“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4959: "Giang Nghênh..."
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Về sau được Ngạo Tuyết tỷ luôn dẫn theo bên cạnh, nghe nói có quan hệ không bình thường với Ngạo Tuyết tỷ, nhưng mà tộc trưởng vẫn luôn không đồng ý, có ý kiến rất lớn với hắn ta"."Bởi vậy con cháu nhà họ Giang chúng ta đều không thân thiện với hắn ta lắm, luôn cảm giác như bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu vậy".Lúc này Tần Ninh cũng nhìn về phía bóng người kia, không nói cái gì.Bây giờ hắn cũng không muốn quan tâm đến chuyện nhà họ Giang.Đồng thời hắn chỉ là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, cũng không có năng lực quá lớn để nhúng tay."Giang Hàm, ta đang hỏi ngươi đấy, tại sao không nói gì? Ngươi tới đây làm gì?""Đây là chuyện của con cháu nhà họ Giang chúng ta, ngươi cho rằng Giang Ngạo Tuyết cho ngươi họ Giang là ngươi thật sự là con cháu nhà họ Giang sao?""Đúng đấy, ngươi xứng sao?"Sắc mặt mấy thanh niên nam nữ đều có vẻ xem thường."Giang Tùng, Giang Bách, Giang Hòe, ba người các ngươi còn chưa thôi sao?"Giờ phút này, Giang Hàm kia đột nhiên quay lại, khuôn mặt đỏ lên, giận dữ hét: "Ta tới đây chỉ để xem Ngạo Tuyết tỷ thí, các ngươi không thích ta thì có thể không cần để ý tới ta!"Giang Hàm nổi giận, mấy thanh niên nam nữ lập tức sững sờ.Thế nhưng họ đã kịp phản ứng, mấy người lại cười nhạo: "Đồ vô dụng, còn dám nổi giận ư? Muốn chết!"Thanh niên tên là Giang Tùng kia hừ một tiếng, phóng hồn áp Thánh Vương ra áp chế Giang Hàm, sắc mặt Giang Hàm trắng nhợt, khóe miệng rỉ ra một dòng máu."Chỗ này là nhà họ Giang, cũng không phải là nơi mà một người ngoài như ngươi có thể diễu võ giương oai, nếu không có Giang Ngạo Tuyết, tên nhóc ngươi đã sớm chết rồi!"Giang Tùng cười lạnh nói."Giang Tùng, đủ rồi!"Mà ngay lúc này, một tiếng quát khẽ vang lên.Mấy người kia lập tức sững sờ.Chỉ thấy ở bên ngoài đình nghỉ mát, một cô gái mặc áo trắng như tuyết đang bước nhanh vào trong đình.Cô gái này có dáng người yểu điệu, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, từ trên xuống dưới đều có một khí chất trong trắng như tuyết, khiến người ta nhìn kỹ lại sẽ cảm thấy tĩnh lặng và lạnh băng, ngay lập tức có không ít con cháu nhà họ Giang đều ngây người ra."Ngạo Tuyết tỷ!""Ngạo Tuyết tỷ!"Mấy con cháu nhà họ Giang đều rụt cổ."Sắp đến giờ tỷ thí rồi mà các ngươi đang làm gì thế hả?"Giang Ngạo Tuyết đi ra, nhìn về phía mấy người, khẽ nói: "Hung dữ với người trong nhà như thế, có bản lĩnh thì cũng hung ác với đám thiên tài nhà họ Vũ, nhà họ Thần đi".
"Về sau được Ngạo Tuyết tỷ luôn dẫn theo bên cạnh, nghe nói có quan hệ không bình thường với Ngạo Tuyết tỷ, nhưng mà tộc trưởng vẫn luôn không đồng ý, có ý kiến rất lớn với hắn ta".
"Bởi vậy con cháu nhà họ Giang chúng ta đều không thân thiện với hắn ta lắm, luôn cảm giác như bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu vậy".
Lúc này Tần Ninh cũng nhìn về phía bóng người kia, không nói cái gì.
Bây giờ hắn cũng không muốn quan tâm đến chuyện nhà họ Giang.
Đồng thời hắn chỉ là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, cũng không có năng lực quá lớn để nhúng tay.
"Giang Hàm, ta đang hỏi ngươi đấy, tại sao không nói gì? Ngươi tới đây làm gì?"
"Đây là chuyện của con cháu nhà họ Giang chúng ta, ngươi cho rằng Giang Ngạo Tuyết cho ngươi họ Giang là ngươi thật sự là con cháu nhà họ Giang sao?"
"Đúng đấy, ngươi xứng sao?"
Sắc mặt mấy thanh niên nam nữ đều có vẻ xem thường.
"Giang Tùng, Giang Bách, Giang Hòe, ba người các ngươi còn chưa thôi sao?"
Giờ phút này, Giang Hàm kia đột nhiên quay lại, khuôn mặt đỏ lên, giận dữ hét: "Ta tới đây chỉ để xem Ngạo Tuyết tỷ thí, các ngươi không thích ta thì có thể không cần để ý tới ta!"
Giang Hàm nổi giận, mấy thanh niên nam nữ lập tức sững sờ.
Thế nhưng họ đã kịp phản ứng, mấy người lại cười nhạo: "Đồ vô dụng, còn dám nổi giận ư? Muốn chết!"
