“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4925: Đây là cái gì!
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giang Y Lâm vội ngăn lại: “Ngươi mà nói nữa thì sau này ta sẽ có bóng ma tâm lý với Trú Nhan Đan mất”.Lúc này, mọi người coi như chậm rãi tiếp nhận.Không thì cũng chẳng còn cách nào.Những kẻ đuổi giết kia sẽ không từ bỏ ý đồ, bọn họ dựa vào ngụy trang để trốn ở đây đã là cực kỳ may mắn rồi.Khó khăn chồng chất, tóm lại vẫn hơn là phải chết, chẳng qua chỉ là vấn đề tâm lý mà thôi.Ôn Hiến Chi nôn nửa ngày mà cũng chẳng nôn được gì, cuối cùng chỉ đành mặc kệ.Nhưng ánh mắt nhìn Tần Ninh lại tràn ngập sự u oán.“Còn nói người là sư tôn của con, có sư tôn nào gài bẫy đồ đệ như thế không?”Tần Ninh bị chất vấn thì đường hoàng nói: “Nói là ta bẫy ngươi, không bằng nói chính ngươi đòi uống ấy chứ? Hơn nữa ngươi bẫy ta còn nhiều hơn nữa kia kìa!”Ôn Hiến Chi không tin: “Con ngay thẳng như thế mà lại bẫy người sao?”“Chính vì quá ngay thẳng nên mới bẫy người đấy!”Trong lúc đôi sư đồ nói chuyện thì ở hai huyệt động trong phía sâu của sơn cốc đột nhiên vang lên âm tanh.Chỉ thấy có hai ánh sáng đỏ như máu đột nhiên tỏa ra từ trong huyệt động u ám, khiến người ta sợ hãi trong lòng.Khi hai bóng dáng này xuất hiện, khí tức khiến người ta kinh hãi bỗng phóng ra.Trong nháy mắt, đám người Giang gia kinh ngạc vô cùng.Bên ngoài hang động cao ba trăm trượng là hai con Sơn Dung Tiêu Thố cũng cao gần ba trăm trượng.Nhưng điều khiến chúng khác biệt với Sơn Dung Tiêu Thố thường là thân ảnh nó cao hơn, mạnh hơn.Lông tơ trên người nó biến mất, hóa thành một màu đỏ nhạt. Từ trong ra ngoài, ánh sáng đỏ rực ngày càng mạnh mẽ.Mà hai con Sơn Dung Tiêu Thố kia ngoại trừ lông tóc có màu đỏ như máu ra thì hơi khí tức tỏa ra cũng tràn ngập màu đỏ.Đồng thời, nhìn kỹ sẽ thấy hai tai Sơn Dung Tiêu Thố dựng đứng, có cảm giác uy nghiêm.Toàn thân đỏ như dung nham.Đây mới là dáng vẻ thật sự của Sơn Dung Tiêu Thố sao?
Giang Y Lâm vội ngăn lại: “Ngươi mà nói nữa thì sau này ta sẽ có bóng ma tâm lý với Trú Nhan Đan mất”.
Lúc này, mọi người coi như chậm rãi tiếp nhận.
Không thì cũng chẳng còn cách nào.
Những kẻ đuổi giết kia sẽ không từ bỏ ý đồ, bọn họ dựa vào ngụy trang để trốn ở đây đã là cực kỳ may mắn rồi.
Khó khăn chồng chất, tóm lại vẫn hơn là phải chết, chẳng qua chỉ là vấn đề tâm lý mà thôi.
Ôn Hiến Chi nôn nửa ngày mà cũng chẳng nôn được gì, cuối cùng chỉ đành mặc kệ.
Nhưng ánh mắt nhìn Tần Ninh lại tràn ngập sự u oán.
“Còn nói người là sư tôn của con, có sư tôn nào gài bẫy đồ đệ như thế không?”
Tần Ninh bị chất vấn thì đường hoàng nói: “Nói là ta bẫy ngươi, không bằng nói chính ngươi đòi uống ấy chứ? Hơn nữa ngươi bẫy ta còn nhiều hơn nữa kia kìa!”
Ôn Hiến Chi không tin: “Con ngay thẳng như thế mà lại bẫy người sao?”
“Chính vì quá ngay thẳng nên mới bẫy người đấy!”
