“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4990: "Sau đây lão phu muốn tuyên bố hai chuyện".

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mỗi một thứ đều đủ để đám Thánh Hoàng Thánh Tôn dùng mạng để tranh giành.Giang Tĩnh nghe vậy thì hừ một tiếng nói: "Ta sẽ đích thân đi hỏi Vũ tổ, các ngươi cứ chuẩn bị tốt cho ta trước đi, chờ ta cầm thủ lệnh của Vũ tổ tới, ta sẽ lấy những dược liệu này đi".Giang Hoàng Vĩ cũng nhìn qua danh sách, không nhịn được nói: "Những dược liệu này đều là thánh vật dùng để khôi phục kinh mạch huyết nhục hồn phách, tam đệ, ngươi bị thương ư? Có phải tu hành xảy ra rủi ro không?""Ta không sao hết!"Giang Tĩnh nói thẳng: "Ta cần những dược liệu này là vì có tác dụng lớn!""Sao nào? Ta tận tụy vì nhà họ Giang bảy vạn năm, muốn lấy chút dược liệu mà các ngươi còn phải hỏi rõ ngọn nguồn ư? Chỉ cần Vũ tổ đồng ý là được không phải sao?"Giang Khôn nghe vậy liền nói: "Tam đệ, đại ca không có ý đó, chỉ là có phải ngươi nghe ai xúi bậy không?""Ta không hề!"Giang Tĩnh tiếp tục: "Không được thiếu một dược liệu nào, phải đủ hết tất cả, nếu trong Giang phủ chúng ta không có thì phải đến Võ Môn mua, nếu thực sự không được thì phải tìm mua trong toàn bộ thánh vực Đại Võ, trong vòng nửa tháng nhất định phải tìm được hết!""Nửa tháng?"Giang Hồng Nhạc sững sờ.Nửa tháng cũng quá gấp!"Làm sao thế? Không làm được ư?"Giang Tĩnh khẽ nói: "Hồng Nhạc à, chờ ta lấy được thủ lệnh của lão tổ chắc cũng phải cần nửa tháng, nếu ngươi không tìm được đầy đủ thì đừng trách đến lúc đó lão phu ra tay độc ác!"Giang Hồng Nhạc nghe vậy, trong ánh mắt có vài phần kính sợ.Rốt cuộc có chuyện gì lại khiến Tĩnh lão sốt ruột như vậy?Giờ phút này, Giang Du Khải không nói câu gì, thế nhưng lúc nhìn thấy những dược liệu kia, trong lòng lại rất bất ổn.Ông ta đã từng nhìn thấy những dược liệu này!Con gái Giang Y Y đã đưa cho ông ta xem, là Tần Ninh viết!Tại sao bây giờ lại có một cái giống như đúc xuất hiện trong tay Tĩnh lão?Trong lòng Giang Du Khải vô cùng kinh ngạc.Rốt cuộc có chuyện gì vậy?

Mỗi một thứ đều đủ để đám Thánh Hoàng Thánh Tôn dùng mạng để tranh giành.

Giang Tĩnh nghe vậy thì hừ một tiếng nói: "Ta sẽ đích thân đi hỏi Vũ tổ, các ngươi cứ chuẩn bị tốt cho ta trước đi, chờ ta cầm thủ lệnh của Vũ tổ tới, ta sẽ lấy những dược liệu này đi".

Giang Hoàng Vĩ cũng nhìn qua danh sách, không nhịn được nói: "Những dược liệu này đều là thánh vật dùng để khôi phục kinh mạch huyết nhục hồn phách, tam đệ, ngươi bị thương ư? Có phải tu hành xảy ra rủi ro không?"

"Ta không sao hết!"

Giang Tĩnh nói thẳng: "Ta cần những dược liệu này là vì có tác dụng lớn!"

"Sao nào? Ta tận tụy vì nhà họ Giang bảy vạn năm, muốn lấy chút dược liệu mà các ngươi còn phải hỏi rõ ngọn nguồn ư? Chỉ cần Vũ tổ đồng ý là được không phải sao?"

Giang Khôn nghe vậy liền nói: "Tam đệ, đại ca không có ý đó, chỉ là có phải ngươi nghe ai xúi bậy không?"

"Ta không hề!"

