“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4917: Thánh thú kết bạn?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Phệ Thiên Giảo, qua đây”.Tần Ninh khẽ nói.Phệ Thiên Giảo quay lại nhìn Tần Ninh, khó chịu nói: “Làm sao? Không thấy người ta đang nghỉ ngơi à?”Tần Ninh nghe vậy thì hơi ngẩn ra.Con chó này ngày xưa lúc nhận ra hắn thì chỉ sợ hắn nổi giận đánh chết nó, không dám thừa nhận, tác oai tác quái cả ngày.Lần này gặp Ôn Hiến Chi, không thoát được, không thể không nhận, nhưng lại mất trí nhớ, rồi biến thành kiểu ông lớn như bây giờ.Những ngày qua đi theo Giang Tiểu Tiểu ăn no uống say, Tần Ninh suýt thì quên sự tồn tại của Phệ Thiên Giảo.Nhưng lúc này hiển nhiên không phải thời điểm chấp nhặt với nó.“Huyết mạch của ngươi khác biệt, có huyết mạch thánh thú, nhưng cũng có huyết mạch của thần thú nữa. Ngươi phóng thích ra khí tức thì đám thánh thú cấp tám sẽ phải né tránh!”Tần Ninh nói: “Thử xem!”“Thả ra kiểu gì?”, Phệ Thiên Giảo trừng to mắt, tò mò hỏi.Nghe vậy, Tần Ninh còn trừng mắt to hơn.Ngươi không biết thả khí tức ra? Lại còn hỏi ta?Tần Ninh nhẫn nại nói: “Vậy ngươi thử gào nhẹ xem”.Phệ Thiên Giảo ngẩn ra, sau đó khẽ hừ giọng, há mồm ra gào.“Áu... Áu áu áu.... Áu...”Khi tiếng gầm của nó vang lên, đám người Giang gia đều ngơ ngác.Tần Ninh lúc này cũng lấy tay che mặt, quay về phía sau nhất của đội ngũ.“Sao vậy? Sư tôn?”Ôn Hiến Chi tò mò hỏi.“Ngươi nghe xem tiếng gào này là của Giảo à? Đây rõ ràng là tiếng chó sủa!”Tần Ninh thật sự quá mệt mỏi, đã không nhờ cậy được Huyết Thể Thanh Thiên Giao gì rồi, giờ càng không thể dựa vào Phệ Thiên Giảo.Thực ra, hắn cũng nên biết sớm...Vào lúc quan trọng thì sao lại trông chờ vào hai thứ này chứ?Tần Ninh cười khổ lắc đầu.Phong Vô Tình khẽ nói: “Hay ta đưa Thánh Kiếm Phong Tình cho ngươi mượn nhé...”“Thánh Kiếm Phong Tình chỉ có một kiếm khí bị Lý Huyền Đạo phong cấm lại thôi, giờ đã không còn gì nữa rồi...”, Tần Ninh bất đắc dĩ nói: “Cho dù có đi nữa thì với tình huống thân thể của ta hiện giờ cũng không thể thi triển ra nổi”.
“Phệ Thiên Giảo, qua đây”.
Tần Ninh khẽ nói.
Phệ Thiên Giảo quay lại nhìn Tần Ninh, khó chịu nói: “Làm sao? Không thấy người ta đang nghỉ ngơi à?”
Tần Ninh nghe vậy thì hơi ngẩn ra.
Con chó này ngày xưa lúc nhận ra hắn thì chỉ sợ hắn nổi giận đánh chết nó, không dám thừa nhận, tác oai tác quái cả ngày.
Lần này gặp Ôn Hiến Chi, không thoát được, không thể không nhận, nhưng lại mất trí nhớ, rồi biến thành kiểu ông lớn như bây giờ.
Những ngày qua đi theo Giang Tiểu Tiểu ăn no uống say, Tần Ninh suýt thì quên sự tồn tại của Phệ Thiên Giảo.
Nhưng lúc này hiển nhiên không phải thời điểm chấp nhặt với nó.
“Huyết mạch của ngươi khác biệt, có huyết mạch thánh thú, nhưng cũng có huyết mạch của thần thú nữa. Ngươi phóng thích ra khí tức thì đám thánh thú cấp tám sẽ phải né tránh!”
Tần Ninh nói: “Thử xem!”
“Thả ra kiểu gì?”, Phệ Thiên Giảo trừng to mắt, tò mò hỏi.
Nghe vậy, Tần Ninh còn trừng mắt to hơn.
Ngươi không biết thả khí tức ra? Lại còn hỏi ta?
