“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4943: "Đây là chuyện rất bình thường".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thế nhưng kết quả người kia lại mất tích.Cũng quá ảo diệu.Đầu tiên là Ôn Hiến Chi... Sau đó là Diệp Nam Hiên...Nếu sớm biết thế thì rơi vào thánh vực Thiên Kiếm có phải tốt hơn không.Tần Ninh nhìn về phía Ôn Hiến Chi, vẻ mặt bất đắc dĩ.Vất vả lắm mới tìm được Ôn Hiến Chi, thế mà tên nhóc này còn mất trí nhớ...Ôn Hiến Chi cảm nhận được ánh mắt của Tần Ninh, trong lòng lại rất bồn chồn.Làm sao vậy!Sao đột nhiên sư tôn lại nhìn mình bằng ánh mắt đó?Ghét bỏ?Khinh thường?Bực mình?Hắn ta có làm cái gì đâu chứ, cho dù mất trí nhớ cũng không phải là điều hắn ta muốn mà?Tần Ninh nhìn về phía Phong Vô Tình, tiếp tục nói: "Ngươi có biện pháp gì để liên lạc với các chủ của các ngươi không?""Có thì có, nhưng thực lực bây giờ của ta đang bị hao tổn, còn không bằng Thánh Vương, hơn nữa còn ở trong thánh vực Đại Võ, rất khó liên lạc được..."Tần Ninh nghe vậy thì càng thêm đau đầu.Việc quan trọng bây giờ vẫn là khôi phục thực lực mới được."Vết thương kinh mạch, vết thương máu thịt, vết thương hồn phách, nếu như chúng ta chỉ khôi phục từng cái một thì tốc độ sẽ rất chậm, nhưng nếu cùng làm ba cái một lúc thì tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều".Tần Ninh thản nhiên nói: "Cho nên cần phải có thánh bảo có sức khôi phục cực lớn với kinh mạch máu thịt và hồn phách của võ giả mới được"."Hiến Chi, mang bút ra đây!""Vâng".Ôn Hiến Chi mang giấy bút tới đưa cho Tần Ninh.Tần Ninh cũng không nói thêm cái gì, hắn vung tay lên viết ra mười mấy loại thánh dược thánh bảo liên tiếp."Cửu Liên Tử Vi Quả!""Thiên Linh Bát Hoang Thảo!""Tử Ngọc Linh!"Phong Vô Tình nhìn từng cái tên kia, sắc mặt biến đổi, nói: "Đây đều là thiên tài địa bảo hiếm thấy, đi đâu tìm bây giờ?"Tần Ninh lại cười nói: "Không phải Giang Y Y đã nói có thể giúp chúng ta một tay sao? Cho cô ấy xem trước đã, nếu thật sự không được thì chỉ có thể nghĩ cách khác thôi".Nói rồi Tần Ninh lại tiếp tục viết ra tên của từng cây dược liệu, thánh bảo nữa.
Thế nhưng kết quả người kia lại mất tích.
Cũng quá ảo diệu.
Đầu tiên là Ôn Hiến Chi... Sau đó là Diệp Nam Hiên...
Nếu sớm biết thế thì rơi vào thánh vực Thiên Kiếm có phải tốt hơn không.
Tần Ninh nhìn về phía Ôn Hiến Chi, vẻ mặt bất đắc dĩ.
Vất vả lắm mới tìm được Ôn Hiến Chi, thế mà tên nhóc này còn mất trí nhớ...
Ôn Hiến Chi cảm nhận được ánh mắt của Tần Ninh, trong lòng lại rất bồn chồn.
Làm sao vậy!
Sao đột nhiên sư tôn lại nhìn mình bằng ánh mắt đó?
Ghét bỏ?
Khinh thường?
Bực mình?
Hắn ta có làm cái gì đâu chứ, cho dù mất trí nhớ cũng không phải là điều hắn ta muốn mà?
Tần Ninh nhìn về phía Phong Vô Tình, tiếp tục nói: "Ngươi có biện pháp gì để liên lạc với các chủ của các ngươi không?"
"Có thì có, nhưng thực lực bây giờ của ta đang bị hao tổn, còn không bằng Thánh Vương, hơn nữa còn ở trong thánh vực Đại Võ, rất khó liên lạc được..."
Tần Ninh nghe vậy thì càng thêm đau đầu.
Việc quan trọng bây giờ vẫn là khôi phục thực lực mới được.
