“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5007: Không tu hành trong Giang phủ sao?

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giang Y Y lúc này không khỏi kinh ngạc: “Ngầu quá!”Phệ Thiên Giảo đắc ý ngẩng cao đầu, giơ hai sừng thú lên cao, nhìn vô cùng oai phong trước gió.“Đi thôi!”Tần Ninh trực tiếp trèo lên lưng Phệ Thiên Giảo và ngồi xuống.Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu và Tiên Hàm cũng trèo lên theo.Phệ Thiên Giảo chân đạp hư không, thân ảnh không ngừng bay lên không, biến mất khỏi Giang phủ.Phong Vô Tình và Ôn Hiến Chi đang bế quan, Tần Ninh sẽ không quấy rầy bọn họ.Phệ Thiên Giảo ở trên không trung, bốn vó vung mở, phi nước đại tiến lên, tốc độ cực nhanh.Nhưng năm người ở trên lưng Phệ Thiên Giảo thì lại cực kỳ thoải mái, tuyệt không cảm nhận được xóc nảy gì.“Hóa ra Phệ Thiên Giảo có thể biến hóa được ra hình dạng này...”, Giang Tiểu Tiểu hưng phấn nói: “Ta cứ nghĩ nó chỉ hết ăn lại nằm thôi ấy!”“Nó còn biết nhiều lắm!”Tần Ninh cười nói.Giang Y Y lại tò mò hỏi: “Tần công tử, rốt cuộc chúng ta... đi đâu vậy?”“Dãy Giang Hung”.Tần Ninh thản nhiên đáp.Dãy Giang Hung!Nghe vậy, sắc mặt Giang Y Y trở nên thiếu tự nhiên hơn.Nơi này đã khiến cô ấy có chút ám ảnh.Lần trước con cháu Giang gia tử thương không ít ở đây, giờ lại còn tới đó...Giang Ngạo Tuyết nhìn ra vẻ thiếu tự nhiên của Giang Y Y, lập tức cười nói: “Y Y, không sao đâu, lần này hẳn là mọi người đã chuẩn bị kỹ càng rồi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”.“Không!”Tần Ninh lại nói: “Lần này ta đã bảo Lập Thanh không cho ai theo cùng hết!”Nghe vậy, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết cũng biến đổi.Chỉ có năm người chúng ta thôi sao?“Đúng, chỉ có năm người chúng ta!”Tần Ninh nói: “Ta chủ yếu dẫn dắt hai ngươi tu hành, tranh thủ một tháng sau có thể lấy được thứ hạng tốt ở Đại Võ Tài tại Võ Châu”.“Những chuyện khác các ngươi không cần lo, ta sẽ tự có cách đối phó!”

Giang Y Y lúc này không khỏi kinh ngạc: “Ngầu quá!”

Phệ Thiên Giảo đắc ý ngẩng cao đầu, giơ hai sừng thú lên cao, nhìn vô cùng oai phong trước gió.

“Đi thôi!”

Tần Ninh trực tiếp trèo lên lưng Phệ Thiên Giảo và ngồi xuống.

Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu và Tiên Hàm cũng trèo lên theo.

Phệ Thiên Giảo chân đạp hư không, thân ảnh không ngừng bay lên không, biến mất khỏi Giang phủ.

Phong Vô Tình và Ôn Hiến Chi đang bế quan, Tần Ninh sẽ không quấy rầy bọn họ.

Phệ Thiên Giảo ở trên không trung, bốn vó vung mở, phi nước đại tiến lên, tốc độ cực nhanh.

Nhưng năm người ở trên lưng Phệ Thiên Giảo thì lại cực kỳ thoải mái, tuyệt không cảm nhận được xóc nảy gì.

“Hóa ra Phệ Thiên Giảo có thể biến hóa được ra hình dạng này...”, Giang Tiểu Tiểu hưng phấn nói: “Ta cứ nghĩ nó chỉ hết ăn lại nằm thôi ấy!”

“Nó còn biết nhiều lắm!”

Tần Ninh cười nói.

