“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4894: “Ngươi là người phương nào?”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nhìn cô ấy, mím môi rồi nói: “Tại hạ là Tần Ninh, đến từ thánh vực Thiên Hồng, phá giới mà đến đây, dọc đường gặp cuồng phong không gian nên bị càn quét, chúng ta may mắn nhặt được cái mạng!”Cô gái nghe vậy thì kinh ngạc nói: “Thánh vực Thiên Hồng? Mấy vạn năm nay, thánh vực Thiên Hồng cùng cửu đại thánh vực khác đều không giao lưu gì mà”.“Tỷ tỷ, đại ca ca này nhìn có vẻ như bị thương rất nặng đấy...”Lúc này, cô bé mà Tần Ninh nhìn thấy đầu tiên không khỏi nói.“Có thể sống sót từ trong cuồng phong không gian mà ra thì cũng không đơn giản”.Nhưng lúc này, một cô gái mặc váy tím khác cũng lên tiếng: “Sao các ngươi lại từ thánh vực Thiên Hồng đi vào thánh vực Đại Võ của chúng ta?”Thánh vực Đại Võ?Đến thánh vực Đại Võ rồi sao?Tần Ninh lúc này cố gắng nói: “Ở thánh vực Thiên Hồng, chúng ta gặp phải Ma tộc, bị chúng đuổi giết cho nên cuống quít chạy trốn. Trên đường chạy trốn thì rơi vào một khu vực cổ, kết quả nhờ có duyên nên phát hiện truyền tống trận cổ xưa ở đó...”Tần Ninh lập tức nói khoác ra.Vì không biết nhóm người trước mặt này là ai nên Tần Ninh cũng không thể nói thật được.“Ra là vậy...”Cô gái váy đỏ có vẻ khá tin tưởng.Chỉ có cô gái váy tím thì vẫn mang cảm xúc nghi ngờ.Tần Ninh lên tiếng: “Mấy người bạn của ta đâu rồi?”“Ở bên kia!”Tiểu cô nương chỉ về phía sau Tần Ninh.Tần Ninh chật vật quay đầu lại, chỉ thấy đằng sau.Ôn Hiến Chi và Phong Vô Tình tựa ở gốc cây đào, sắc mặt ảm đạm, hôn mê bất tỉnh.Còn Phệ Thiên Giảo thì nằm dưới đất, không rõ sống chết.Tần Ninh định đứng lên, nhưng chỉ thấy toàn thân đau nhức, xương cốt như muốn sụp đổ.“Ngươi định làm gì?”Tiểu cô nương vội vàng nói với Tần Ninh.“Ta muốn đi xem xem bạn của ta ra sao...”“Ngươi yên tâm, bọn họ vẫn ổn, chỉ là hôn mê mà thôi, sức khôi phục của ngươi mạnh hơn nên tỉnh trước đó mà”.Tiểu cô nương nhìn Tần Ninh, khẽ mỉm cười, lộ ra đôi má lúm.“Cảm ơn...”
Tần Ninh nhìn cô ấy, mím môi rồi nói: “Tại hạ là Tần Ninh, đến từ thánh vực Thiên Hồng, phá giới mà đến đây, dọc đường gặp cuồng phong không gian nên bị càn quét, chúng ta may mắn nhặt được cái mạng!”
Cô gái nghe vậy thì kinh ngạc nói: “Thánh vực Thiên Hồng? Mấy vạn năm nay, thánh vực Thiên Hồng cùng cửu đại thánh vực khác đều không giao lưu gì mà”.
“Tỷ tỷ, đại ca ca này nhìn có vẻ như bị thương rất nặng đấy...”
Lúc này, cô bé mà Tần Ninh nhìn thấy đầu tiên không khỏi nói.
“Có thể sống sót từ trong cuồng phong không gian mà ra thì cũng không đơn giản”.
Nhưng lúc này, một cô gái mặc váy tím khác cũng lên tiếng: “Sao các ngươi lại từ thánh vực Thiên Hồng đi vào thánh vực Đại Võ của chúng ta?”
Thánh vực Đại Võ?
Đến thánh vực Đại Võ rồi sao?
Tần Ninh lúc này cố gắng nói: “Ở thánh vực Thiên Hồng, chúng ta gặp phải Ma tộc, bị chúng đuổi giết cho nên cuống quít chạy trốn. Trên đường chạy trốn thì rơi vào một khu vực cổ, kết quả nhờ có duyên nên phát hiện truyền tống trận cổ xưa ở đó...”
