“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4968: Không biết pháp môn thì không thể phóng thích nổi.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiên Hàm lúc này đột phá.Tiểu Thánh Vương!Một khí tức mạnh mẽ chảy vào trong cơ thể Tiên Hàm, làm cho Tiên Hàm lúc này nhìn khác hẳn trước.“Đây chính là cảnh giới Tiểu Thánh Vương”.Tiên Hàm mỉm cười nhìn Giang Hòe, Giang Bách: “Cảm ơn hai vị đã giúp ta tiến thêm một bước, đạt cảnh giới Tiểu Thánh Vương, có muốn tiếp tục tỉ thí không?”Vào giờ phút này, Giang Bách và Giang Hòe có vẻ mặt khó coi đến vô cùng.Tại sao lại như vậy được?Cả hai nằm rạp trên mặt đất, sắc mặt kinh ngạc đến ngây người.Tần Ninh từ từ đi lên phía trước, chậm rãi nói: “Các ngươi thua rồi, nên hoàn thành lời hứa vừa nãy đi”.Nghe vậy, đến cả Giang Tùng cũng trở nên khó chịu.Đi quanh võ trường, hô mình là phế vật?Vậy mặt mũi của Giang gia bọn họ để đi đâu?Lúc này, Giang Tùng đứng dậy, sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, quát lên: “Ngươi là người phương nào mà dám vào Giang gia chúng ta?”Giang Y Y đi ra, nói: “Giang Tùng đại ca bớt giận, Tần Ninh là bạn của ta, ta mời đến Giang gia làm khách”.“Bạn của muội?”Giang Tùng hừ nói: “Bạn muội mời đến mà cũng dám sỉ nhục đệ tử Giang gia chúng ta, sỉ nhục mặt mũi Giang gia chúng ta à?”Giang Y Y lúc này khựng lại.Tần Ninh cũng bật cười.“Hay thật, thua rồi là bắt đầu lươn lẹo, chơi xấu đúng không?”Nghe vậy, ba người Giang Tùng, Giang Bách, Giang Hòe đều mang thần sắc bất thiện.Cho dù là lươn lẹo chơi xấu thì Tần Ninh làm gì được nào?Đây là Giang gia.Bọn họ làm sao có thể tự hô to bản thân là phế vật tại võ trường này được?Đến lúc ấy, chuyện bé xé ra to, bọn họ sẽ cực kỳ mất mặt.Tần Ninh cười nói: “Nếu các ngươi không chịu thì hết cách rồi”.Giang Y Y và nhóm Giang Tùng đều cho là Tần Ninh đã bỏ qua.Nhưng mấy người chưa kịp thở phào thì giọng nói của Tần Ninh đã vang lên lần nữa.“Nếu các ngươi không chịu, thì... ta chỉ còn cách đích thân ra tay và cho các ngươi chạy thôi!”Nghe vậy, cả ba người đều sửng sốt.
Tiên Hàm lúc này đột phá.
Tiểu Thánh Vương!
Một khí tức mạnh mẽ chảy vào trong cơ thể Tiên Hàm, làm cho Tiên Hàm lúc này nhìn khác hẳn trước.
“Đây chính là cảnh giới Tiểu Thánh Vương”.
Tiên Hàm mỉm cười nhìn Giang Hòe, Giang Bách: “Cảm ơn hai vị đã giúp ta tiến thêm một bước, đạt cảnh giới Tiểu Thánh Vương, có muốn tiếp tục tỉ thí không?”
Vào giờ phút này, Giang Bách và Giang Hòe có vẻ mặt khó coi đến vô cùng.
Tại sao lại như vậy được?
Cả hai nằm rạp trên mặt đất, sắc mặt kinh ngạc đến ngây người.
Tần Ninh từ từ đi lên phía trước, chậm rãi nói: “Các ngươi thua rồi, nên hoàn thành lời hứa vừa nãy đi”.
Nghe vậy, đến cả Giang Tùng cũng trở nên khó chịu.
Đi quanh võ trường, hô mình là phế vật?
Vậy mặt mũi của Giang gia bọn họ để đi đâu?
Lúc này, Giang Tùng đứng dậy, sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, quát lên: “Ngươi là người phương nào mà dám vào Giang gia chúng ta?”
