“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4940: Luôn cảm giác có chút kỳ quái.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ít nhất bây giờ có thể tiếp xúc với người nhà họ Giang bắt đầu từ tầng dưới chót, có lẽ hắn cũng có thể hiểu rõ tình hình của Võ Môn bây giờ thế nào, cùng với sáu gia tộc lớn, có phải là... đoàn kết nhất trí thật hay không.Giang Du Văn dẫn đường, sau thời gian cháy hết một nén nhang, mấy người đã xuất hiện giữa núi rừng.Đằng trước có mấy vị võ giả nhà họ Giang đang đợi."Đại tiểu thư!""Nhị tiểu thư!"Một người hộ vệ trung niên vội vàng khom lưng nói: "Thuộc hạ không làm tròn bổn phận, hại hai vị tiểu thư gặp phải nguy hiểm, thuộc hạ đáng chết!""Thuộc hạ đáng chết".Từng vị hộ vệ đều là cảnh giới Thánh Vương, giờ phút này đều khom người quỳ xuống đất."Chuyện xảy ra đột nhiên, cũng không thể trách mọi người, đều đứng lên đi!", Giang Y Y dịu dàng nói.Giang Du Văn đứng chắp tay, khẽ nói: "Sau khi về tộc nhất định phải thẩm vấn mấy người các ngươi thật tốt, bây giờ hộ tống Y Y và Tiểu Tiểu trở về trước đã!""Rõ!""Rõ!"Mấy tên hộ vệ đều thi nhau đứng dậy.Tần Ninh nhìn về phía Giang Du Văn, lại cảm giác rất không được bình thường.Đối mặt với Đỗ Huyên và Ly Tu, Giang Du Văn trực tiếp giết chết, căn bản không hề có ý định thẩm vấn.Vậy mà bây giờ lại nghiêm khắc muốn thẩm vấn đám hộ vệ phụ trách liên lạc này.Điều này... rất kỳ quái.Chỉ là thực lực bây giờ của hắn rất thấp, đương nhiên sẽ không nói chuyện đó với Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu.Bây giờ xem ra trong nhà họ Giang có chút không được bình thường.Lúc này Tần Ninh cũng chỉ để ý vậy thôi.Mấy tên hộ vệ bảo vệ hai bên, đám người xuất phát lần nữa, rời khỏi dãy núi Giang Hung.Sau khi đi mấy trăm dặm mới nhìn thấy một tòa thành trì.Quy mô mấy chục vạn người, không tính là lớn.Ngoài cửa thành có trên trăm vị võ giả đứng nghiêm ở hai bên.Nhìn kỹ lại, những võ giả kia đều là cảnh giới Thiên Thánh, mấy người dẫn đầu lại là cảnh giới Thánh Vương, quả thực vô cùng mạnh mẽ.Võ Môn, chính là tông môn đứng đầu thánh vực Đại Võ.Sáu gia tộc lớn phụ thuộc vào Võ Môn, có thể nói là sáu phe mạnh nhất của Võ Môn.
Ít nhất bây giờ có thể tiếp xúc với người nhà họ Giang bắt đầu từ tầng dưới chót, có lẽ hắn cũng có thể hiểu rõ tình hình của Võ Môn bây giờ thế nào, cùng với sáu gia tộc lớn, có phải là... đoàn kết nhất trí thật hay không.
Giang Du Văn dẫn đường, sau thời gian cháy hết một nén nhang, mấy người đã xuất hiện giữa núi rừng.
Đằng trước có mấy vị võ giả nhà họ Giang đang đợi.
"Đại tiểu thư!"
"Nhị tiểu thư!"
Một người hộ vệ trung niên vội vàng khom lưng nói: "Thuộc hạ không làm tròn bổn phận, hại hai vị tiểu thư gặp phải nguy hiểm, thuộc hạ đáng chết!"
"Thuộc hạ đáng chết".
Từng vị hộ vệ đều là cảnh giới Thánh Vương, giờ phút này đều khom người quỳ xuống đất.
"Chuyện xảy ra đột nhiên, cũng không thể trách mọi người, đều đứng lên đi!", Giang Y Y dịu dàng nói.
Giang Du Văn đứng chắp tay, khẽ nói: "Sau khi về tộc nhất định phải thẩm vấn mấy người các ngươi thật tốt, bây giờ hộ tống Y Y và Tiểu Tiểu trở về trước đã!"
"Rõ!"
"Rõ!"
Mấy tên hộ vệ đều thi nhau đứng dậy.