Tần Ninh lập tức nói khoác ra.
Vì không biết nhóm người trước mặt này là ai nên Tần Ninh cũng không thể nói thật được.
“Ra là vậy...”
Cô gái váy đỏ có vẻ khá tin tưởng.
Chỉ có cô gái váy tím thì vẫn mang cảm xúc nghi ngờ.
Tần Ninh lên tiếng: “Mấy người bạn của ta đâu rồi?”
“Ở bên kia!”
Tiểu cô nương chỉ về phía sau Tần Ninh.
Tần Ninh chật vật quay đầu lại, chỉ thấy đằng sau.
Ôn Hiến Chi và Phong Vô Tình tựa ở gốc cây đào, sắc mặt ảm đạm, hôn mê bất tỉnh.
Còn Phệ Thiên Giảo thì nằm dưới đất, không rõ sống chết.
Tần Ninh định đứng lên, nhưng chỉ thấy toàn thân đau nhức, xương cốt như muốn sụp đổ.
“Ngươi định làm gì?”
Tiểu cô nương vội vàng nói với Tần Ninh.
“Ta muốn đi xem xem bạn của ta ra sao...”
“Ngươi yên tâm, bọn họ vẫn ổn, chỉ là hôn mê mà thôi, sức khôi phục của ngươi mạnh hơn nên tỉnh trước đó mà”.
Tiểu cô nương nhìn Tần Ninh, khẽ mỉm cười, lộ ra đôi má lúm.
“Cảm ơn...”
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tần Ninh nhìn cô ấy, mím môi rồi nói: “Tại hạ là Tần Ninh, đến từ thánh vực Thiên Hồng, phá giới mà đến đây, dọc đường gặp cuồng phong không gian nên bị càn quét, chúng ta may mắn nhặt được cái mạng!”Cô gái nghe vậy thì kinh ngạc nói: “Thánh vực Thiên Hồng? Mấy vạn năm nay, thánh vực Thiên Hồng cùng cửu đại thánh vực khác đều không giao lưu gì mà”.“Tỷ tỷ, đại ca ca này nhìn có vẻ như bị thương rất nặng đấy...”Lúc này, cô bé mà Tần Ninh nhìn thấy đầu tiên không khỏi nói.“Có thể sống sót từ trong cuồng phong không gian mà ra thì cũng không đơn giản”.Nhưng lúc này, một cô gái mặc váy tím khác cũng lên tiếng: “Sao các ngươi lại từ thánh vực Thiên Hồng đi vào thánh vực Đại Võ của chúng ta?”Thánh vực Đại Võ?Đến thánh vực Đại Võ rồi sao?Tần Ninh lúc này cố gắng nói: “Ở thánh vực Thiên Hồng, chúng ta gặp phải Ma tộc, bị chúng đuổi giết cho nên cuống quít chạy trốn. Trên đường chạy trốn thì rơi vào một khu vực cổ, kết quả nhờ có duyên nên phát hiện truyền tống trận cổ xưa ở đó...”Tần Ninh lập tức nói khoác ra.Vì không biết nhóm người trước mặt này là ai nên Tần Ninh cũng không thể nói thật được.“Ra là vậy...”Cô gái váy đỏ có vẻ khá tin tưởng.Chỉ có cô gái váy tím thì vẫn mang cảm xúc nghi ngờ.Tần Ninh lên tiếng: “Mấy người bạn của ta đâu rồi?”“Ở bên kia!”Tiểu cô nương chỉ về phía sau Tần Ninh.Tần Ninh chật vật quay đầu lại, chỉ thấy đằng sau.Ôn Hiến Chi và Phong Vô Tình tựa ở gốc cây đào, sắc mặt ảm đạm, hôn mê bất tỉnh.Còn Phệ Thiên Giảo thì nằm dưới đất, không rõ sống chết.Tần Ninh định đứng lên, nhưng chỉ thấy toàn thân đau nhức, xương cốt như muốn sụp đổ.“Ngươi định làm gì?”Tiểu cô nương vội vàng nói với Tần Ninh.“Ta muốn đi xem xem bạn của ta ra sao...”“Ngươi yên tâm, bọn họ vẫn ổn, chỉ là hôn mê mà thôi, sức khôi phục của ngươi mạnh hơn nên tỉnh trước đó mà”.Tiểu cô nương nhìn Tần Ninh, khẽ mỉm cười, lộ ra đôi má lúm.“Cảm ơn...”