“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4984: "Vẫn mong Tần công tử không nên nói lung tung".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiên Hàm cười ha ha: "Ca của ta nói không sai đâu, bây giờ ngươi không tin, nhưng chắc chắn sau này sẽ tin".Trên thực tế Tần Ninh không khó để nhậnra.Sự sùng kính của Phong Vô Tình đối với Lý Huyền Đạo, sự tôn sùng gần như cuồng nhiệt đó cũng giống như Lý Huyền Đạo đối với hắn.Nhưng mà bây giờ, đúng là hắn không có cách nào giải thích rõ những chuyện này."Tạm thời không đề cập tới chuyện này nữa, ngày khác rồi nói sau!"Tần Ninh nói: "Sắp bắt đầu tỷ thí rồi..."Một đám nhân vật quan trọng của nhà họ Giang đều đã xuất hiện trong võ trường.Ba vị thái thượng là Giang Hoàng Vĩ, Giang Khôn, Giang Tĩnh đang ngồi ở khán đài chính.Mà vị trí ở giữa chính là Tuyết Phi Yến.Vị tam đường chủ Võ Môn nổi tiếng này, cho dù là ba vị thái thượng nhà họ Giang đứng trước cô ấy cũng đều cảm thấy rất áp lực.Bên trong võ trường, từng vòng tỷ thí đã bắt đầu.Giang Hoàng Vĩ với mái tóc trắng xoá, giờ phút này đang cầm chén trà lên uống một hớp, cười nhạt: "Tuyết đường chủ, không biết đám tiểu bối này có thể lọt vào mắt của Tuyết đường chủ không?"Tuyết Phi Yến đang ngồi nghiêng trên ghế, khẽ cười: "Con cháu nhà họ Giang ở trong thánh vực Đại Võ, đương nhiên là không có lời nào để nói rồi, ai nấy cũng đều là những đứa trẻ ngoan".Giang Hoàng Vĩ lại cười tiếp: "Nghe nói lần này Tuyết đường chủ cũng đến nhà họ Vũ, nhà họ Thần để tỷ thí, không biết con cháu nhà họ Giang so sánh với bọn họ như thế nào?"Nghe thấy lời này, Tuyết Phi Yến nhìn về phía Giang Hoàng Vĩ, cười nói: "Đại tộc lão thật sự muốn nghe lời nói thật ư?""Tuyết đường chủ cứ nói đừng ngại".Tuyết Phi Yến tiếp tục: "Nói thật là hơi không bằng".Cô ấy vừa dứt lời, ba vị thái thượng tộc lão đều không có bất kỳ sự bất mãn nào, bọn họ đã sớm biết điều này rồi."Vũ Bình Tiêu của nhà họ Vũ là cảnh giới Thánh Vương cửu hiền, đây là người xuất sắc nhất những năm gần đây mà ta thấy, có thể so sánh với hắn ta cũng chỉ có con trai của Liễu Vạn Quân đường chủ - Liễu Nguyên Hằng, cùng với yêu nghiệt Thần Vũ của nhà họ Thần thôi".Giang Hoàng Vĩ, Giang Khôn đều gật đầu.Bọn họ cũng biết chuyện này.Liễu Vạn Quân là nhị đường chủ Võ Môn, có thể nói là phía dưới hai người, phía trên vạn người, gần với môn chủ Diệp Nam Hiên và đại đường chủ Diệp Bắc Phong mà thôi.
Tiên Hàm cười ha ha: "Ca của ta nói không sai đâu, bây giờ ngươi không tin, nhưng chắc chắn sau này sẽ tin".
Trên thực tế Tần Ninh không khó để nhậnra.
Sự sùng kính của Phong Vô Tình đối với Lý Huyền Đạo, sự tôn sùng gần như cuồng nhiệt đó cũng giống như Lý Huyền Đạo đối với hắn.
Nhưng mà bây giờ, đúng là hắn không có cách nào giải thích rõ những chuyện này.
"Tạm thời không đề cập tới chuyện này nữa, ngày khác rồi nói sau!"
Tần Ninh nói: "Sắp bắt đầu tỷ thí rồi..."
Một đám nhân vật quan trọng của nhà họ Giang đều đã xuất hiện trong võ trường.
Ba vị thái thượng là Giang Hoàng Vĩ, Giang Khôn, Giang Tĩnh đang ngồi ở khán đài chính.
Mà vị trí ở giữa chính là Tuyết Phi Yến.
Vị tam đường chủ Võ Môn nổi tiếng này, cho dù là ba vị thái thượng nhà họ Giang đứng trước cô ấy cũng đều cảm thấy rất áp lực.
Bên trong võ trường, từng vòng tỷ thí đã bắt đầu.
Giang Hoàng Vĩ với mái tóc trắng xoá, giờ phút này đang cầm chén trà lên uống một hớp, cười nhạt: "Tuyết đường chủ, không biết đám tiểu bối này có thể lọt vào mắt của Tuyết đường chủ không?"
