“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4888: “Giờ mới nịnh thì cũng đã muộn rồi!”  

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ôn Hiến Chi vội vàng gật đầu.Tần Ninh lại nói: “Sau đây, hai người các ngươi đừng rời khỏi ta nửa bước”.Nói xong, Tần Ninh lại cảm thấy mình làm vậy là hơi thừa.Đôi tay của Ôn Hiến Chi đang ôm chặt vào bắp đùi của hắn.Phệ Thiên Giảo thì gần như dán vào mặt hắn.Hai cái tên này sợ chết đến vậy sao?Tần Ninh lúc này nắm chặt tay, lúc buông ra thì có năm chữ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.Năm chữ Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Nhất tản ra bốn phía, duy trì sự ổn định của chưởng hoa sen.“Ừm?”Nhưng lúc này, Tần Ninh đột nhiên nhíu mày lại.“Sư tôn, sao vậy?”“Sao... lại có một người nữa ở đây?”Tần Ninh lúc này nhíu mày lại.Có một người nữa?Lúc này, Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo đã giãy chết ôm chặt Tần Ninh, không dám buông tay.“Là... là quỷ sao?”, Phệ Thiên Giảo run rẩy nói.“Câm mồm, đúng là miệng chó không mọc được ngà voi mà”.“Miệng chó mọc được ngà voi mới tài đấy!”Sau đó, một người một giảo nhìn quanh, trong chưởng hoa sen này chỉ có ba bọn họ thôi mà!“Huynh đài, mau hiện thân đi!”Tần Ninh nói: “Nếu ngươi không xuất hiện thì sẽ liên lụy tới chúng ta, cả bốn sẽ cùng phải chết đấy!”Nghe vậy, dần dần, không gian yên tĩnh vang lên tiếng bước chân.Một bóng người lúc này xuất hiện.Hai người một chó đều nhìn về người này.Một bộ đồ màu xanh, dáng người thẳng tắp, dung mạo tuấn khí, là một thanh niên đẹp trai.Mà thanh trường kiếm hắn ta vác theo cũng lộ ra mấy phần tiên khí cùng ảo diệu.“Ngươi là ai? Gian tế của Ma tộc?”Ôn Hiến Chi lập tức quát.Thanh niên trước mắt nhìn không đẹp trai bằng hắn ta nhưng đem lại nhiều khí thế hiên ngang lẫm liệt hơn, làm hắn ta rất khó chịu.Thanh niên kia nhìn nhóm Tần Ninh.“Tại hạ là Phong Vô Tình”.Hắn ta chắp tay nói: “Phụng mệnh chủ thượng nhà ta đến thánh vực Thiên Hồng điều tra tin tức, kết quả... bị cuốn vào tranh đấu giữa các ngươi với Ma tộc”.

Ôn Hiến Chi vội vàng gật đầu.

Tần Ninh lại nói: “Sau đây, hai người các ngươi đừng rời khỏi ta nửa bước”.

Nói xong, Tần Ninh lại cảm thấy mình làm vậy là hơi thừa.

Đôi tay của Ôn Hiến Chi đang ôm chặt vào bắp đùi của hắn.

Phệ Thiên Giảo thì gần như dán vào mặt hắn.

Hai cái tên này sợ chết đến vậy sao?

Tần Ninh lúc này nắm chặt tay, lúc buông ra thì có năm chữ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.

Năm chữ Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Nhất tản ra bốn phía, duy trì sự ổn định của chưởng hoa sen.

“Ừm?”

Nhưng lúc này, Tần Ninh đột nhiên nhíu mày lại.

“Sư tôn, sao vậy?”

“Sao... lại có một người nữa ở đây?”

Tần Ninh lúc này nhíu mày lại.

Có một người nữa?

Lúc này, Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo đã giãy chết ôm chặt Tần Ninh, không dám buông tay.

“Là... là quỷ sao?”, Phệ Thiên Giảo run rẩy nói.

“Câm mồm, đúng là miệng chó không mọc được ngà voi mà”.

“Miệng chó mọc được ngà voi mới tài đấy!”

Sau đó, một người một giảo nhìn quanh, trong chưởng hoa sen này chỉ có ba bọn họ thôi mà!

