mắt khi nhìn Diệp Chi Vấn lại lộ vẻ kinh hoàng.Trưởng tộc của bốn gia tộc đều e ngại y.Nhưng họ không rõ thân phận Nhân tộc của Diệp Chi Vấn là như nào.Nói cách khác, Diệp Chi Vấn không thuộc Nhân tộc mà là người trong Ma tộc bọn họ?Giờ họ mới biết chuyện này.Nhìn tình hình trước mắt, cảm giác này lần đầu tiên làm sự dè chừng y vô cùng rõ rệt nảy lên trong lòng hắn ta."Tần Ninh, thật ra họ không có ác ý gì đâu, phá rối đường ngươi đi chẳng qua là do không muốn ngươi về thôi".Diệp Chi Vấn từ từ nói: "Về việc họ muốn tìm gì... ta không thể nói cho ngươi biết, nhưng nếu ngươi có thể hợp tác với họ, trở về Thương Mang, chỉ cần họ lấy được thứ họ muốn thì ngươi vẫn được phép làm chủ nhân của mảnh thiên địa này!"Tần Ninh nghe vậy chỉ nhếch mép."Ta không tin!"Hắn cười cợt: "Ngươi làm sao cho ta tin đi?""Hiện tại ta không có cách gì cho ngươi tin tưởng ta được nhưng ta mong ngươi hãy cân nhắc thật kỹ. Nếu không, đến khi hậu quả nặng nề không thể cứu vãn xảy ra mà ngươi mới tin thì không còn có quyền lựa chọn như bây giờ đâu".Nghe vậy, Tần Ninh nhìn Diệp Chi Vấn với ánh mắt bình tĩnh."Từ nhỏ tới lớn ta đây đã sợ trời không sợ đất, dù sao từ nhỏ đã ngậm thìa vàng, ta không có gì phải sợ hãi".Hắn chậm rãi cất lời: "Huống gì tuy có thân phận phi phàm nhưng trước giờ ta chưa lần nào sống trong sung sướng nhờ có thân phận này, trái lại còn trải qua nhiều thăng trầm, vấp ngã, cuối cùng đạt được thành tựu lớn"."Ngươi có nói vậy cũng không làm ta đổi ý được đâu!"Diệp Chi Vấn tiếp tục thuyết phục: "Đã vậy thì ta sẽ nói tình hình hiện nay cho ngươi nghe".