“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…
Chương 4987: "Ta tin chắc việc này sẽ có một lẽ công bằng".
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu Diệp Nam Hiên ở Võ Môn, có thể Võ Môn sẽ không hỗn loạn.Diệp Nam Hiên không ở, chỉ với ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân và Tuyết Phi Yến, cũng không thể trấn áp được.Thế nhưng nếu có Cuồng Đế đại nhân, chắc chắn Võ Môn sẽ sừng sững không ngã!Trận tỷ thí này vô cùng đặc sắc.Mà nhà họ Giang cũng đã lựa chọn ra mười người đại diện cho nhà họ Giang tham gia tỷ thí Đại Võ Tài lần này.Giang Ngạo Tuyết xếp thứ nhất.Giang Y Y cũng nhờ cảnh giới Đại Thánh Vương xếp thứ bảy.Ít ngày nữa, mười thiên tài nhà họ Giang bọn họ sẽ đại diện cho nhà họ Giang tiến về Võ Môn ở Võ Châu để tham gia tỷ thí.Đương nhiên đám người Tuyết Phi Yến đã phát biểu một lần để cổ vũ những người trẻ tuổi này, sau đó mới lần lượt rời đi.Mấy người Tần Ninh xem xong tỷ thí liền trở về đình viện của mình....Giang phủ, trong từ đường của một phủ đệ.Giờ phút này ba vị thái thượng tộc lão Giang Hoàng Vĩ, Giang Khôn, Giang Tĩnh lần lượt ngồi vào chỗ."Tam đệ, hôm nay đang yên đang lành sao lại nhắc đến chuyện của Bình Vân làm gì?"Giang Hoàng Vĩ không vui nói: "Không phải ngươi đang khiến tam đường chủ ngột ngạt sao?"Giang Tĩnh nghe vậy thì hừ một tiếng: "Võ Môn quản lý mà còn không điều tra ra được hung thủ, điều này vốn đã kỳ quái rồi, ta còn không thể hỏi một chút ư?""Đây đã là chuyện mấy năm trước rồi, khỏi phải nói, nếu có thể điều tra ra được hung thủ, chẳng lẽ Giang Vũ lão tổ còn không bắt được sao?"Giang Khôn cũng mở miệng: "Hôm nay ngươi nói ra trước mặt tam đường chủ đúng là không ổn!"Giang Tĩnh nghe hai người nói vậy thì không nhịn được đứng lên: "Đại ca, nhị ca, ba người chúng ta trấn giữ nhà họ Giang, Giang Vũ lão tổ tọa trấn Võ Môn!""Chẳng lẽ một thiên tài chết đi mà cứ để yên như thế sao?""Chắc chắn ta sẽ điều tra ra được chuyện này".Giang Tĩnh nói xong liền giận dữ rời đi.Mà trong từ đường, Giang Hoàng Vĩ và Giang Khôn lại quay sang nhìn nhau.Giang Tĩnh... làm sao vậy?Trong ba người, xưa nay Giang Tĩnh là người ít nói nhất, bình thường cũng không hay tức giận.
Nếu Diệp Nam Hiên ở Võ Môn, có thể Võ Môn sẽ không hỗn loạn.
Diệp Nam Hiên không ở, chỉ với ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân và Tuyết Phi Yến, cũng không thể trấn áp được.
Thế nhưng nếu có Cuồng Đế đại nhân, chắc chắn Võ Môn sẽ sừng sững không ngã!
Trận tỷ thí này vô cùng đặc sắc.
Mà nhà họ Giang cũng đã lựa chọn ra mười người đại diện cho nhà họ Giang tham gia tỷ thí Đại Võ Tài lần này.
Giang Ngạo Tuyết xếp thứ nhất.
Giang Y Y cũng nhờ cảnh giới Đại Thánh Vương xếp thứ bảy.
Ít ngày nữa, mười thiên tài nhà họ Giang bọn họ sẽ đại diện cho nhà họ Giang tiến về Võ Môn ở Võ Châu để tham gia tỷ thí.
Đương nhiên đám người Tuyết Phi Yến đã phát biểu một lần để cổ vũ những người trẻ tuổi này, sau đó mới lần lượt rời đi.
Mấy người Tần Ninh xem xong tỷ thí liền trở về đình viện của mình.
...
Giang phủ, trong từ đường của một phủ đệ.
Giờ phút này ba vị thái thượng tộc lão Giang Hoàng Vĩ, Giang Khôn, Giang Tĩnh lần lượt ngồi vào chỗ.