Tần Ninh nhìn về phía Giang Du Văn, lại cảm giác rất không được bình thường.
Đối mặt với Đỗ Huyên và Ly Tu, Giang Du Văn trực tiếp giết chết, căn bản không hề có ý định thẩm vấn.
Vậy mà bây giờ lại nghiêm khắc muốn thẩm vấn đám hộ vệ phụ trách liên lạc này.
Điều này... rất kỳ quái.
Chỉ là thực lực bây giờ của hắn rất thấp, đương nhiên sẽ không nói chuyện đó với Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu.
Bây giờ xem ra trong nhà họ Giang có chút không được bình thường.
Lúc này Tần Ninh cũng chỉ để ý vậy thôi.
Mấy tên hộ vệ bảo vệ hai bên, đám người xuất phát lần nữa, rời khỏi dãy núi Giang Hung.
Sau khi đi mấy trăm dặm mới nhìn thấy một tòa thành trì.
Quy mô mấy chục vạn người, không tính là lớn.
Ngoài cửa thành có trên trăm vị võ giả đứng nghiêm ở hai bên.
Nhìn kỹ lại, những võ giả kia đều là cảnh giới Thiên Thánh, mấy người dẫn đầu lại là cảnh giới Thánh Vương, quả thực vô cùng mạnh mẽ.
Võ Môn, chính là tông môn đứng đầu thánh vực Đại Võ.
Sáu gia tộc lớn phụ thuộc vào Võ Môn, có thể nói là sáu phe mạnh nhất của Võ Môn.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Ít nhất bây giờ có thể tiếp xúc với người nhà họ Giang bắt đầu từ tầng dưới chót, có lẽ hắn cũng có thể hiểu rõ tình hình của Võ Môn bây giờ thế nào, cùng với sáu gia tộc lớn, có phải là... đoàn kết nhất trí thật hay không.Giang Du Văn dẫn đường, sau thời gian cháy hết một nén nhang, mấy người đã xuất hiện giữa núi rừng.Đằng trước có mấy vị võ giả nhà họ Giang đang đợi."Đại tiểu thư!""Nhị tiểu thư!"Một người hộ vệ trung niên vội vàng khom lưng nói: "Thuộc hạ không làm tròn bổn phận, hại hai vị tiểu thư gặp phải nguy hiểm, thuộc hạ đáng chết!""Thuộc hạ đáng chết".Từng vị hộ vệ đều là cảnh giới Thánh Vương, giờ phút này đều khom người quỳ xuống đất."Chuyện xảy ra đột nhiên, cũng không thể trách mọi người, đều đứng lên đi!", Giang Y Y dịu dàng nói.Giang Du Văn đứng chắp tay, khẽ nói: "Sau khi về tộc nhất định phải thẩm vấn mấy người các ngươi thật tốt, bây giờ hộ tống Y Y và Tiểu Tiểu trở về trước đã!""Rõ!""Rõ!"Mấy tên hộ vệ đều thi nhau đứng dậy.Tần Ninh nhìn về phía Giang Du Văn, lại cảm giác rất không được bình thường.Đối mặt với Đỗ Huyên và Ly Tu, Giang Du Văn trực tiếp giết chết, căn bản không hề có ý định thẩm vấn.Vậy mà bây giờ lại nghiêm khắc muốn thẩm vấn đám hộ vệ phụ trách liên lạc này.Điều này... rất kỳ quái.Chỉ là thực lực bây giờ của hắn rất thấp, đương nhiên sẽ không nói chuyện đó với Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu.Bây giờ xem ra trong nhà họ Giang có chút không được bình thường.Lúc này Tần Ninh cũng chỉ để ý vậy thôi.Mấy tên hộ vệ bảo vệ hai bên, đám người xuất phát lần nữa, rời khỏi dãy núi Giang Hung.Sau khi đi mấy trăm dặm mới nhìn thấy một tòa thành trì.Quy mô mấy chục vạn người, không tính là lớn.Ngoài cửa thành có trên trăm vị võ giả đứng nghiêm ở hai bên.Nhìn kỹ lại, những võ giả kia đều là cảnh giới Thiên Thánh, mấy người dẫn đầu lại là cảnh giới Thánh Vương, quả thực vô cùng mạnh mẽ.Võ Môn, chính là tông môn đứng đầu thánh vực Đại Võ.Sáu gia tộc lớn phụ thuộc vào Võ Môn, có thể nói là sáu phe mạnh nhất của Võ Môn.