"Vết thương kinh mạch, vết thương máu thịt, vết thương hồn phách, nếu như chúng ta chỉ khôi phục từng cái một thì tốc độ sẽ rất chậm, nhưng nếu cùng làm ba cái một lúc thì tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều".
Tần Ninh thản nhiên nói: "Cho nên cần phải có thánh bảo có sức khôi phục cực lớn với kinh mạch máu thịt và hồn phách của võ giả mới được".
"Hiến Chi, mang bút ra đây!"
"Vâng".
Ôn Hiến Chi mang giấy bút tới đưa cho Tần Ninh.
Tần Ninh cũng không nói thêm cái gì, hắn vung tay lên viết ra mười mấy loại thánh dược thánh bảo liên tiếp.
"Cửu Liên Tử Vi Quả!"
"Thiên Linh Bát Hoang Thảo!"
"Tử Ngọc Linh!"
Phong Vô Tình nhìn từng cái tên kia, sắc mặt biến đổi, nói: "Đây đều là thiên tài địa bảo hiếm thấy, đi đâu tìm bây giờ?"
Tần Ninh lại cười nói: "Không phải Giang Y Y đã nói có thể giúp chúng ta một tay sao? Cho cô ấy xem trước đã, nếu thật sự không được thì chỉ có thể nghĩ cách khác thôi".
Nói rồi Tần Ninh lại tiếp tục viết ra tên của từng cây dược liệu, thánh bảo nữa.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Thế nhưng kết quả người kia lại mất tích.Cũng quá ảo diệu.Đầu tiên là Ôn Hiến Chi... Sau đó là Diệp Nam Hiên...Nếu sớm biết thế thì rơi vào thánh vực Thiên Kiếm có phải tốt hơn không.Tần Ninh nhìn về phía Ôn Hiến Chi, vẻ mặt bất đắc dĩ.Vất vả lắm mới tìm được Ôn Hiến Chi, thế mà tên nhóc này còn mất trí nhớ...Ôn Hiến Chi cảm nhận được ánh mắt của Tần Ninh, trong lòng lại rất bồn chồn.Làm sao vậy!Sao đột nhiên sư tôn lại nhìn mình bằng ánh mắt đó?Ghét bỏ?Khinh thường?Bực mình?Hắn ta có làm cái gì đâu chứ, cho dù mất trí nhớ cũng không phải là điều hắn ta muốn mà?Tần Ninh nhìn về phía Phong Vô Tình, tiếp tục nói: "Ngươi có biện pháp gì để liên lạc với các chủ của các ngươi không?""Có thì có, nhưng thực lực bây giờ của ta đang bị hao tổn, còn không bằng Thánh Vương, hơn nữa còn ở trong thánh vực Đại Võ, rất khó liên lạc được..."Tần Ninh nghe vậy thì càng thêm đau đầu.Việc quan trọng bây giờ vẫn là khôi phục thực lực mới được."Vết thương kinh mạch, vết thương máu thịt, vết thương hồn phách, nếu như chúng ta chỉ khôi phục từng cái một thì tốc độ sẽ rất chậm, nhưng nếu cùng làm ba cái một lúc thì tốc độ sẽ nhanh hơn rất nhiều".Tần Ninh thản nhiên nói: "Cho nên cần phải có thánh bảo có sức khôi phục cực lớn với kinh mạch máu thịt và hồn phách của võ giả mới được"."Hiến Chi, mang bút ra đây!""Vâng".Ôn Hiến Chi mang giấy bút tới đưa cho Tần Ninh.Tần Ninh cũng không nói thêm cái gì, hắn vung tay lên viết ra mười mấy loại thánh dược thánh bảo liên tiếp."Cửu Liên Tử Vi Quả!""Thiên Linh Bát Hoang Thảo!""Tử Ngọc Linh!"Phong Vô Tình nhìn từng cái tên kia, sắc mặt biến đổi, nói: "Đây đều là thiên tài địa bảo hiếm thấy, đi đâu tìm bây giờ?"Tần Ninh lại cười nói: "Không phải Giang Y Y đã nói có thể giúp chúng ta một tay sao? Cho cô ấy xem trước đã, nếu thật sự không được thì chỉ có thể nghĩ cách khác thôi".Nói rồi Tần Ninh lại tiếp tục viết ra tên của từng cây dược liệu, thánh bảo nữa.