“Huynh đài, mau hiện thân đi!”

Tần Ninh nói: “Nếu ngươi không xuất hiện thì sẽ liên lụy tới chúng ta, cả bốn sẽ cùng phải chết đấy!”

Nghe vậy, dần dần, không gian yên tĩnh vang lên tiếng bước chân.

Một bóng người lúc này xuất hiện.

Hai người một chó đều nhìn về người này.

Một bộ đồ màu xanh, dáng người thẳng tắp, dung mạo tuấn khí, là một thanh niên đẹp trai.

Mà thanh trường kiếm hắn ta vác theo cũng lộ ra mấy phần tiên khí cùng ảo diệu.

“Ngươi là ai? Gian tế của Ma tộc?”

Ôn Hiến Chi lập tức quát.

Thanh niên trước mắt nhìn không đẹp trai bằng hắn ta nhưng đem lại nhiều khí thế hiên ngang lẫm liệt hơn, làm hắn ta rất khó chịu.

Thanh niên kia nhìn nhóm Tần Ninh.

“Tại hạ là Phong Vô Tình”.

Hắn ta chắp tay nói: “Phụng mệnh chủ thượng nhà ta đến thánh vực Thiên Hồng điều tra tin tức, kết quả... bị cuốn vào tranh đấu giữa các ngươi với Ma tộc”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ôn Hiến Chi vội vàng gật đầu.Tần Ninh lại nói: “Sau đây, hai người các ngươi đừng rời khỏi ta nửa bước”.Nói xong, Tần Ninh lại cảm thấy mình làm vậy là hơi thừa.Đôi tay của Ôn Hiến Chi đang ôm chặt vào bắp đùi của hắn.Phệ Thiên Giảo thì gần như dán vào mặt hắn.Hai cái tên này sợ chết đến vậy sao?Tần Ninh lúc này nắm chặt tay, lúc buông ra thì có năm chữ xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.Năm chữ Thiên, Địa, Huyền, Hoàng, Nhất tản ra bốn phía, duy trì sự ổn định của chưởng hoa sen.“Ừm?”Nhưng lúc này, Tần Ninh đột nhiên nhíu mày lại.“Sư tôn, sao vậy?”“Sao... lại có một người nữa ở đây?”Tần Ninh lúc này nhíu mày lại.Có một người nữa?Lúc này, Ôn Hiến Chi và Phệ Thiên Giảo đã giãy chết ôm chặt Tần Ninh, không dám buông tay.“Là... là quỷ sao?”, Phệ Thiên Giảo run rẩy nói.“Câm mồm, đúng là miệng chó không mọc được ngà voi mà”.“Miệng chó mọc được ngà voi mới tài đấy!”Sau đó, một người một giảo nhìn quanh, trong chưởng hoa sen này chỉ có ba bọn họ thôi mà!“Huynh đài, mau hiện thân đi!”Tần Ninh nói: “Nếu ngươi không xuất hiện thì sẽ liên lụy tới chúng ta, cả bốn sẽ cùng phải chết đấy!”Nghe vậy, dần dần, không gian yên tĩnh vang lên tiếng bước chân.Một bóng người lúc này xuất hiện.Hai người một chó đều nhìn về người này.Một bộ đồ màu xanh, dáng người thẳng tắp, dung mạo tuấn khí, là một thanh niên đẹp trai.Mà thanh trường kiếm hắn ta vác theo cũng lộ ra mấy phần tiên khí cùng ảo diệu.“Ngươi là ai? Gian tế của Ma tộc?”Ôn Hiến Chi lập tức quát.Thanh niên trước mắt nhìn không đẹp trai bằng hắn ta nhưng đem lại nhiều khí thế hiên ngang lẫm liệt hơn, làm hắn ta rất khó chịu.Thanh niên kia nhìn nhóm Tần Ninh.“Tại hạ là Phong Vô Tình”.Hắn ta chắp tay nói: “Phụng mệnh chủ thượng nhà ta đến thánh vực Thiên Hồng điều tra tin tức, kết quả... bị cuốn vào tranh đấu giữa các ngươi với Ma tộc”.

Chương 4888: “Giờ mới nịnh thì cũng đã muộn rồi!”