Giang Y Y đi ra, nói: “Giang Tùng đại ca bớt giận, Tần Ninh là bạn của ta, ta mời đến Giang gia làm khách”.
“Bạn của muội?”
Giang Tùng hừ nói: “Bạn muội mời đến mà cũng dám sỉ nhục đệ tử Giang gia chúng ta, sỉ nhục mặt mũi Giang gia chúng ta à?”
Giang Y Y lúc này khựng lại.
Tần Ninh cũng bật cười.
“Hay thật, thua rồi là bắt đầu lươn lẹo, chơi xấu đúng không?”
Nghe vậy, ba người Giang Tùng, Giang Bách, Giang Hòe đều mang thần sắc bất thiện.
Cho dù là lươn lẹo chơi xấu thì Tần Ninh làm gì được nào?
Đây là Giang gia.
Bọn họ làm sao có thể tự hô to bản thân là phế vật tại võ trường này được?
Đến lúc ấy, chuyện bé xé ra to, bọn họ sẽ cực kỳ mất mặt.
Tần Ninh cười nói: “Nếu các ngươi không chịu thì hết cách rồi”.
Giang Y Y và nhóm Giang Tùng đều cho là Tần Ninh đã bỏ qua.
Nhưng mấy người chưa kịp thở phào thì giọng nói của Tần Ninh đã vang lên lần nữa.
“Nếu các ngươi không chịu, thì... ta chỉ còn cách đích thân ra tay và cho các ngươi chạy thôi!”
Nghe vậy, cả ba người đều sửng sốt.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiên Hàm lúc này đột phá.Tiểu Thánh Vương!Một khí tức mạnh mẽ chảy vào trong cơ thể Tiên Hàm, làm cho Tiên Hàm lúc này nhìn khác hẳn trước.“Đây chính là cảnh giới Tiểu Thánh Vương”.Tiên Hàm mỉm cười nhìn Giang Hòe, Giang Bách: “Cảm ơn hai vị đã giúp ta tiến thêm một bước, đạt cảnh giới Tiểu Thánh Vương, có muốn tiếp tục tỉ thí không?”Vào giờ phút này, Giang Bách và Giang Hòe có vẻ mặt khó coi đến vô cùng.Tại sao lại như vậy được?Cả hai nằm rạp trên mặt đất, sắc mặt kinh ngạc đến ngây người.Tần Ninh từ từ đi lên phía trước, chậm rãi nói: “Các ngươi thua rồi, nên hoàn thành lời hứa vừa nãy đi”.Nghe vậy, đến cả Giang Tùng cũng trở nên khó chịu.Đi quanh võ trường, hô mình là phế vật?Vậy mặt mũi của Giang gia bọn họ để đi đâu?Lúc này, Giang Tùng đứng dậy, sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, quát lên: “Ngươi là người phương nào mà dám vào Giang gia chúng ta?”Giang Y Y đi ra, nói: “Giang Tùng đại ca bớt giận, Tần Ninh là bạn của ta, ta mời đến Giang gia làm khách”.“Bạn của muội?”Giang Tùng hừ nói: “Bạn muội mời đến mà cũng dám sỉ nhục đệ tử Giang gia chúng ta, sỉ nhục mặt mũi Giang gia chúng ta à?”Giang Y Y lúc này khựng lại.Tần Ninh cũng bật cười.“Hay thật, thua rồi là bắt đầu lươn lẹo, chơi xấu đúng không?”Nghe vậy, ba người Giang Tùng, Giang Bách, Giang Hòe đều mang thần sắc bất thiện.Cho dù là lươn lẹo chơi xấu thì Tần Ninh làm gì được nào?Đây là Giang gia.Bọn họ làm sao có thể tự hô to bản thân là phế vật tại võ trường này được?Đến lúc ấy, chuyện bé xé ra to, bọn họ sẽ cực kỳ mất mặt.Tần Ninh cười nói: “Nếu các ngươi không chịu thì hết cách rồi”.Giang Y Y và nhóm Giang Tùng đều cho là Tần Ninh đã bỏ qua.Nhưng mấy người chưa kịp thở phào thì giọng nói của Tần Ninh đã vang lên lần nữa.“Nếu các ngươi không chịu, thì... ta chỉ còn cách đích thân ra tay và cho các ngươi chạy thôi!”Nghe vậy, cả ba người đều sửng sốt.