Giang Y Y lại tò mò hỏi: “Tần công tử, rốt cuộc chúng ta... đi đâu vậy?”

“Dãy Giang Hung”.

Tần Ninh thản nhiên đáp.

Dãy Giang Hung!

Nghe vậy, sắc mặt Giang Y Y trở nên thiếu tự nhiên hơn.

Nơi này đã khiến cô ấy có chút ám ảnh.

Lần trước con cháu Giang gia tử thương không ít ở đây, giờ lại còn tới đó...

Giang Ngạo Tuyết nhìn ra vẻ thiếu tự nhiên của Giang Y Y, lập tức cười nói: “Y Y, không sao đâu, lần này hẳn là mọi người đã chuẩn bị kỹ càng rồi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”.

“Không!”

Tần Ninh lại nói: “Lần này ta đã bảo Lập Thanh không cho ai theo cùng hết!”

Nghe vậy, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết cũng biến đổi.

Chỉ có năm người chúng ta thôi sao?

“Đúng, chỉ có năm người chúng ta!”

Tần Ninh nói: “Ta chủ yếu dẫn dắt hai ngươi tu hành, tranh thủ một tháng sau có thể lấy được thứ hạng tốt ở Đại Võ Tài tại Võ Châu”.

“Những chuyện khác các ngươi không cần lo, ta sẽ tự có cách đối phó!”

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… Giang Y Y lúc này không khỏi kinh ngạc: “Ngầu quá!”Phệ Thiên Giảo đắc ý ngẩng cao đầu, giơ hai sừng thú lên cao, nhìn vô cùng oai phong trước gió.“Đi thôi!”Tần Ninh trực tiếp trèo lên lưng Phệ Thiên Giảo và ngồi xuống.Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, Giang Tiểu Tiểu và Tiên Hàm cũng trèo lên theo.Phệ Thiên Giảo chân đạp hư không, thân ảnh không ngừng bay lên không, biến mất khỏi Giang phủ.Phong Vô Tình và Ôn Hiến Chi đang bế quan, Tần Ninh sẽ không quấy rầy bọn họ.Phệ Thiên Giảo ở trên không trung, bốn vó vung mở, phi nước đại tiến lên, tốc độ cực nhanh.Nhưng năm người ở trên lưng Phệ Thiên Giảo thì lại cực kỳ thoải mái, tuyệt không cảm nhận được xóc nảy gì.“Hóa ra Phệ Thiên Giảo có thể biến hóa được ra hình dạng này...”, Giang Tiểu Tiểu hưng phấn nói: “Ta cứ nghĩ nó chỉ hết ăn lại nằm thôi ấy!”“Nó còn biết nhiều lắm!”Tần Ninh cười nói.Giang Y Y lại tò mò hỏi: “Tần công tử, rốt cuộc chúng ta... đi đâu vậy?”“Dãy Giang Hung”.Tần Ninh thản nhiên đáp.Dãy Giang Hung!Nghe vậy, sắc mặt Giang Y Y trở nên thiếu tự nhiên hơn.Nơi này đã khiến cô ấy có chút ám ảnh.Lần trước con cháu Giang gia tử thương không ít ở đây, giờ lại còn tới đó...Giang Ngạo Tuyết nhìn ra vẻ thiếu tự nhiên của Giang Y Y, lập tức cười nói: “Y Y, không sao đâu, lần này hẳn là mọi người đã chuẩn bị kỹ càng rồi, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu”.“Không!”Tần Ninh lại nói: “Lần này ta đã bảo Lập Thanh không cho ai theo cùng hết!”Nghe vậy, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết cũng biến đổi.Chỉ có năm người chúng ta thôi sao?“Đúng, chỉ có năm người chúng ta!”Tần Ninh nói: “Ta chủ yếu dẫn dắt hai ngươi tu hành, tranh thủ một tháng sau có thể lấy được thứ hạng tốt ở Đại Võ Tài tại Võ Châu”.“Những chuyện khác các ngươi không cần lo, ta sẽ tự có cách đối phó!”

Chương 5007: Không tu hành trong Giang phủ sao?