“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 4995: Sự việc đã nghiêm trọng đến mức này rồi sao?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chẳng lẽ thái độ của mình không đủ hoà ái sao? Lời nói không đủ rõ ràng hay sao?“Ngạo Tuyết, ngươi…”“Tĩnh lão, trong lòng Ngạo Tuyết đã quyết, cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại Tiên Hàm nữa!”, Giang Ngạo Tuyết khí phách nói.Lúc này, Giang Tĩnh đỡ Giang Ngạo Tuyết dậy, lại nói: “Ngươi hiểu lầm, hiểu lầm…”“Không phải là lão phu muốn chia rẽ ngươi và Tiên Hàm, hai người các ngươi tâm đầu ý hợp, đây là chuyện tốt”, Giang Tĩnh khuyên bảo: “Hơn nữa, từ nay trở đi, ai dám chia rẽ các ngươi, hoặc gây bất lợi cho hai người các ngươi, ngươi có thể đến tìm ta bất cứ lúc này, ta giúp ngươi đòi lại công bằng, còn nếu phụ thân ngươi dám sai người ngáng chân, lão phu nhất định sẽ đánh hắn ta”.Giang Ngạo Tuyết nghe được những lời này thì vô cùng kinh ngạc.Là nghe nhầm sao?Lúc trước, phụ thân tìm cô ta nói chuyện, còn nói chuyện của cô ta và Tiên Hàm, Giang Tĩnh thái thượng cũng không đồng ý.Thế nhưng bây giờ…Giang Ngạo Tuyết kinh ngạc không thôi.Giang Tĩnh cười ha ha nói: “Lão phu già rồi, suy nghĩ có chút bảo thủ, hai người các ngươi còn trẻ, nên có quyết định của riêng mình, tự mình thực hiện, cố lên!”Dứt lời, Giang Tĩnh xoay người rời đi.Giang Ngạo Tuyết đứng im tại chỗ, thật lâu không thể bình tĩnh lại.Vừa rồi…là mơ sao?“Tiên Hàm…”Vẻ mặt Giang Ngạo Tuyết có chút kích động, bóng người chợt loé rồi biến mất không thấy đâu.Xuất hiện lần nữa, Giang Ngạo Tuyết đã tới viện riêng biệt, nơi ở của mấy người Tần Ninh.“Tiên Hàm!”Giang Ngạo Tuyết tiến vào đình viện, gọi lớn.Tiên Hàm cả người đầy mồ hôi bước ra.“Ngạo Tuyết, sao nàng lại tới đây?”Tiên Hàm giật mình nói.Giang Ngạo Tuyết được chọn là người đại diện Giang gia tham gia Đại Võ Tài, gần đây vẫn luôn một mực tu luyện, hai người rất ít khi có thời gian gặp nhau.Giang Ngạo Tuyết nhìn thấy Tiên Hàm, ba bước cũng biến thành hai bước, cô ta trực tiếp lao về phía trước, vươn tay ôm chặt lấy Tiên Hàm, dáng vẻ vui vẻ giống như một đứa nhỏ.“Làm sao vậy? Tuyết Nhi!”Tiên Hàm lắp bắp kinh hãi.“Tĩnh lão đồng ý cho chúng ta ở bên nhau rồi!”Giang Ngạo Tuyết kích động nói: “Người vừa nói với ta rằng sẽ ủng hộ chúng ta, cha ta cũng không thể ngăn cản chúng ta”.

Chẳng lẽ thái độ của mình không đủ hoà ái sao? Lời nói không đủ rõ ràng hay sao?

“Ngạo Tuyết, ngươi…”

“Tĩnh lão, trong lòng Ngạo Tuyết đã quyết, cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại Tiên Hàm nữa!”, Giang Ngạo Tuyết khí phách nói.

Lúc này, Giang Tĩnh đỡ Giang Ngạo Tuyết dậy, lại nói: “Ngươi hiểu lầm, hiểu lầm…”

“Không phải là lão phu muốn chia rẽ ngươi và Tiên Hàm, hai người các ngươi tâm đầu ý hợp, đây là chuyện tốt”, Giang Tĩnh khuyên bảo: “Hơn nữa, từ nay trở đi, ai dám chia rẽ các ngươi, hoặc gây bất lợi cho hai người các ngươi, ngươi có thể đến tìm ta bất cứ lúc này, ta giúp ngươi đòi lại công bằng, còn nếu phụ thân ngươi dám sai người ngáng chân, lão phu nhất định sẽ đánh hắn ta”.

Giang Ngạo Tuyết nghe được những lời này thì vô cùng kinh ngạc.

Là nghe nhầm sao?

Lúc trước, phụ thân tìm cô ta nói chuyện, còn nói chuyện của cô ta và Tiên Hàm, Giang Tĩnh thái thượng cũng không đồng ý.

Thế nhưng bây giờ…

Giang Ngạo Tuyết kinh ngạc không thôi.

Giang Tĩnh cười ha ha nói: “Lão phu già rồi, suy nghĩ có chút bảo thủ, hai người các ngươi còn trẻ, nên có quyết định của riêng mình, tự mình thực hiện, cố lên!”