Giang Tĩnh tiếp tục: "Không được thiếu một dược liệu nào, phải đủ hết tất cả, nếu trong Giang phủ chúng ta không có thì phải đến Võ Môn mua, nếu thực sự không được thì phải tìm mua trong toàn bộ thánh vực Đại Võ, trong vòng nửa tháng nhất định phải tìm được hết!"

"Nửa tháng?"

Giang Hồng Nhạc sững sờ.

Nửa tháng cũng quá gấp!

"Làm sao thế? Không làm được ư?"

Giang Tĩnh khẽ nói: "Hồng Nhạc à, chờ ta lấy được thủ lệnh của lão tổ chắc cũng phải cần nửa tháng, nếu ngươi không tìm được đầy đủ thì đừng trách đến lúc đó lão phu ra tay độc ác!"

Giang Hồng Nhạc nghe vậy, trong ánh mắt có vài phần kính sợ.

Rốt cuộc có chuyện gì lại khiến Tĩnh lão sốt ruột như vậy?

Giờ phút này, Giang Du Khải không nói câu gì, thế nhưng lúc nhìn thấy những dược liệu kia, trong lòng lại rất bất ổn.

Ông ta đã từng nhìn thấy những dược liệu này!

Con gái Giang Y Y đã đưa cho ông ta xem, là Tần Ninh viết!

Tại sao bây giờ lại có một cái giống như đúc xuất hiện trong tay Tĩnh lão?

Trong lòng Giang Du Khải vô cùng kinh ngạc.

Rốt cuộc có chuyện gì vậy?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Mỗi một thứ đều đủ để đám Thánh Hoàng Thánh Tôn dùng mạng để tranh giành.Giang Tĩnh nghe vậy thì hừ một tiếng nói: "Ta sẽ đích thân đi hỏi Vũ tổ, các ngươi cứ chuẩn bị tốt cho ta trước đi, chờ ta cầm thủ lệnh của Vũ tổ tới, ta sẽ lấy những dược liệu này đi".Giang Hoàng Vĩ cũng nhìn qua danh sách, không nhịn được nói: "Những dược liệu này đều là thánh vật dùng để khôi phục kinh mạch huyết nhục hồn phách, tam đệ, ngươi bị thương ư? Có phải tu hành xảy ra rủi ro không?""Ta không sao hết!"Giang Tĩnh nói thẳng: "Ta cần những dược liệu này là vì có tác dụng lớn!""Sao nào? Ta tận tụy vì nhà họ Giang bảy vạn năm, muốn lấy chút dược liệu mà các ngươi còn phải hỏi rõ ngọn nguồn ư? Chỉ cần Vũ tổ đồng ý là được không phải sao?"Giang Khôn nghe vậy liền nói: "Tam đệ, đại ca không có ý đó, chỉ là có phải ngươi nghe ai xúi bậy không?""Ta không hề!"Giang Tĩnh tiếp tục: "Không được thiếu một dược liệu nào, phải đủ hết tất cả, nếu trong Giang phủ chúng ta không có thì phải đến Võ Môn mua, nếu thực sự không được thì phải tìm mua trong toàn bộ thánh vực Đại Võ, trong vòng nửa tháng nhất định phải tìm được hết!""Nửa tháng?"Giang Hồng Nhạc sững sờ.Nửa tháng cũng quá gấp!"Làm sao thế? Không làm được ư?"Giang Tĩnh khẽ nói: "Hồng Nhạc à, chờ ta lấy được thủ lệnh của lão tổ chắc cũng phải cần nửa tháng, nếu ngươi không tìm được đầy đủ thì đừng trách đến lúc đó lão phu ra tay độc ác!"Giang Hồng Nhạc nghe vậy, trong ánh mắt có vài phần kính sợ.Rốt cuộc có chuyện gì lại khiến Tĩnh lão sốt ruột như vậy?Giờ phút này, Giang Du Khải không nói câu gì, thế nhưng lúc nhìn thấy những dược liệu kia, trong lòng lại rất bất ổn.Ông ta đã từng nhìn thấy những dược liệu này!Con gái Giang Y Y đã đưa cho ông ta xem, là Tần Ninh viết!Tại sao bây giờ lại có một cái giống như đúc xuất hiện trong tay Tĩnh lão?Trong lòng Giang Du Khải vô cùng kinh ngạc.Rốt cuộc có chuyện gì vậy?

Chương 4990: "Sau đây lão phu muốn tuyên bố hai chuyện".