“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện…

Chương 5027: "Lần này không ai có thể cứu ngươi được đâu!"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Giang phủ đã điều động hết hộ vệ cảnh giới Thánh Vương đi rồi, trong vòng một tháng này chúng ta đều đã phái người đóng quân cách trăm dặm ngoài sơn cốc, nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường cả".Người đàn ông ở phía bắc lạnh lùng: "Nếu nhà họ Giang thật sự điều động hộ vệ đến, có thể bảo vệ được các ngươi cách trăm dặm sao?""Nhóc con, đừng ở đây giả vờ giả vịt nữa, bốn người Giang Dật Phàm, Giang Du Khải, Giang Tử An, Giang Hồng Nhạc đều còn ở trong Giang phủ, không có khả năng đến chỗ này cứu các ngươi đâu".Nghe thấy lời này, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết và Giang Y Y đều lạnh lùng."Ngươi có vẻ hiểu rất rõ về nhà họ Giang nhỉ!"Giang Ngạo Tuyết khẽ nói: "Cao thủ cảnh giới Thánh Vương Thánh Hoàng nhà họ Giang ta mà ngươi cũng có thể tìm hiểu được kỹ càng"."Vậy ngươi là ai trong nhà họ Giang?"Giang Ngạo Tuyết cực kì thông minh, đã nghe ra người ở phía bắc nói bóng gió.Có thể hiểu rõ về nhà họ Giang như thế, mà lại là cảnh giới Thánh Hoàng, tuyệt đối không phải hạng người không có tên tuổi gì trong nhà họ Giang.Chỉ là hiển nhiên người ở phía bắc che giấu rất tốt, cũng không thể hiện ra điều bất thường nào cả.Lúc này Tần Ninh đi ra, nhìn về phía người phía bắc, cười: "Nếu ta không đoán sai, ngươi là Giang Du Văn đúng không?"Hắn vừa dứt lời, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, thậm chí hơn mười người xung quanh đều biến đổi."Nói hươu nói vượn!"Người áo đen ở phía bắc lại cười nhạo: "Giang Du Văn đang làm việc trong Giang phủ, sao ta có thể là ông ta được? Nhưng mà... nếu ngươi cho rằng ta là ông ta thì cũng không sao cả!"Tần Ninh tiếp tục cười: "Nếu ngươi không phải Giang Du Văn thì kích động như vậy làm gì? Bị ta hiểu lầm là Giang Du Văn, vừa vặn có thể khiến cho Giang phủ nội loạn, không phải là chuyện tốt sao? Làm gì phải sốt ruột loại trừ Giang Du Văn ra như thế?"Hắn vừa nói xong, người đàn ông mặc áo bào đen kia liền dừng lại.Tần Ninh lại nói: "Được rồi, đừng che che giấu giấu nữa"."Giang Du Văn, ta đã ở cùng với Giang Y Lâm một khoảng thời gian"."Trên người cô ta có một loại hương liệu có thể tĩnh thần ngưng hồn, khiến tâm trạng người ta bình thản, sẽ không bị lạc lối trong lúc tu hành, đúng là một thứ rất tốt để trợ giúp cảnh giới Thánh Vương tu hành"."Loại hương liệu này tên là Bách Hối Nang, được tạo ra từ hơn một trăm loại hương liệu khác biệt, điều phối rất khó"."Nhưng mà lấy năng lực của Giang phủ các ngươi, đương nhiên là có thể chế ra được, thế nhưng... ta ở trong Giang phủ các ngươi mười mấy ngày đều không phát hiện những người khác dùng"."Ngược lại ta đã phát hiện ra trên người một số đệ tử cũng có mùi đó, về sau cẩn thận điều tra mới biết những người kia đều từng tiếp xúc với Giang Y Lâm"."Mùi ở trên người ngươi cũng bởi vì ngươi và Giang Y Lâm thường xuyên ở cùng nhau, cho nên rất nồng".Hắn vừa dứt lời, người dẫn đầu phía bắc liền quát: "Nói hươu nói vượn, ngươi cho rằng ngươi là mũi chó ư?"

"Giang phủ đã điều động hết hộ vệ cảnh giới Thánh Vương đi rồi, trong vòng một tháng này chúng ta đều đã phái người đóng quân cách trăm dặm ngoài sơn cốc, nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường cả".

Người đàn ông ở phía bắc lạnh lùng: "Nếu nhà họ Giang thật sự điều động hộ vệ đến, có thể bảo vệ được các ngươi cách trăm dặm sao?"