"Tam đệ, hôm nay đang yên đang lành sao lại nhắc đến chuyện của Bình Vân làm gì?"
Giang Hoàng Vĩ không vui nói: "Không phải ngươi đang khiến tam đường chủ ngột ngạt sao?"
Giang Tĩnh nghe vậy thì hừ một tiếng: "Võ Môn quản lý mà còn không điều tra ra được hung thủ, điều này vốn đã kỳ quái rồi, ta còn không thể hỏi một chút ư?"
"Đây đã là chuyện mấy năm trước rồi, khỏi phải nói, nếu có thể điều tra ra được hung thủ, chẳng lẽ Giang Vũ lão tổ còn không bắt được sao?"
Giang Khôn cũng mở miệng: "Hôm nay ngươi nói ra trước mặt tam đường chủ đúng là không ổn!"
Giang Tĩnh nghe hai người nói vậy thì không nhịn được đứng lên: "Đại ca, nhị ca, ba người chúng ta trấn giữ nhà họ Giang, Giang Vũ lão tổ tọa trấn Võ Môn!"
"Chẳng lẽ một thiên tài chết đi mà cứ để yên như thế sao?"
"Chắc chắn ta sẽ điều tra ra được chuyện này".
Giang Tĩnh nói xong liền giận dữ rời đi.
Mà trong từ đường, Giang Hoàng Vĩ và Giang Khôn lại quay sang nhìn nhau.
Giang Tĩnh... làm sao vậy?
Trong ba người, xưa nay Giang Tĩnh là người ít nói nhất, bình thường cũng không hay tức giận.
Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Nếu Diệp Nam Hiên ở Võ Môn, có thể Võ Môn sẽ không hỗn loạn.Diệp Nam Hiên không ở, chỉ với ba người Diệp Bắc Phong, Liễu Vạn Quân và Tuyết Phi Yến, cũng không thể trấn áp được.Thế nhưng nếu có Cuồng Đế đại nhân, chắc chắn Võ Môn sẽ sừng sững không ngã!Trận tỷ thí này vô cùng đặc sắc.Mà nhà họ Giang cũng đã lựa chọn ra mười người đại diện cho nhà họ Giang tham gia tỷ thí Đại Võ Tài lần này.Giang Ngạo Tuyết xếp thứ nhất.Giang Y Y cũng nhờ cảnh giới Đại Thánh Vương xếp thứ bảy.Ít ngày nữa, mười thiên tài nhà họ Giang bọn họ sẽ đại diện cho nhà họ Giang tiến về Võ Môn ở Võ Châu để tham gia tỷ thí.Đương nhiên đám người Tuyết Phi Yến đã phát biểu một lần để cổ vũ những người trẻ tuổi này, sau đó mới lần lượt rời đi.Mấy người Tần Ninh xem xong tỷ thí liền trở về đình viện của mình....Giang phủ, trong từ đường của một phủ đệ.Giờ phút này ba vị thái thượng tộc lão Giang Hoàng Vĩ, Giang Khôn, Giang Tĩnh lần lượt ngồi vào chỗ."Tam đệ, hôm nay đang yên đang lành sao lại nhắc đến chuyện của Bình Vân làm gì?"Giang Hoàng Vĩ không vui nói: "Không phải ngươi đang khiến tam đường chủ ngột ngạt sao?"Giang Tĩnh nghe vậy thì hừ một tiếng: "Võ Môn quản lý mà còn không điều tra ra được hung thủ, điều này vốn đã kỳ quái rồi, ta còn không thể hỏi một chút ư?""Đây đã là chuyện mấy năm trước rồi, khỏi phải nói, nếu có thể điều tra ra được hung thủ, chẳng lẽ Giang Vũ lão tổ còn không bắt được sao?"Giang Khôn cũng mở miệng: "Hôm nay ngươi nói ra trước mặt tam đường chủ đúng là không ổn!"Giang Tĩnh nghe hai người nói vậy thì không nhịn được đứng lên: "Đại ca, nhị ca, ba người chúng ta trấn giữ nhà họ Giang, Giang Vũ lão tổ tọa trấn Võ Môn!""Chẳng lẽ một thiên tài chết đi mà cứ để yên như thế sao?""Chắc chắn ta sẽ điều tra ra được chuyện này".Giang Tĩnh nói xong liền giận dữ rời đi.Mà trong từ đường, Giang Hoàng Vĩ và Giang Khôn lại quay sang nhìn nhau.Giang Tĩnh... làm sao vậy?Trong ba người, xưa nay Giang Tĩnh là người ít nói nhất, bình thường cũng không hay tức giận.