Dứt lời, Giang Tĩnh xoay người rời đi.

Giang Ngạo Tuyết đứng im tại chỗ, thật lâu không thể bình tĩnh lại.

Vừa rồi…là mơ sao?

“Tiên Hàm…”

Vẻ mặt Giang Ngạo Tuyết có chút kích động, bóng người chợt loé rồi biến mất không thấy đâu.

Xuất hiện lần nữa, Giang Ngạo Tuyết đã tới viện riêng biệt, nơi ở của mấy người Tần Ninh.

“Tiên Hàm!”

Giang Ngạo Tuyết tiến vào đình viện, gọi lớn.

Tiên Hàm cả người đầy mồ hôi bước ra.

“Ngạo Tuyết, sao nàng lại tới đây?”

Tiên Hàm giật mình nói.

Giang Ngạo Tuyết được chọn là người đại diện Giang gia tham gia Đại Võ Tài, gần đây vẫn luôn một mực tu luyện, hai người rất ít khi có thời gian gặp nhau.

Giang Ngạo Tuyết nhìn thấy Tiên Hàm, ba bước cũng biến thành hai bước, cô ta trực tiếp lao về phía trước, vươn tay ôm chặt lấy Tiên Hàm, dáng vẻ vui vẻ giống như một đứa nhỏ.

“Làm sao vậy? Tuyết Nhi!”

Tiên Hàm lắp bắp kinh hãi.

“Tĩnh lão đồng ý cho chúng ta ở bên nhau rồi!”

Giang Ngạo Tuyết kích động nói: “Người vừa nói với ta rằng sẽ ủng hộ chúng ta, cha ta cũng không thể ngăn cản chúng ta”.

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Chẳng lẽ thái độ của mình không đủ hoà ái sao? Lời nói không đủ rõ ràng hay sao?“Ngạo Tuyết, ngươi…”“Tĩnh lão, trong lòng Ngạo Tuyết đã quyết, cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại Tiên Hàm nữa!”, Giang Ngạo Tuyết khí phách nói.Lúc này, Giang Tĩnh đỡ Giang Ngạo Tuyết dậy, lại nói: “Ngươi hiểu lầm, hiểu lầm…”“Không phải là lão phu muốn chia rẽ ngươi và Tiên Hàm, hai người các ngươi tâm đầu ý hợp, đây là chuyện tốt”, Giang Tĩnh khuyên bảo: “Hơn nữa, từ nay trở đi, ai dám chia rẽ các ngươi, hoặc gây bất lợi cho hai người các ngươi, ngươi có thể đến tìm ta bất cứ lúc này, ta giúp ngươi đòi lại công bằng, còn nếu phụ thân ngươi dám sai người ngáng chân, lão phu nhất định sẽ đánh hắn ta”.Giang Ngạo Tuyết nghe được những lời này thì vô cùng kinh ngạc.Là nghe nhầm sao?Lúc trước, phụ thân tìm cô ta nói chuyện, còn nói chuyện của cô ta và Tiên Hàm, Giang Tĩnh thái thượng cũng không đồng ý.Thế nhưng bây giờ…Giang Ngạo Tuyết kinh ngạc không thôi.Giang Tĩnh cười ha ha nói: “Lão phu già rồi, suy nghĩ có chút bảo thủ, hai người các ngươi còn trẻ, nên có quyết định của riêng mình, tự mình thực hiện, cố lên!”Dứt lời, Giang Tĩnh xoay người rời đi.Giang Ngạo Tuyết đứng im tại chỗ, thật lâu không thể bình tĩnh lại.Vừa rồi…là mơ sao?“Tiên Hàm…”Vẻ mặt Giang Ngạo Tuyết có chút kích động, bóng người chợt loé rồi biến mất không thấy đâu.Xuất hiện lần nữa, Giang Ngạo Tuyết đã tới viện riêng biệt, nơi ở của mấy người Tần Ninh.“Tiên Hàm!”Giang Ngạo Tuyết tiến vào đình viện, gọi lớn.Tiên Hàm cả người đầy mồ hôi bước ra.“Ngạo Tuyết, sao nàng lại tới đây?”Tiên Hàm giật mình nói.Giang Ngạo Tuyết được chọn là người đại diện Giang gia tham gia Đại Võ Tài, gần đây vẫn luôn một mực tu luyện, hai người rất ít khi có thời gian gặp nhau.Giang Ngạo Tuyết nhìn thấy Tiên Hàm, ba bước cũng biến thành hai bước, cô ta trực tiếp lao về phía trước, vươn tay ôm chặt lấy Tiên Hàm, dáng vẻ vui vẻ giống như một đứa nhỏ.“Làm sao vậy? Tuyết Nhi!”Tiên Hàm lắp bắp kinh hãi.“Tĩnh lão đồng ý cho chúng ta ở bên nhau rồi!”Giang Ngạo Tuyết kích động nói: “Người vừa nói với ta rằng sẽ ủng hộ chúng ta, cha ta cũng không thể ngăn cản chúng ta”.

Chương 4995: Sự việc đã nghiêm trọng đến mức này rồi sao?