"Nhóc con, đừng ở đây giả vờ giả vịt nữa, bốn người Giang Dật Phàm, Giang Du Khải, Giang Tử An, Giang Hồng Nhạc đều còn ở trong Giang phủ, không có khả năng đến chỗ này cứu các ngươi đâu".

Nghe thấy lời này, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết và Giang Y Y đều lạnh lùng.

"Ngươi có vẻ hiểu rất rõ về nhà họ Giang nhỉ!"

Giang Ngạo Tuyết khẽ nói: "Cao thủ cảnh giới Thánh Vương Thánh Hoàng nhà họ Giang ta mà ngươi cũng có thể tìm hiểu được kỹ càng".

"Vậy ngươi là ai trong nhà họ Giang?"

Giang Ngạo Tuyết cực kì thông minh, đã nghe ra người ở phía bắc nói bóng gió.

Có thể hiểu rõ về nhà họ Giang như thế, mà lại là cảnh giới Thánh Hoàng, tuyệt đối không phải hạng người không có tên tuổi gì trong nhà họ Giang.

Chỉ là hiển nhiên người ở phía bắc che giấu rất tốt, cũng không thể hiện ra điều bất thường nào cả.

Lúc này Tần Ninh đi ra, nhìn về phía người phía bắc, cười: "Nếu ta không đoán sai, ngươi là Giang Du Văn đúng không?"

Hắn vừa dứt lời, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, thậm chí hơn mười người xung quanh đều biến đổi.

"Nói hươu nói vượn!"

Người áo đen ở phía bắc lại cười nhạo: "Giang Du Văn đang làm việc trong Giang phủ, sao ta có thể là ông ta được? Nhưng mà... nếu ngươi cho rằng ta là ông ta thì cũng không sao cả!"

Tần Ninh tiếp tục cười: "Nếu ngươi không phải Giang Du Văn thì kích động như vậy làm gì? Bị ta hiểu lầm là Giang Du Văn, vừa vặn có thể khiến cho Giang phủ nội loạn, không phải là chuyện tốt sao? Làm gì phải sốt ruột loại trừ Giang Du Văn ra như thế?"

Hắn vừa nói xong, người đàn ông mặc áo bào đen kia liền dừng lại.

Tần Ninh lại nói: "Được rồi, đừng che che giấu giấu nữa".

"Giang Du Văn, ta đã ở cùng với Giang Y Lâm một khoảng thời gian".

"Trên người cô ta có một loại hương liệu có thể tĩnh thần ngưng hồn, khiến tâm trạng người ta bình thản, sẽ không bị lạc lối trong lúc tu hành, đúng là một thứ rất tốt để trợ giúp cảnh giới Thánh Vương tu hành".

"Loại hương liệu này tên là Bách Hối Nang, được tạo ra từ hơn một trăm loại hương liệu khác biệt, điều phối rất khó".

"Nhưng mà lấy năng lực của Giang phủ các ngươi, đương nhiên là có thể chế ra được, thế nhưng... ta ở trong Giang phủ các ngươi mười mấy ngày đều không phát hiện những người khác dùng".

"Ngược lại ta đã phát hiện ra trên người một số đệ tử cũng có mùi đó, về sau cẩn thận điều tra mới biết những người kia đều từng tiếp xúc với Giang Y Lâm".

"Mùi ở trên người ngươi cũng bởi vì ngươi và Giang Y Lâm thường xuyên ở cùng nhau, cho nên rất nồng".

Hắn vừa dứt lời, người dẫn đầu phía bắc liền quát: "Nói hươu nói vượn, ngươi cho rằng ngươi là mũi chó ư?"