Tuyết Phi Yến đang ngồi nghiêng trên ghế, khẽ cười: "Con cháu nhà họ Giang ở trong thánh vực Đại Võ, đương nhiên là không có lời nào để nói rồi, ai nấy cũng đều là những đứa trẻ ngoan".
Giang Hoàng Vĩ lại cười tiếp: "Nghe nói lần này Tuyết đường chủ cũng đến nhà họ Vũ, nhà họ Thần để tỷ thí, không biết con cháu nhà họ Giang so sánh với bọn họ như thế nào?"
Nghe thấy lời này, Tuyết Phi Yến nhìn về phía Giang Hoàng Vĩ, cười nói: "Đại tộc lão thật sự muốn nghe lời nói thật ư?"
"Tuyết đường chủ cứ nói đừng ngại".
Tuyết Phi Yến tiếp tục: "Nói thật là hơi không bằng".
Cô ấy vừa dứt lời, ba vị thái thượng tộc lão đều không có bất kỳ sự bất mãn nào, bọn họ đã sớm biết điều này rồi.
"Vũ Bình Tiêu của nhà họ Vũ là cảnh giới Thánh Vương cửu hiền, đây là người xuất sắc nhất những năm gần đây mà ta thấy, có thể so sánh với hắn ta cũng chỉ có con trai của Liễu Vạn Quân đường chủ - Liễu Nguyên Hằng, cùng với yêu nghiệt Thần Vũ của nhà họ Thần thôi".
Giang Hoàng Vĩ, Giang Khôn đều gật đầu.
Bọn họ cũng biết chuyện này.
Liễu Vạn Quân là nhị đường chủ Võ Môn, có thể nói là phía dưới hai người, phía trên vạn người, gần với môn chủ Diệp Nam Hiên và đại đường chủ Diệp Bắc Phong mà thôi.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Tiên Hàm cười ha ha: "Ca của ta nói không sai đâu, bây giờ ngươi không tin, nhưng chắc chắn sau này sẽ tin".Trên thực tế Tần Ninh không khó để nhậnra.Sự sùng kính của Phong Vô Tình đối với Lý Huyền Đạo, sự tôn sùng gần như cuồng nhiệt đó cũng giống như Lý Huyền Đạo đối với hắn.Nhưng mà bây giờ, đúng là hắn không có cách nào giải thích rõ những chuyện này."Tạm thời không đề cập tới chuyện này nữa, ngày khác rồi nói sau!"Tần Ninh nói: "Sắp bắt đầu tỷ thí rồi..."Một đám nhân vật quan trọng của nhà họ Giang đều đã xuất hiện trong võ trường.Ba vị thái thượng là Giang Hoàng Vĩ, Giang Khôn, Giang Tĩnh đang ngồi ở khán đài chính.Mà vị trí ở giữa chính là Tuyết Phi Yến.Vị tam đường chủ Võ Môn nổi tiếng này, cho dù là ba vị thái thượng nhà họ Giang đứng trước cô ấy cũng đều cảm thấy rất áp lực.Bên trong võ trường, từng vòng tỷ thí đã bắt đầu.Giang Hoàng Vĩ với mái tóc trắng xoá, giờ phút này đang cầm chén trà lên uống một hớp, cười nhạt: "Tuyết đường chủ, không biết đám tiểu bối này có thể lọt vào mắt của Tuyết đường chủ không?"Tuyết Phi Yến đang ngồi nghiêng trên ghế, khẽ cười: "Con cháu nhà họ Giang ở trong thánh vực Đại Võ, đương nhiên là không có lời nào để nói rồi, ai nấy cũng đều là những đứa trẻ ngoan".Giang Hoàng Vĩ lại cười tiếp: "Nghe nói lần này Tuyết đường chủ cũng đến nhà họ Vũ, nhà họ Thần để tỷ thí, không biết con cháu nhà họ Giang so sánh với bọn họ như thế nào?"Nghe thấy lời này, Tuyết Phi Yến nhìn về phía Giang Hoàng Vĩ, cười nói: "Đại tộc lão thật sự muốn nghe lời nói thật ư?""Tuyết đường chủ cứ nói đừng ngại".Tuyết Phi Yến tiếp tục: "Nói thật là hơi không bằng".Cô ấy vừa dứt lời, ba vị thái thượng tộc lão đều không có bất kỳ sự bất mãn nào, bọn họ đã sớm biết điều này rồi."Vũ Bình Tiêu của nhà họ Vũ là cảnh giới Thánh Vương cửu hiền, đây là người xuất sắc nhất những năm gần đây mà ta thấy, có thể so sánh với hắn ta cũng chỉ có con trai của Liễu Vạn Quân đường chủ - Liễu Nguyên Hằng, cùng với yêu nghiệt Thần Vũ của nhà họ Thần thôi".Giang Hoàng Vĩ, Giang Khôn đều gật đầu.Bọn họ cũng biết chuyện này.Liễu Vạn Quân là nhị đường chủ Võ Môn, có thể nói là phía dưới hai người, phía trên vạn người, gần với môn chủ Diệp Nam Hiên và đại đường chủ Diệp Bắc Phong mà thôi.