Trong lúc đôi sư đồ nói chuyện thì ở hai huyệt động trong phía sâu của sơn cốc đột nhiên vang lên âm tanh.
Chỉ thấy có hai ánh sáng đỏ như máu đột nhiên tỏa ra từ trong huyệt động u ám, khiến người ta sợ hãi trong lòng.
Khi hai bóng dáng này xuất hiện, khí tức khiến người ta kinh hãi bỗng phóng ra.
Trong nháy mắt, đám người Giang gia kinh ngạc vô cùng.
Bên ngoài hang động cao ba trăm trượng là hai con Sơn Dung Tiêu Thố cũng cao gần ba trăm trượng.
Nhưng điều khiến chúng khác biệt với Sơn Dung Tiêu Thố thường là thân ảnh nó cao hơn, mạnh hơn.
Lông tơ trên người nó biến mất, hóa thành một màu đỏ nhạt. Từ trong ra ngoài, ánh sáng đỏ rực ngày càng mạnh mẽ.
Mà hai con Sơn Dung Tiêu Thố kia ngoại trừ lông tóc có màu đỏ như máu ra thì hơi khí tức tỏa ra cũng tràn ngập màu đỏ.
Đồng thời, nhìn kỹ sẽ thấy hai tai Sơn Dung Tiêu Thố dựng đứng, có cảm giác uy nghiêm.
Toàn thân đỏ như dung nham.
Đây mới là dáng vẻ thật sự của Sơn Dung Tiêu Thố sao?
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giang Y Lâm vội ngăn lại: “Ngươi mà nói nữa thì sau này ta sẽ có bóng ma tâm lý với Trú Nhan Đan mất”.Lúc này, mọi người coi như chậm rãi tiếp nhận.Không thì cũng chẳng còn cách nào.Những kẻ đuổi giết kia sẽ không từ bỏ ý đồ, bọn họ dựa vào ngụy trang để trốn ở đây đã là cực kỳ may mắn rồi.Khó khăn chồng chất, tóm lại vẫn hơn là phải chết, chẳng qua chỉ là vấn đề tâm lý mà thôi.Ôn Hiến Chi nôn nửa ngày mà cũng chẳng nôn được gì, cuối cùng chỉ đành mặc kệ.Nhưng ánh mắt nhìn Tần Ninh lại tràn ngập sự u oán.“Còn nói người là sư tôn của con, có sư tôn nào gài bẫy đồ đệ như thế không?”Tần Ninh bị chất vấn thì đường hoàng nói: “Nói là ta bẫy ngươi, không bằng nói chính ngươi đòi uống ấy chứ? Hơn nữa ngươi bẫy ta còn nhiều hơn nữa kia kìa!”Ôn Hiến Chi không tin: “Con ngay thẳng như thế mà lại bẫy người sao?”“Chính vì quá ngay thẳng nên mới bẫy người đấy!”Trong lúc đôi sư đồ nói chuyện thì ở hai huyệt động trong phía sâu của sơn cốc đột nhiên vang lên âm tanh.Chỉ thấy có hai ánh sáng đỏ như máu đột nhiên tỏa ra từ trong huyệt động u ám, khiến người ta sợ hãi trong lòng.Khi hai bóng dáng này xuất hiện, khí tức khiến người ta kinh hãi bỗng phóng ra.Trong nháy mắt, đám người Giang gia kinh ngạc vô cùng.Bên ngoài hang động cao ba trăm trượng là hai con Sơn Dung Tiêu Thố cũng cao gần ba trăm trượng.Nhưng điều khiến chúng khác biệt với Sơn Dung Tiêu Thố thường là thân ảnh nó cao hơn, mạnh hơn.Lông tơ trên người nó biến mất, hóa thành một màu đỏ nhạt. Từ trong ra ngoài, ánh sáng đỏ rực ngày càng mạnh mẽ.Mà hai con Sơn Dung Tiêu Thố kia ngoại trừ lông tóc có màu đỏ như máu ra thì hơi khí tức tỏa ra cũng tràn ngập màu đỏ.Đồng thời, nhìn kỹ sẽ thấy hai tai Sơn Dung Tiêu Thố dựng đứng, có cảm giác uy nghiêm.Toàn thân đỏ như dung nham.Đây mới là dáng vẻ thật sự của Sơn Dung Tiêu Thố sao?