Phong Thần ChâuTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Trọng Sinh“Hê hê, Tần Ninh thiếu gia, không ngờ, ngươi cũng có ngày thê thảm như thế này?”“Haiz, cái gì mà thiên tài thức tỉnh Tinh Môn? Không còn Tinh Môn thì cũng không phải là thiên tài nữa rồi. Ở nội thành Lăng Vân, Tần gia sao có thể so được với phủ Lăng gia thành chủ của chúng ta được!” “Chắc là tới ngày mai, tin tức này sẽ lan truyền khắp nơi, đến lúc đó cứ đợi chuyện cười là được rồi, ha ha…”Lúc này, hai tên hộ vệ không kiêng nể gì mà bàn luận, chẳng hề để ý tới thiếu niên đang chảy máu đầm đìa trên mặt đất kia là sống hay đã chết.Rắc rắc… Tiếng sấm cuồn cuộn, chớp nổ kinh hoàng, gió giật bão cuốn đám lá rụng tung bay khắp đất trời.Giờ phút này, thiếu niên đã nằm rạp trên mặt đất, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ đã ướt đẫm máu tươi, thân thể run rẩy không ngừng, chỗ nào cũng đang chảy máu.“Lăng Thế Thành!” “Lăng Thiên!”Thiếu niên nghiến răng, run rẩy, miệng phun ra máu nhưng vẫn sống chết gằn giọng thốt lên hai cái tên này.Tí tách, tí tách…Dưới cơn mưa tầm tã, chớp nổ sấm rền, xuất hiện… "Giang phủ đã điều động hết hộ vệ cảnh giới Thánh Vương đi rồi, trong vòng một tháng này chúng ta đều đã phái người đóng quân cách trăm dặm ngoài sơn cốc, nhưng vẫn không phát hiện ra điều gì bất thường cả".Người đàn ông ở phía bắc lạnh lùng: "Nếu nhà họ Giang thật sự điều động hộ vệ đến, có thể bảo vệ được các ngươi cách trăm dặm sao?""Nhóc con, đừng ở đây giả vờ giả vịt nữa, bốn người Giang Dật Phàm, Giang Du Khải, Giang Tử An, Giang Hồng Nhạc đều còn ở trong Giang phủ, không có khả năng đến chỗ này cứu các ngươi đâu".Nghe thấy lời này, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết và Giang Y Y đều lạnh lùng."Ngươi có vẻ hiểu rất rõ về nhà họ Giang nhỉ!"Giang Ngạo Tuyết khẽ nói: "Cao thủ cảnh giới Thánh Vương Thánh Hoàng nhà họ Giang ta mà ngươi cũng có thể tìm hiểu được kỹ càng"."Vậy ngươi là ai trong nhà họ Giang?"Giang Ngạo Tuyết cực kì thông minh, đã nghe ra người ở phía bắc nói bóng gió.Có thể hiểu rõ về nhà họ Giang như thế, mà lại là cảnh giới Thánh Hoàng, tuyệt đối không phải hạng người không có tên tuổi gì trong nhà họ Giang.Chỉ là hiển nhiên người ở phía bắc che giấu rất tốt, cũng không thể hiện ra điều bất thường nào cả.Lúc này Tần Ninh đi ra, nhìn về phía người phía bắc, cười: "Nếu ta không đoán sai, ngươi là Giang Du Văn đúng không?"Hắn vừa dứt lời, sắc mặt Giang Ngạo Tuyết, Giang Y Y, thậm chí hơn mười người xung quanh đều biến đổi."Nói hươu nói vượn!"Người áo đen ở phía bắc lại cười nhạo: "Giang Du Văn đang làm việc trong Giang phủ, sao ta có thể là ông ta được? Nhưng mà... nếu ngươi cho rằng ta là ông ta thì cũng không sao cả!"Tần Ninh tiếp tục cười: "Nếu ngươi không phải Giang Du Văn thì kích động như vậy làm gì? Bị ta hiểu lầm là Giang Du Văn, vừa vặn có thể khiến cho Giang phủ nội loạn, không phải là chuyện tốt sao? Làm gì phải sốt ruột loại trừ Giang Du Văn ra như thế?"Hắn vừa nói xong, người đàn ông mặc áo bào đen kia liền dừng lại.Tần Ninh lại nói: "Được rồi, đừng che che giấu giấu nữa"."Giang Du Văn, ta đã ở cùng với Giang Y Lâm một khoảng thời gian"."Trên người cô ta có một loại hương liệu có thể tĩnh thần ngưng hồn, khiến tâm trạng người ta bình thản, sẽ không bị lạc lối trong lúc tu hành, đúng là một thứ rất tốt để trợ giúp cảnh giới Thánh Vương tu hành"."Loại hương liệu này tên là Bách Hối Nang, được tạo ra từ hơn một trăm loại hương liệu khác biệt, điều phối rất khó"."Nhưng mà lấy năng lực của Giang phủ các ngươi, đương nhiên là có thể chế ra được, thế nhưng... ta ở trong Giang phủ các ngươi mười mấy ngày đều không phát hiện những người khác dùng"."Ngược lại ta đã phát hiện ra trên người một số đệ tử cũng có mùi đó, về sau cẩn thận điều tra mới biết những người kia đều từng tiếp xúc với Giang Y Lâm"."Mùi ở trên người ngươi cũng bởi vì ngươi và Giang Y Lâm thường xuyên ở cùng nhau, cho nên rất nồng".Hắn vừa dứt lời, người dẫn đầu phía bắc liền quát: "Nói hươu nói vượn, ngươi cho rằng ngươi là mũi chó ư?"

Chương 5027: "Lần này không ai có thể cứu ngươi được đâu!"