Thanh niên tên là Giang Tùng kia hừ một tiếng, phóng hồn áp Thánh Vương ra áp chế Giang Hàm, sắc mặt Giang Hàm trắng nhợt, khóe miệng rỉ ra một dòng máu.
"Chỗ này là nhà họ Giang, cũng không phải là nơi mà một người ngoài như ngươi có thể diễu võ giương oai, nếu không có Giang Ngạo Tuyết, tên nhóc ngươi đã sớm chết rồi!"
Giang Tùng cười lạnh nói.
"Giang Tùng, đủ rồi!"
Mà ngay lúc này, một tiếng quát khẽ vang lên.
Mấy người kia lập tức sững sờ.
Chỉ thấy ở bên ngoài đình nghỉ mát, một cô gái mặc áo trắng như tuyết đang bước nhanh vào trong đình.
Cô gái này có dáng người yểu điệu, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, từ trên xuống dưới đều có một khí chất trong trắng như tuyết, khiến người ta nhìn kỹ lại sẽ cảm thấy tĩnh lặng và lạnh băng, ngay lập tức có không ít con cháu nhà họ Giang đều ngây người ra.
"Ngạo Tuyết tỷ!"
"Ngạo Tuyết tỷ!"
Mấy con cháu nhà họ Giang đều rụt cổ.
"Sắp đến giờ tỷ thí rồi mà các ngươi đang làm gì thế hả?"
Giang Ngạo Tuyết đi ra, nhìn về phía mấy người, khẽ nói: "Hung dữ với người trong nhà như thế, có bản lĩnh thì cũng hung ác với đám thiên tài nhà họ Vũ, nhà họ Thần đi".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Về sau được Ngạo Tuyết tỷ luôn dẫn theo bên cạnh, nghe nói có quan hệ không bình thường với Ngạo Tuyết tỷ, nhưng mà tộc trưởng vẫn luôn không đồng ý, có ý kiến rất lớn với hắn ta"."Bởi vậy con cháu nhà họ Giang chúng ta đều không thân thiện với hắn ta lắm, luôn cảm giác như bông hoa nhài cắm bãi cứt trâu vậy".Lúc này Tần Ninh cũng nhìn về phía bóng người kia, không nói cái gì.Bây giờ hắn cũng không muốn quan tâm đến chuyện nhà họ Giang.Đồng thời hắn chỉ là cảnh giới Tiểu Thánh Vương, cũng không có năng lực quá lớn để nhúng tay."Giang Hàm, ta đang hỏi ngươi đấy, tại sao không nói gì? Ngươi tới đây làm gì?""Đây là chuyện của con cháu nhà họ Giang chúng ta, ngươi cho rằng Giang Ngạo Tuyết cho ngươi họ Giang là ngươi thật sự là con cháu nhà họ Giang sao?""Đúng đấy, ngươi xứng sao?"Sắc mặt mấy thanh niên nam nữ đều có vẻ xem thường."Giang Tùng, Giang Bách, Giang Hòe, ba người các ngươi còn chưa thôi sao?"Giờ phút này, Giang Hàm kia đột nhiên quay lại, khuôn mặt đỏ lên, giận dữ hét: "Ta tới đây chỉ để xem Ngạo Tuyết tỷ thí, các ngươi không thích ta thì có thể không cần để ý tới ta!"Giang Hàm nổi giận, mấy thanh niên nam nữ lập tức sững sờ.Thế nhưng họ đã kịp phản ứng, mấy người lại cười nhạo: "Đồ vô dụng, còn dám nổi giận ư? Muốn chết!"Thanh niên tên là Giang Tùng kia hừ một tiếng, phóng hồn áp Thánh Vương ra áp chế Giang Hàm, sắc mặt Giang Hàm trắng nhợt, khóe miệng rỉ ra một dòng máu."Chỗ này là nhà họ Giang, cũng không phải là nơi mà một người ngoài như ngươi có thể diễu võ giương oai, nếu không có Giang Ngạo Tuyết, tên nhóc ngươi đã sớm chết rồi!"Giang Tùng cười lạnh nói."Giang Tùng, đủ rồi!"Mà ngay lúc này, một tiếng quát khẽ vang lên.Mấy người kia lập tức sững sờ.Chỉ thấy ở bên ngoài đình nghỉ mát, một cô gái mặc áo trắng như tuyết đang bước nhanh vào trong đình.Cô gái này có dáng người yểu điệu, khuôn mặt vô cùng xinh đẹp, từ trên xuống dưới đều có một khí chất trong trắng như tuyết, khiến người ta nhìn kỹ lại sẽ cảm thấy tĩnh lặng và lạnh băng, ngay lập tức có không ít con cháu nhà họ Giang đều ngây người ra."Ngạo Tuyết tỷ!""Ngạo Tuyết tỷ!"Mấy con cháu nhà họ Giang đều rụt cổ."Sắp đến giờ tỷ thí rồi mà các ngươi đang làm gì thế hả?"Giang Ngạo Tuyết đi ra, nhìn về phía mấy người, khẽ nói: "Hung dữ với người trong nhà như thế, có bản lĩnh thì cũng hung ác với đám thiên tài nhà họ Vũ, nhà họ Thần đi".