Tần Ninh nhẫn nại nói: “Vậy ngươi thử gào nhẹ xem”.
Phệ Thiên Giảo ngẩn ra, sau đó khẽ hừ giọng, há mồm ra gào.
“Áu... Áu áu áu.... Áu...”
Khi tiếng gầm của nó vang lên, đám người Giang gia đều ngơ ngác.
Tần Ninh lúc này cũng lấy tay che mặt, quay về phía sau nhất của đội ngũ.
“Sao vậy? Sư tôn?”
Ôn Hiến Chi tò mò hỏi.
“Ngươi nghe xem tiếng gào này là của Giảo à? Đây rõ ràng là tiếng chó sủa!”
Tần Ninh thật sự quá mệt mỏi, đã không nhờ cậy được Huyết Thể Thanh Thiên Giao gì rồi, giờ càng không thể dựa vào Phệ Thiên Giảo.
Thực ra, hắn cũng nên biết sớm...
Vào lúc quan trọng thì sao lại trông chờ vào hai thứ này chứ?
Tần Ninh cười khổ lắc đầu.
Phong Vô Tình khẽ nói: “Hay ta đưa Thánh Kiếm Phong Tình cho ngươi mượn nhé...”
“Thánh Kiếm Phong Tình chỉ có một kiếm khí bị Lý Huyền Đạo phong cấm lại thôi, giờ đã không còn gì nữa rồi...”, Tần Ninh bất đắc dĩ nói: “Cho dù có đi nữa thì với tình huống thân thể của ta hiện giờ cũng không thể thi triển ra nổi”.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… “Phệ Thiên Giảo, qua đây”.Tần Ninh khẽ nói.Phệ Thiên Giảo quay lại nhìn Tần Ninh, khó chịu nói: “Làm sao? Không thấy người ta đang nghỉ ngơi à?”Tần Ninh nghe vậy thì hơi ngẩn ra.Con chó này ngày xưa lúc nhận ra hắn thì chỉ sợ hắn nổi giận đánh chết nó, không dám thừa nhận, tác oai tác quái cả ngày.Lần này gặp Ôn Hiến Chi, không thoát được, không thể không nhận, nhưng lại mất trí nhớ, rồi biến thành kiểu ông lớn như bây giờ.Những ngày qua đi theo Giang Tiểu Tiểu ăn no uống say, Tần Ninh suýt thì quên sự tồn tại của Phệ Thiên Giảo.Nhưng lúc này hiển nhiên không phải thời điểm chấp nhặt với nó.“Huyết mạch của ngươi khác biệt, có huyết mạch thánh thú, nhưng cũng có huyết mạch của thần thú nữa. Ngươi phóng thích ra khí tức thì đám thánh thú cấp tám sẽ phải né tránh!”Tần Ninh nói: “Thử xem!”“Thả ra kiểu gì?”, Phệ Thiên Giảo trừng to mắt, tò mò hỏi.Nghe vậy, Tần Ninh còn trừng mắt to hơn.Ngươi không biết thả khí tức ra? Lại còn hỏi ta?Tần Ninh nhẫn nại nói: “Vậy ngươi thử gào nhẹ xem”.Phệ Thiên Giảo ngẩn ra, sau đó khẽ hừ giọng, há mồm ra gào.“Áu... Áu áu áu.... Áu...”Khi tiếng gầm của nó vang lên, đám người Giang gia đều ngơ ngác.Tần Ninh lúc này cũng lấy tay che mặt, quay về phía sau nhất của đội ngũ.“Sao vậy? Sư tôn?”Ôn Hiến Chi tò mò hỏi.“Ngươi nghe xem tiếng gào này là của Giảo à? Đây rõ ràng là tiếng chó sủa!”Tần Ninh thật sự quá mệt mỏi, đã không nhờ cậy được Huyết Thể Thanh Thiên Giao gì rồi, giờ càng không thể dựa vào Phệ Thiên Giảo.Thực ra, hắn cũng nên biết sớm...Vào lúc quan trọng thì sao lại trông chờ vào hai thứ này chứ?Tần Ninh cười khổ lắc đầu.Phong Vô Tình khẽ nói: “Hay ta đưa Thánh Kiếm Phong Tình cho ngươi mượn nhé...”“Thánh Kiếm Phong Tình chỉ có một kiếm khí bị Lý Huyền Đạo phong cấm lại thôi, giờ đã không còn gì nữa rồi...”, Tần Ninh bất đắc dĩ nói: “Cho dù có đi nữa thì với tình huống thân thể của ta hiện giờ cũng không thể thi triển ra nổi”.